Tô Vân Hải lôi kéo người sang một bên, cẩn thận che chở cô. Sợ Liễu Lan Nhân nổi điên sẽ đem cô xúc phạm.
[ Hệ thống nhắc nhở: Nam chủ hảo cảm là 95, hảo cảm của Liễu Lan Nhân -10, hảo cảm trước mắt là 0. Rất không tệ nha!]
Bọn họ vừa đi, chỉ để lại Liễu Lan Nhân ủy khuất phẫn hận.
Cô ta rất khinh thường. Người phụ nữ kia, là do trước một bước dùng thân thể để lấy lòng Tô Vân Hải mà thôi, có gì đặc biệt hơn người chứ!
Nghĩ lại ngày đó, Tô Vân Hải còn không dùng hết thảy phương pháp để có được bản thân cô ta! Chẳng qua cô ta không đồng ý!
Liễu Lan Nhân nghĩ như thế, trong lòng cũng cân bằng hơn.
Đang chuẩn bị trở về, lúc này, hai công nhân từ Từ gia đi ra, đem một tảng đá ra, chuẩn bị mang lên trên xe.
Tô Vân Hải đi ở phía trước nghi hoặc:"Như Ý, khối này không là thạch đá em mới tìm sao? Muốn đưa đến chỗ nào vậy?"
Cái này là lúc trước Từ Như Ý hướng hắn nói điều kiện, đến bây giờ hắn vẫn không hiểu nó có tác dụng gì.
Trừ Như Ý cười:"Lấy về lại cảm thấy nó nhìn không tốt bao nhiêu, nên ném đi."
"Được." Tô Vân Hải gật đầu.
Hắn kêu thư kí đi mua, một chút cũng không tiếc tiền, cái tảng đá kia rao với giá 25 vạn. Chỉ cần là Như Ý thích, hắn sẽ làm tất cả, không cần bất kì lý do gì.
25 vạn? Đây không phải là số chi phiếu Liễu Lan Nhân đã lấy ra sao? Tô Vân Hải lập tức nghĩ thông suốt ra cái gì.
Nếu không là Liễu Lan Nhân này tới, chỉ sợ là hắn vĩnh viễn cũng không biết Như Ý thiện lương rộng lượng đến trình độ như vậy?
Trong lòng ôn nhu, Tô Vân Hải theo sát vài bước ôm lấy người cao gầy ở phía trước.
Cảm nhận được thân thể nhỏ bé mềm mại trong lòng, trong lòng Tô Vân Hải càng thêm thích vị thôn thê thiện lương lại săn sóc này.
"Thế nào?" Từ Như Ý cảm nhận được áp từ trong lòng hắn.
Tô Vân Hải hôn cô, trong lòng cảm thấy ấm áp. Hắn thì thào nói,"Như Ý, cám ơn em. Cám ơn em không có buông tay anh......"
Hắn thật may mắn, vì bản thân không có vì tôn nghiêm đáng cười gì đó mà mất đi cô, nếu như thế thì lúc này đợi hắn chính là một đời đau khổ.
"Đi thôi, chúng ta đi vào trước." Từ Như Ý đẩy hắn ra. Tô Vân Hải hở một cái liền hôn cô theo thói quen, khiến cô có chút hơi đau đầu.
Tô Vân Hải kéo tay cô, cùng cô đan mười ngón tay. Chỉ là một bàn tay nhỏ mềm mại, giống như không có xương, nhưng lại khiến hắn yêu thích không muốn buông tay.
Từ Như Ý không có cự tuyệt, rất nghe lời mặc cho hắn nắm.
Bọn họ đã vào biệt thự, bên ngoài Liễu Lan Nhân lại là mở to hai mắt.
Nhìn kia khối thạch quen thuộc kia, hô hấp của cô ta nhất thời ngưng trọng lại.
Tảng đá này, không phải là được bọn họ bán với giá cao sao?
Thì ra, cái này căn bản không phải là khối kì thạch gì! Mà là do Từ Như Ý biết lòng tự trọng của cô ta lớn lại không có năng lực kiếm tiền chân chính, nên mới im lặng đi một vòng quanh lớn, đem tiền đưa đến trên tay cô ta!
Liễu Lan Nhân sẽ không nghĩ đến, người giúp cô ta, vậy mà lại là người cô ta từng khinh thường!
Người khác đều nghĩ cách không để cho cô ta phát hiện, là bản thân cô ta, tự đòi chán chạy tới mất mặt, mới phát hiện!
Liễu Lan Nhân xấu hổ không chịu nổi. Thừa dịp bên kia không ai chú ý tới cô ta, nhanh chóng chạy trối chết.
............
Mấy tháng sau, các báo chí lớn đều tranh nhau đưa tin:
Người đàn ông trẻ tuổi độc thân hoàng kim quý tộc Tô Vân Hải - người trong mộng của toàn bộ thiếu nữ, hôm nay kết hôn!
Tin tức này, gây ra một trận oanh động lớn.
Tuy rằng làm người ta tan nát cõi lòng, nhưng biết được người vợ hắn sắp sửa cưới là thiên kim tập đoàn Từ thị, rất nhiều người đã khôi phục lại.
Mọi người đều biết, không lâu sau khi Từ đại tiểu thư tiến vào Từ thị, rất nhanh đã kế thừa vị trí CEO khu Hoa Đông.
Người phụ này này bất kể là diện mạo hay dáng người đều là một cô gái trẻ tuổi, chỉ ngắn ngủi trong vòng hai tuần, dứt khoát đem công ty kiểm tra một trận.