Phúc Tấn Thuần Phu Ký

Chương 9: Đêm (H)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chờ trở về phòng, Dận Chân liền dựa vào ghế trên, cau mày nhắm hai mắt không hé răng. Trang Uyển đưa tay hong nhiệt ở bếp than, sau đó xoa xoa lên trán Dận Chân. Trúc Tương lập tức mang tất cả nô tì thái giám rời đi.

Dận Chân không nói lời nào, trong ấn tượng của hắn dường như khơi lên chút gì đó quen thuộc, Trang Uyển thấy hắn im lặng nàng cũng chẳng tiện hé môi nói nửa lời, lực đạo trên tay vẫn nhè nhè dịu dàng xoa xoa. Một lúc lâu sau Dận Chân mới nắm tay Trang Uyển cất tiếng thở dài:

" Phía bên Hương Vận Uyển làm phiền nàng"

Trang Uyển dịu dàng đến cười cười: "Tứ gia yên tâm, thiếp cùng Tống muội muội sẽ chiếu phía Hương Vận Uyển"

Dận Chân gật gật đầu:

"Nàng cũng nên quan tâm bản thân, tinh thần minh mẫn mới có thể xử lý trong ngoài"

Nghe thì có vẻ hắn vẫn dành quyền quản sự cho nàng nhưng mà lòng hắn ai lường được, nên thôi Trang Uyển cũng không quá hy vọng, có thể đây chỉ là lời Dận Chân nói lúc hưng phấn. Nàng lắng nghe rồi để trong lòng, chuyên tâm xoa xoa mi tâm cho hắn, lát sau truyền đến tiếng hắn thở đều như đã ngủ, Trang Uyển lấy chăn đắp lên người Dận Chân sau đó tiếp tục sưởi ấm bên than hồng.

Thời điểm trời chuyển tối mới đánh thức Dận Chân dùng bữa tối, không biết có phải hay không ngủ một giấc cả người sảng khoái, Dận Chân dùng bữa trông khá là ngon miệng. Hoàn hảo phía bên Lý thị lại cho người đến gọi Tứ gia, nghe có vẻ là vì Hoằng Thời, Dận Chân nghe xong cũng chưa có lập tức rời đi nhưng mà Trang Uyển mười mươi đoán ra là mưu kế của Lý thị.

Tắm rửa thơm tho, Trang Uyển cảm thấy hài lòng với hương liệu mà Trúc Tương vừa điều chế được, rất thơm nhưng không quá nồng, dịu nhẹ xoa lên da thịt mát lạnh như ngọc thạch. Sau khi lau khô tóc, nàng mặc vào áo yếm tơ vàng, khoác thêm áo lụa mỏng rồi hướng phòng đi đến.

.....

Mấy ngày này Dận Chân đều ngủ lại ở Hương Vận Uyển, Lý thị đang mang thai nên chẳng động tay động chân gì, ở bên cạnh ả Dận Chân đơn thuần là ngủ. Vốn dĩ cho rằng bản thân thanh tâm quả dục là bình thường nhưng nghĩ đến Tứ phúc tấn vừa khỏi bệnh, da thịt mềm mại làm hô hấp hắn trở nên khô ráp, hạ thân không tự chủ mà cứng rắn..

Trang Uyển thấy Dận Chân nắm quyển sách thần sắc nghiêm túc, cho rằng hắn đang bận nghĩ ngợi chuyện của Hương Vận Uyển.

"Lý muội muội mấy ngày nay không khỏe, Hoằng Thời cũng có bệnh trong người, Tứ gia người..."

Nói còn chưa dứt lời, Trang Uyển mới vừa đi đến mép giường, lại là bị nam nhân trên giường đột nhiên duỗi tay bắt lấy không kịp phản ứng nàng ngã nhào trên giường, ngây ngốc nhìn môi hồng bị Dận Chân chiếm giữ, mạnh mẽ liếm mút, bàn tay to lớn xâm nhập bên trong vạt áo, một bên một cái xoa nắn hai luồng núi tuyết.

"Tứ gia...... ohhh......"

Trang Uyển giãy giụa muốn tránh nhưng Dận Chân tựa như lang sói rình rập con mồi một khắc không buông. Trang Uyển sau một hồi phản kháng bị hương vị quen thuộc của trượng phu phả ra trong hơi thở khiến nàng đỏ mặt, tinh tế ôm lấy bả vai hắn, hơi hơi ngửa đầu chủ động đáp lại nụ hôn của Dận Chân.

Thấy Trang Uyển ngoan ngoãn, Dận Chân lúc này mới nhẹ nhàng, từ từ dời nụ hôn xuống cổ, gáy, xương quai xanh rồi đến nơi mềm mại cao ngất hấp dẫn kia. Tinh thần cực kỳ tốt, Dận Chân nắm cánh tay Trang Uyển, ghì chặt thân thể mảnh mai hướng đỉnh anh đào kia hôn hôn một chút, cảm giác như nếm mật ngọt một ngụm lại một ngụm đem Trang Uyển như hòa vào trong miệng. Trang Uyển toàn thân run rẩy, miệng đắng lưỡi khô, hô hấp khó khăn thỉnh thoảng cất giọng cầu xin hắn tha cho nàng.

Thấy Trang Uyển nước mắt rơi xuống, Dận Chân lúc này mới ngẩng đầu, mắt mang thương tiếc mà nhìn xuống thê tử đang mềm mại ở trong lòng ngực mình.

"Như thế nào càng thêm mẫn cảm"

Chẳng lẽ trải qua mấy năm vợ chồng liền muốn nàng trở thành hoa tàn nhụy héo?! Trang Uyển giơ tay đánh nhẹ Dận Chân một chút, một đôi mắt như phủ sương mai nhìn Dận Chân, bàn tay hắn vờn đến áo trong vuốt ve da thịt mềm mịn.

" Chỉ biết khi dễ thiếp"

Trên giường Dận Chân hiển nhiên phá lệ thiên vị bản tính trẻ con của nàng, đem Trang Uyển ôm đến trên đùi,

" Ta cũng cho nàng khi dễ, có được không? "

Thấy Trang Uyển bất động, lập tức đối đưa ra yêu cầu.

"Cới áo cho ta"

Trang uyển trên mặt lập tức đỏ ửng, tay ngọc lần lên từng khuy áo từ từ cởi bỏ, hắn cư nhiên chẳng thèm mặc tiết khố, khi cởi áo ngoài liền nhìn thấy được vật tượng trưng thô to màu đỏ tím, thật dọa người. Thời hiện đại, nàng chưa từng rõ ràng nhìn thấy thứ này của nam nhân nên có chút kinh sợ muốn trốn.

Dận Chân ngày thường đều là áp đảo nữ nhân trực tiếp làm, hôm nay không biết như thế nào đầu óc nóng lên muốn xem phản ứng của Trang Uyển. Thân là hoàng tử được giáo dưỡng nghiêm khắc, hắn lại không quen phong lưu bay bướm nay bị phúc tấn của mình nhìn trúng nơi ấy thì cũng có chút căng thẳng.

Chỉ nhìn đến bộ dáng ngượng ngùng của Trang Uyển, trong lòng tức khắc buông lỏng, vừa rồi về điểm này tiểu tâm tư lập tức mà thiêu cháy, lập tức ôm lấy Trang Uyển, tay hướng mật huyệt sờ soạng,cảm nhận rõ ràng sự non mềm, ươn ướt của hoa tâm.

"Đừng...... Đừng nha...... đừng......"

Dận Chân nhìn Trang Uyển rõ ràng nghĩ một đằng nói một nẻo mặt, trong lòng dã thú càng lớn hung mãnh, thấp thấp mà cười.

"Không cần?"

Dứt lời dùng sức thọc vào rút ra 2 cái, liền ở bên ngoài dừng lại mà ma sát, Trang Uyển ngứa ngáy khó nhịn kẹp chặt bắp đùi mà ma sát. kiều mị ánh mắt hơi mang theo ý giận nhìn mặt nam nhân.

"Muốn...... Muốn Tứ gia......"

Dận Chân nhìn bộ dáng phúc tấn như vậy, hôn lên môi nàng một cái thật sâu..Cầm lấy tay ngọc của nàng đưa xuống nơi cứng rắn:

" Muốn thì trước tiên để ta thõa mãn, xong ta liền yêu thương nàng"

Trang Uyển mặt trở nên càng thêm đỏ ửng, tay nhỏ mềm mại vô ý thức mà nghe theo sự sắp đặt của Dận Chân, chậm rãi hoạt động...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.