"An An, mở cửa ra". Tiêu Ngân Phong nhẹ giọng gọi nhưng thanh âm nghe lại gần giống như tiếng rên rỉ. Nhưng tiếng cười như có như không đã bán đứng nàng.
"Không ra, sẽ không mở". Kỷ An thẹn quá thành giận, "Ta phải về nhà".
"Mẹ ngươi không có ở nhà". Tiêu Ngân Phong bắt chước tiếng nói của trẻ con ba tuổi chưa dứt sữa nói. Tưởng tượng mỗi lần thấy Kỷ An tính tình như trẻ con đụng chuyện gì cũng chỉ biết gọi mẹ liền thật nhịn không được mà muốn trêu chọc nàng.
"Tiêu Ngân Phong!" Kỷ An giận dữ hét lên.
Tiêu Ngân Phong vừa nghe tông giọng mang theo sự giận dữ liền không dám trêu đùa thêm nữa, quay đầu lại đem rút nguồn điện của tấm thảm khiêu vũ ra, khóa kỹ cửa, tắt đầu đĩa CD cùng với dàn âm thanh, sau đó tìm chìa khóa phòng ngủ mở cửa ra. Nàng đẩy cửa thì thấy Kỷ An đang buồn bực ngồi ở bên giường xem TV. Di, không phải muốn đi về nhà sao? Tiêu Ngân Phong nghĩ thầm như vậy nhưng cũng không dám nói thẳng ra, lời này nếu mà ra khỏi miệng thì bà cô nhỏ này thế nào cũng lập tức quay đầu đi về nhà, đến lúc đó có chín đầu trâu cũng kéo không lại.
Kỷ An quay đầu lại nhìn Tiêu Ngân Phong chăm chú rồi nói, "Tối nay ta ngủ ở phòng ngủ này, ngươi qua ngủ phòng khách".
Tiêu Ngân Phong đi qua phía bên kia tắt đèn rồi mở đèn ngủ; sau đó cởi giày, leo lên giường di chuyển ra phía sau lưng Kỷ An, từ phía sau ôm lấy cổ của Kỷ An, tựa đầu lên trên vai nàng, nhẹ giọng nói, "Đứa ngốc này, mới chọc ghẹo ngươi một tí mà đã giận rồi sao?" Ngón tay ngọc như hành tước di chuyển dọc theo đầu vai của Kỷ An xuống phía dưới, muốn chui vào trong khăn tắm.
Kỷ An rụt cổ lại, khẩn trương dùng tay phải giữ chặt lấy khăn tắm, tay trái bắt lấy tay của Tiêu Ngân Phong không cho nàng làm bậy.
"Ngủ đi". Tiêu Ngân Phong cúi người xuống, nhẹ nhàng nỉ non ở bên tai Kỷ An, "Không buồn ngủ sao? Đi ngủ cùng ta có được không?"
Kỷ An 'hừ' một tiếng, tay trái buông Tiêu Ngân Phong ra với lấy cái remote điều khiển TV chuyển sang kênh khách.
Tiêu Ngân Phong lại gọi thêm hai tiếng nhưng Kỷ An vẫn bất động, biết tính tình của Kỷ An kì cục như vậy thì có gọi mãi cũng vô ích nên nàng cũng yên lặng chui vào trong ổ chăn.
Kỷ An cảm giác được động tĩnh ở phía sau nên điều chỉnh âm lượng của TV trở về mức thấp nhất, qua thêm một phút liền tắt TV, đá văng dép lê, leo lên giường chui vào trong ổ chăn, nằm xuống phía bên kia giường.
Cánh tay Tiêu Ngân Phong đưa ngang qua ôm lấy Kỷ An vào trong lòng xa xôi nói, "An An, ta thật hi vọng có thể ôm ngươi như vậy thật lâu".
Tiếng nói khẽ êm dịu mềm mại đánh tan hết khói thuốc súng.
Kỷ An xoay người ôm ngược lại Tiêu Ngân Phong, hướng phía lồng ngực Tiêu Ngân Phong chui vào, mùi sữa tắm hoa hồng kết hợp với mùi thanh mát của nước hoa từng đợt từng đợt chui vào trong hơi thở, dễ ngửi tới mức làm cho nàng tưởng mình đang chìm đắm vào trong bụi bách hoa. Ôn ôn nhu nhu ôm ấp, bộ ngực sữa đẫy đà, vòng eo nhỏ nhắn mềm mại cảm giác giống như chạm vào tơ lụa, bên dưới vẻ mờ ảo của ngọn đèn càng làm cho Kỷ An muốn phạm tội. "Ngân Phong!" Kỷ An gọi, tay nàng không nghe theo điều khiển lại bắt đầu di động tung lung, tim đập lúc nhanh lúc chậm không thể nào kiểm soát được. Nàng vừa khẩn trương, vừa hưng phấn, lại có chút sợ hãi.
Thân mình Tiêu Ngân Phong di chuyển sát lại gần Kỷ An, bàn tay vuốt ve khuôn mặt của nàng, "Ân", khẽ trả lời, hôn lên trán Kỷ An một cái. Môi của nàng đi chuyển từ trán Kỷ An xuống phía dưới hôn lên môi, bàn tay lướt qua thân người Kỷ An cởi bỏ đi khăn tắm đang bao bọc, bàn tay liền trực tiếp tiếp xúc với da thịt bóng loáng. Đầu lưỡi Tiêu Ngân Phong trượt vào trong khoang miệng Kỷ An quấn lấy đầu lưỡi của nàng, cánh tay đặt trên đầu vai Kỷ An rồi lật người lại leo lên trên người nàng.
Kỷ An nhắm mắt lại, nhiệt tình đáp lại nụ hôn của Tiêu Ngân Phong, quấn lấy đầu lưỡi của nàng, hai tay vòng ôm lấy thắt lưng của nàng mà vuốt ve. Nàng ghét cái váy làm cho vướng bận nên bắt đầu kéo cái váy của Tiêu Ngân Phong lên trên. Một bên cởi bỏ quần áo của Tiêu Ngân Phong, một bên vừa ngẩng đầu đáp lại nụ hôn của nàng một cách nóng bỏng vừa vuốt ve.
Cảm giác rung động và khô nóng đồng thời dâng lên, Kỷ An vén váy của Tiêu Ngân Phong lên gần tới ngực sau đó tiếp tục kéo lên trên.
Tiêu Ngân Phong nâng người lên đem váy cởi bỏ, bàn tay Kỷ An liền trượt ra phía sau lưng của nàng tháo khóa dây áo lót, sau đó lại dùng ngón tay ung dung cởi nó ra khỏi người của Tiêu Ngân Phong rồi quăng ra một nơi nào đó rất xa. Tiêu Ngân Phong cũng không chịu yếu thế, liền kéo khăn tắm đang bao bọc người Kỷ An bỏ qua một bên, rồi cởi nội y, sau đó cúi người xuống mút lấy bộ ngực sữa của nàng.
Kỷ An mím môi thở thật sâu, răng nanh cắn lên môi dưới, hai tay bám vào lưng của Tiêu Ngân Phong, hai bàn tay cũng dùng lực mạnh hơn một chút rồi trở người lại đem Tiêu Ngân Phong đặt dưới thân mình, nàng thở gấp nói, "Ngân... Ngân... Ta... Ta nằm ở trên".
Tiêu Ngân Phong cũng đang thở rất gấp gáp, nhưng vẫn không thể nào nhịn cười được, "Không phải cũng như nhau thôi sao?" Ai ở trên ai ở dưới thì có phân biệt gì đâu chứ? Chẳng lẽ nằm ở trên thì có thể chiếm nhiều tiện nghi hơn được hay sao?
"Không biết!" Kỷ An mơ mơ màng màng đáp lại, thân mình nhẹ nhàng chuyển động dính sát lấy Tiêu Ngân Phong, không nhịn được cảm giác muốn cùng với da thịt của nàng nhẹ nhàng ma sát, làn da của nàng mềm mại nhẵn nhụi bóng loáng, chạm vào thật thoải mái.
"An An". Tiêu Ngân Phong có chút chịu không nổi vì bị Kỷ An làm cho cảm thấy ngứa ngáy, nàng ôm chặt lấy Kỷ An, co chân lên như đón lấy Kỷ An, cùng đôi chân thon mịn của nàng triền miên một chỗ, giống như hai con linh xà quấn quít lấy nhau.
"An An, tiểu quỷ này, đừng... Đừng lộn xộn!" Tiêu Ngân Phong khẽ gọi, nàng dám khẳng định trăm phần trăm rằng đây là lần đầu tiên của Kỷ An, kích động giống như một con vật nhỏ vậy. Tuy rằng đây cũng là lần đầu tiên của nàng nhưng nàng cũng đã xem qua không ít phim ảnh, cho nên chắc chắn sẽ biết nhiều hơn tiểu quỷ hay thẹn thùng này nhiều lắm.
"Không động đậy thì làm sao yêu yêu được?" Kỷ An có chút mơ hồ, cúi xuống sát người Tiêu Ngân Phong hỏi.
"Ngươi..." Tiêu Ngân Phong có cảm giác bị đả bại, nàng thở dài, "Hành động đi, thích động như thế nào thì động như thế đó". Nàng nghĩ không biết có nên dạy cho Kỷ An hay không? Có trời mới biết nàng cũng chẳng biết rõ mấy việc như thế này hơn Kỷ An bao nhiêu, nếu sớm biết như vậy đã mua mấy bộ AV nữ nữ về xem là được rồi.
"Ngươi..." Ngay lúc nàng đang thất thần thì tiểu tử kia liền chui vào trong chăn, dùng đầu lưỡi liếm lên rốn của nàng, "An... An An... Đừng... Đừng động chỗ đó!" Nàng dùng tay che rốn lại, kết quả lại bị Kỷ An tấn công lên ngực. Trời ạ, khoảng cách không xa, động tác lại quá nhanh làm cho Tiêu Ngân Phong... Quả thực không thể để ý chuẩn bị tâm lý kịp thời.
Kỷ An dùng miệng mút lấy vài lần rồi mới ngẩng đầu lên kháng nghị: "Ngươi không phải nói thích động như thế nào thì động như thế đó sao?"
Tiêu Ngân Phong thật muốn đá Kỷ An rớt xuống giường, nàng giận, "Lúc làm tình trên giường chỉ được phép rên rỉ, không cho nói chuyện khác".
"Nga", Kỷ An biết nếu nói chuyện lúc này thật là phá hoại phong cảnh a, "Vậy ngươi cứ tận tình rên đi".
Tiêu Ngân Phong chán nản, ngươi còn chưa bắt đầu làm cái gì thì bảo ta rên như thế nào cho ra a? "Được rồi, không làm nữa, ngủ". Nàng nổi giận! Tình thú gì cũng đã bị tên ngốc đầu gỗ hỗn đản này làm cho biến mất hết rồi.
Kỷ An vừa nghe nữ vương nói không làm nữa nhưng cũng chẳng... thèm để ý tới câu nói, lần nữa lại dán sát xuống người nữ vương, nhắm mắt lại tìm kiếm điểm mẫn cảm của nàng. Không phải người ta nói tìm được điểm mẫn cảm giống như là tìm được tử huyệt của người đó hay sao? Nàng nhất định phải tìm được điểm mẫn cảm của nữ vương, làm cho nàng phải rên rỉ trên giường mới thôi!
Kỷ An dùng môi nhẹ nhàng hôn lên từng tấc da thịt trên người Tiêu Ngân Phong, đôi môi mềm mại như lướt trên ngọc ngà, lưu lại một vài vết hồng nhạt ẩm ướt. Hơi thở của Tiêu Ngân Phong dần dần trở nên chậm chạp, tay của nàng bắt đầu vuốt ve khắp người Kỷ An, thỉnh thoảng lại nâng người lên đáp lại những cái vuốt ve của Kỷ An. Có lẽ bởi vì thân thể mẫn cảm nên mỗi lần Kỷ An chạm vào dù chỉ nhẹ nhàng cũng có thể làm cho nàng không thể tự chủ được mà run rẩy.
"Ngân Phong!" Đầu Kỷ An vùi vào hõm cổ của Tiêu Ngân Phong, dùng môi nhẹ nhàng cắn hôn trên đầu vai của nàng, tay bắt đầu vuốt từ ngực xuống phía dưới chạm vào bên trong quần lót, phủ lên trên một khu rừng mềm nhuyễn.
Tiêu Ngân Phong nhất thời hít vào một hơi thật sâu, thân mình trong nháy mắt trở nên căng cứng, lập tức cắn môi, tay thì nắm lấy drap giường không dám di chuyển dù chỉ một chút, chậm rãi chờ đợi hành động tiếp theo của Kỷ An.
Kỷ An cẩn thận quan sát từng phản ứng nhỏ của Tiêu Ngân Phong, đầu ngón tay chậm rãi lướt xuống dưới chạm phải mảnh đất mềm mại vô cùng ấm áp. Nơi này mềm mại ôn nhuận, dãy núi phập phồng có khe rãnh kì lạ, Kỷ An dùng ngón tay nhẹ nhàng khám phá mỗi tấc lãnh thổ.
Tiêu Ngân Phong hít vào một hơi liền nghẹn lại trong lồng ngực, ngay cả thở mạnh ra cũng không dám. Đôi mắt nàng khép hờ, nhưng đầu lại ngẩng lên, hai gò má ửng hồng, răng nanh cắn chặt lấy môi dưới trông rất căng thẳng, thân mình run lên nhẹ nhẹ giống như có một chút sợ hãi mơ hồ. Kỷ An dùng môi phủ lên trên đôi môi của nàng, dùng cánh môi để khiêu khích nàng, còn đầu ngón tay vẫn tiếp tục dao động ở bên dưới. Giống như thích ứng được với sự dụ dỗ của Kỷ An, Tiêu Ngân Phong buông lỏng cơ hàm, cùng với môi của Kỷ An quyện lại một chỗ, hôn đáp lại nàng. Nụ hôn này so với lần trước còn kịch liệt hơn, như là lửa đốt tới bình nguyên không thể vãn hồi.
"An An", Tiêu Ngân Phong khẽ gọi, cảm thấy trong người giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, nàng đem người dán chặt vào Kỷ An, môi hôn lên trên cổ Kỷ An, ngón tay lướt trên lưng bóng loáng của nàng rồi dần di chuyển xuống phía dưới chạm phải quần nhỏ của Kỷ An, nắm lấy quần lót của Kỷ An cởi bỏ ra.
Kỷ An phối hợp với Tiêu Ngân Phong đem quần nhỏ cởi ra, sau đó theo động tác cúi người xuống chui vào trong chăn rồi cũng cởi bỏ đi quần nhỏ của Tiêu Ngân Phong. Hai người ở trong chăn hoàn toàn không có một vật gì trói buộc, Kỷ An lúc chui vào trong ổ chăn thì chạm được vùng bụng dưới mềm mại và mảnh đất ẩn mật mang mùi thơm thoang thoảng ở phía dưới, trong lòng có một loại cảm xúc kì lạ không muốn chui ra khỏi chăn. Nàng tách hai chân của Ngân Phong rồi cúi đầu xuống hôn lên vùng đùi non của Tiêu Ngân Phong.
"Kỷ An!" Tiêu Ngân Phong khẽ rên một tiếng, tay nắm chặt drap giường, cơ thể bị người khác kích thích mà nàng lại theo bản năng mà nâng mông lên.
Đầu lưỡi ấm áp ẩm ướt quét qua khu vực sâu xa thần bí, hai tay cũng không nhàn rỗi mà giúp đỡ đầu lưỡi tìm kiếm nơi chật hẹp nhỏ bé. Tách môi cánh hoa tìm được tiểu hạch liền nhớ tới tư liệu mà nàng tìm được trên mạng, Kỷ An đoán nơi đó là chỗ này, vì thế đem đầu lưỡi thăm dò.
"A..." Tiêu Ngân Phong yêu kiều rên rỉ một tiếng, giống như là thật sự sợ hãi mà rụt lùi lại, tay nàng lập tức tóm lấy tay Kỷ An nắm chặt.
Là nơi này? Kỷ An tiếp tục dùng đầu lưỡi thử nhẹ nhàng... liếm một cái, thân mình của Tiêu Ngân Phong lại run lên, tiếng rên rỉ lại bật ra nhưng liền bị nàng ngăn chặn. Thật đúng là nơi này! Kỷ An trong lòng vui mừng liền tiến tới không ngừng dùng đầu lưỡi mềm dẻo nhẹ nhàng chạm vào nơi đó, hoặc liếm thật mạnh, hoặc nhẹ nhàng chạm vào, hoặc nhấn nhá một chút.
"An An". Toàn thân Tiêu Ngân Phong trở nên run rẩy, giống như vừa muốn trốn chạy vừa muốn đón nhận, ngay cả thanh âm bật ra cũng run run.
Rất nhanh sau đó trong bí động chảy ra một ít chất lỏng, mang theo một mùi thơm kì lạ, Kỷ An cũng bắt đầu kích động, tim đập thật nhanh, máu như chạy thẳng lên đại não, nàng càng kích thích Tiêu Ngân Phong liên tục, hai tay xoa trước ngực Tiêu Ngân Phong, động tác của đầu lưỡi cũng nhanh hơn trước.
Cả người Tiêu Ngân Phong bắt đầu đong đưa theo động tác của Kỷ An, một dòng nước ấm từ sâu trong cơ thể của nàng chảy ra ngoài, muốn nhẫn cũng nhịn không được. Khẽ rên một tiếng kết hợp với tiếng thân mật bên dưới bật ra.
"Ngân Phong". Kỷ An khẽ gọi một tiếng, đột nhiên ngậm lấy tiểu hạch kia khẽ mút vào, rồi lại dùng đầu lưỡi để vỗ về.
"An An!" Tiêu Ngân Phong khẽ ngâm nga, thanh âm vừa giống như đau khổ vừa giống vui mừng. Nàng nắm chặt lấy chăn, giống như nhịn không được mà phải chịu dày vò.
Đột nhiên Kỷ An thả Tiêu Ngân Phong ra trườn lên phía trên, dùng đôi môi đang còn dính một ít chất lỏng phủ lên trên môi của nàng, nước bọt cùng chất lỏng kia cùng giao triền một chỗ, hôn tới mức Tiêu Ngân Phong ý loạn tình mê.
Tay Tiêu Ngân Phong vòng qua lưng Kỷ An, thân mình mềm yếu rã rời không sử dụng được nửa phần lực.
Tay của Kỷ An lại di chuyển xuống nơi tư mật của Tiêu Ngân Phong, đôi môi lại chuyển xuống trước đóa hoa trước ngực Tiêu Ngân Phong vừa liếm mút vừa cắn nhẹ. Thân thể Tiêu Ngân Phong cong lên, cảm giác hư không, đôi môi nàng hé mở, tiếng thở dốc lại quanh quẩn trong không gian.
Bổng dưng Kỷ An chạm được dòng nước đang chảy ra từ cửa động liền thuận thế đem ngón giữa chui vào bên trong...
Editor: Chỉ muốn gởi lời cảm ơn tới tất cả các bạn reader đã đủ kiên nhẫn để theo dõi, sau một thời gian dường như mệt tới mức 'gần mất sức lao động' thì cơ thể có quá nhiều thay đổi, chán ăn, ít ngủ, lười! *không biết sắp tới có thêm gì nữa không thì chưa biết, có lẽ già rồi nên nó thế :v*. Mức độ post cũng không đều đặn như trước nhưng các bạn vẫn thông cảm, không hối thúc mà còn an ủi làm cho editor như mình cảm thấy thật cảm động *feel guilty too, chấm nước mắt*. Password khá dễ mà đúng không :3