Edit & Beta: La Quý Đường.
---------------------------------------------------------------------------------
Không chờ hắn suy nghĩ cẩn thận vì cái gì không có cũng có thể, Sở Từ bỗng nhiên cúi người tới gần.
Augustus đột nhiên không kịp phòng ngừa, vội vàng thối lui về sau, ghế dựa trên sàn nhà vẽ ra một tiếng nặng nề vang.
Sau đó, hắn hậu tri hậu giác phản ứng lại, động tác mình tránh né có phải hay không quá khoa trương......!Giống như hắn rất sợ cậu.
......!Thôi được, hắn chính là sợ người này.
Đặc biệt là gương mặt xinh đẹp đến kinh động nhân tâm gần trong gang tấc, hắn hoàn toàn theo bản năng ngừng thở.
Sở Từ chậm rãi đánh giá thần sắc cảnh giác trước mắt của tên nhóc con, cong khóe môi lên: "Tiểu quỷ, cậu bao nhiêu tuổi?"
Augustus thẳng tắp nhìn chằm chằm đôi mắt của cậu: "Mười chín."
"Mười chín tuổi, thật nhỏ." Sở Từ lông mi nhẹ nhàng nháy nháy, ánh đèn rực rỡ lung linh tựa hồ đều bị cậu thu vào trong mắt, lộng lẫy làm cho người không rời được tầm mắt: "Người ở tuổi này hẳn là đều ở trường học, cậu muốn về trường học học tập không?"
Về trường học? Đi học cùng một đám nhóc con đến sống chết là cái gì đều không rõ quậy với nhau cùng học tập sao?
Augustus lắc đầu: "Không muốn."
Thời điểm hắn dưới mặt đất chưa bao lâu, còn khờ dại ảo tưởng mọi thứ bên ngoài, ảo tưởng hắn cùng ngàn vạn người thường giống nhau, ban ngày đi học, buổi tối về nhà oán giận bài tập ở trường, ngày qua ngày sinh hoạt một cách bình đạm đến nhạt nhẽo.
Chính là hiện tại, hắn đã không còn muốn nữa.
Hắn ở nơi không có đạo đức cùng pháp luật quản chế quá lâu, tựa như một con dã thú bị trục xuất, phong cách của hắn là luật rừng do đã sớm bị nhân loại vứt bỏ, muốn hắn thu liễm một thân gai nhọn trở lại trường, hắn làm không được.
Sở Từ đối với đáp án này không chút nào ngoài ý muốn: "Vậy cậu muốn làm gì?"
Augustus hầu kết khẽ nhúc nhích: "Ngài không phải nói, tôi là của ngài sao?"
"Làm hộ vệ của ngài được không, tôi có thể bảo vệ ngài."
Hắn cô độc một mình, hai bàn tay trắng, toàn thân duy nhất còn có thể coi như có giá trị, đại khái chính là năng lực một thân từ núi đao biển lửa bò ra, hắn có thể bảo hộ người này.
Augustus nói xong, lẳng lặng mà nhìn chăm chú Sở Từ.
Trong ánh mắt nhiều thêm một phần khẩn trương khó có thể phát hiện.
Hắn sợ bị cự tuyệt, cũng sợ một thứ khác, là chuyện so với cự tuyệt càng làm cho hắn khổ sở, tỷ như bị châm chọc mỉa mai.
Hắn tựa như một tên ăn mày dơ bẩn, ngẫu nhiên nhìn thấy một đóa hoa hồng mỹ lệ, không biết nên như thế nào cho phải, hoa hồng đẹp như vậy, lai yếu ớt như vậy, hắn không dám đụng vào nó, sợ chạm vào làm hỏng nó, hắn muốn bảo vệ nó, lại cảm thấy chính mình không có tư cách bảo vệ nó.
Ăn mày cùng hoa hồng sao có thể thuộc về nhau cơ chứ, rõ ràng là tồn tại khác nhau như trời với đất.
Hắn nôn nóng chờ đợi người này trả lời, chính mình cũng không có ý thức được, loại tâm tình này của hắn kỳ thật cùng những tội phạm chờ đợi phán quyết không khác nhau là mấy.
"Bảo vệ tôi?" Sở Từ chậm rãi lặp lại một lần, ngữ điệu của cậu không có trào phúng, cũng không có coi khinh, chỉ là giống như xác nhận cái gì đó, thong thả ung dung hướng hắn nói: "Tiểu quỷ, cậu biết tôi là ai không? Cậu biết tôi mỗi ngày sẽ gặp được nhiều hay ít nguy hiểm sao?"
Augustus dừng một chút, trịnh trọng mà nói: "Tôi không biết, bất quá, mặc kệ khó đến đâu, tôi đều sẽ toàn lực ứng phó."
Sở Từ đôi mắt hơi cong: "Được, tôi đồng ý."
Augustus treo tim trở về chỗ cũ, hắn nhẹ nhàng hô hấp, trả lời: "Cảm ơn."
"Đừng vội cảm ơn tôi" Sở Từ vòng qua bàn, đi đến bên cạnh hắn, ngón tay đáp ở trên vai Augustus, đem hắn từ ghế dựa nhấc lên "Làm hộ vệ của tôi yêu cầu chính là rất cao, còn phải thi nữa."
"Thi?"
Augustus thuận thế đứng lên, không biết vì sao, nghe hai chữ như thế, luôn có một loại dự cảm xấu.
Dự cảm xấu thành sự thật.
Hắn nhìn người máy đặt ở trước mặt hắn từng xấp bài thi, trước mắt tối sầm.
Hắn biết như thế nào nhanh chóng hiệu quả nhất cướp đi mạng của một người, biết như thế nào ở trong khốn cảnh tìm một đường sống, biết rất nhiều kỹ năng thực dụng sinh tồn, nhưng hắn thật sự không biết, phân tích vật chất của vũ trụ là thứ gì, người máy hóa giải bảo dưỡng lại là thứ gì.
Augustus rũ mắt, cảm giác chính mình cả người tràn ngập hai chữ to "Thất học".
Tiểu sói con thất học ủ rũ cụp đuôi, lật lật toàn bộ bài thi, sau khi xác định không có một bài chính mình có thể giải ra đáp án, hắn cẩn thận mà nhìn về phía Sở Từ, thanh âm nhẹ đến gần như không thể nghe thấy: "......!Tôi không biết làm."
Sở Từ: "Tôi biết cậu sẽ không biết làm."
Augustus: "......"
Vậy ngài vì cái gì còn bắt tôi xem?
Sở Từ không chút để ý mà nói: "Cậu không phải nói nguyện ý vì tôi toàn lực ứng phó sao, hiện tại, cậu liền toàn lực ứng phó giải quyết hết đám bài thi này đi.
Cậu có thể bắt đầu học từ đầu, không sao hết, tôi không vội."
Augustus nhìn cậu trong chốc lát, thu hồi tầm mắt, tâm tình phức tạp khởi động người máy hiện lên các mục chọn "Giáo án sơ cấp".
Chỉ có dùng đề trẻ nhỏ vỡ lòng, giáo án lúc ban đầu.
Một động tác dù đơn giản, tiểu sói con lại ngạnh sinh sinh bi tráng ra dáng tráng sĩ chặt cánh tay.
Sở Từ nhịn rồi lại nhịn, vẫn là không nhịn nổi, cong lên hai mắt cười ra tiếng.
Mặt đều ném hết, Augustus chết lặng mà nghĩ, kiệt lực bỏ qua cảm giác tồn tại của người kế bên, ra vẻ trấn định mà đi theo người máy học tập.
Nhưng vành tai vẫn là không tự chủ được mà trở nên càng ngày càng hồng.
Mình coi như người này là không khí đi.
Là không khí.
......!Hình như không có không khí nào đẹp như vậy.
......!Cảm giác tồn tại của đám không khí này có phải hay không quá mức cao, làm hại hắn luôn tâm thần không yên.
"Ngài có thể hay không đừng nhìn tôi," Augustus buông bút, nâng lên đôi mắt nhìn Sở Từ, nhụt chí mà nói: "Ngài ảnh hưởng đến tôi học tập."
Sở Từ đương nhiên mà đáp: "Chủ nhân giám sát hộ vệ học tập, không phải thiên kinh địa nghĩa sao?"
"Chính là ngài ở chỗ này, tôi chú tâm không được."
"Đó là vấn đề của cậu, cậu hẳn là nên cẩn thận nghĩ lại một chút, vì cái gì tôi ở chỗ này, cậu chú tâm không được."
"......"
Augustus nao nao, đây là loại cảm giác rất phức tạp, hắn tạm thời còn hiểu không rõ lắm, nhưng hắn biết, nếu lại để người này ở lại đây, hắn ngày hôm nay cũng đừng nghĩ học tập.
Hắn nghĩ nghĩ, nói: "Bởi vì ngài so với giáo án đẹp hơn, ngài ở chỗ này, tôi liền không muốn xem giáo án, chỉ muốn nhìn ngài."
Thật là một lý do hoàn mỹ không chê vào đâu được.
Sở Từ cười rộ lên, "Thôi được, cậu đã nói như vậy, tôi chỉ có thể trước buông tha cho cậu.
Học tập thật tốt vào, hộ vệ bé nhỏ của tôi."
Cuối cùng có thể đem vị chủ nhân xinh đẹp này mời đi.
Augustus nhìn theo cậu rời khỏi, hít vào một hơi thật sâu.
Thời điểm không có người ảnh hưởng hắn, hắn luôn có thể bằng tốc độ nhanh chóng tiến vào trạng thái, nhưng hôm nay không biết sao lại thế này, chẳng sợ người kia rời đi, hắn vẫn luôn có một chút tâm thần không ổn.
Chẳng lẽ là nguyên nhân tin tức tố sao?
Hơi thở tin tức tố dư lại trong không khí đã nhạt không thể ngửi thấy, Augustus nhéo nhéo sau cổ chính mình, nơi này là tuyến thể của Omega, mà hắn là Alpha, hắn không có tuyến thể.
Có tuyến thể......!Là chủ nhân của hắn.
Augustus bực bội mà chớp chớp mắt.
Chính là hắn dưới mặt đất sinh hoạt mỗi ngày quá kinh tâm động phách, loại chuyện dễ cảm này đã sớm bị hắn vứt đến chín tầng mây, trong khoảng thời gian ngắn thật đúng là nghĩ không ra.
Nhưng căn cứ hắn lúc trước trong thời kỳ dễ cảm cũng có thể mặt không đổi sắc đá văng ra những Omega tới vây xem, liền tính hắn ở chiến hạm đột phát thời kỳ dễ cảm, hẳn là không phải chuyện lớn gì.
Dù sao còn có thuốc giảm xóc.
Augustus áp xuống tạp niệm lung tung rối loạn, cưỡng bách chính mình tập trung tinh thần.
Vẫn là trước giải quyết xong phần giáo án sơ cấp trước mắt này trước đi, vứt đi thân phận hộ vệ không nói, hắn cũng không muốn làm một tên ngu xuẩn hoàn toàn không biết gì.
Hắn đã từ thành phố ngầm ra, học tập nắm giữ tri thức ngoại giới là chuyện quan trọng nhất trước mắt của hắn.
Người máy chuẩn bị tài liệu dạy học cũng không phải chỉ có kiến thức trong sách vở, còn có tình huống phân chia các thế lực trong vũ trụ, tư liệu các tinh hệ cùng rất nhiều đồ vật hữu dụng, chỗ tốt khi theo dõi thời sự chính là Augustus đối với thế cục hiện giờ của vũ trụ càng kỹ càng tỉ mỉ hiểu biết, không phải tình huống như lúc trước là hai mắt trống trơn.
Vũ trụ như cũ vẫn hỗn chiến, các thế lực lớn ăn ý đã không còn đại chiến mà để tập trung kiến thành văn minh trên tinh cầu, mà là ở vũ trụ lái chiến hạm tranh bá.
Mà hắn cũng rốt cuộc biết, cái người đem chính mình mang về tới là ai, tên gọi là gì.
Sở Từ, là gia chủ mạnh nhất Sở gia, cao quý mỹ lệ, không thể đụng vào, tướng dưới trướng tinh anh đông đảo, người ái mộ thì vô số.
Làm Alpha tâm cao khí ngạo cam tâm tình nguyện cúi đầu, là mục tiêu hướng tới của Omega.
Augustus nhìn một đám trên liệt ở danh nghĩa Sở Từ, nhịn không được duỗi tay chạm chạm màn hình.
Nguyên lai người theo đuổi người này nhiều như vậy, mà chính mình ở bên người này, cũng coi như là một người không xuất chúng lắm.
Augustus ánh mắt hơi ám ám.
Có thứ gì từ giờ khắc này trở nên không giống nhau, tiểu sói con thiên tính hiếu thắng không cho phép chính mình bị lu mờ trong đám đông, trở thành một người trong ngàn người.
Hắn không rõ lắm Sở Từ vì cái gì muốn dẫn hắn đi, nhưng hắn xác định, hắn may mắn hơn người khác, lúc trước nếu không phải đang cùng đầu trâu đánh nhau, mà là xen lẫn trong trong đám người, người kia căn bản là sẽ không nhìn thấy hắn.
Hắn muốn trở thành tồn tại đặc biệt, cho nên hắn muốn, từng bước từng bước đánh bại bọn họ.
Đánh bại những người đó, những người xếp hàng ở trước người hắn.
- -------------------------------------.