*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chờ Dận Chân bình ổn, Trang Uyển đã lâm vào hôn mê chẳng biết sự tình gì, nhưng vẫn cảm giác được trong mê man thân thể vẫn bị ai đó lôi kéo hàng sự một phèn, lại tiếp tục rên rỉ, ủy khuất, cao trào rồi lại ngủ thiếp đi trong sự sủng ái vô tận...
Nhìn gương mặt nhỏ nhắn, đáng thương của phúc tâm, đáy lòng Dận Chân có một mảnh mềm mại, cũng không có đánh thức nàng, chỉ là thấp giọng gọi người hầu, liền có người mang nước tắm đến đứng hầu ở sau bức bình phong. Tì nữ gác đêm là Trúc Tương tuy vẫn là khuê nữ nhưng đối với những chuyện nam nữ ân ái không phải chưa từng nghe nói qua nên khi nghe được mấy thanh âm ám muội tối qua liền đỏ mặt. Sau khi chuẩn bị nước tắm cùng y phục mới cho chủ tử Trúc Tương liền bị Ngô ma ma kéo ra ngoài.
Dận Chân cũng không đem Trang Uyển đánh thức, tùy tiện cầm lấy áo vứt ở mép giường khoác lên người, liền bị tư thế của thê tử trước mắt câu đi tầm mắt, lần nửa lại cảm thấy rất muốn đi vào lối đi ướt át của nàng, nhưng mà nhìn Trang Uyển một dạng nức nở trong ngực Dận Chân vẫn là nên nhịn xuống.
Ôm nàng thả vào nước, hắn chần chừ không nở buông nữ nhân trong ngực xuống,chỉ phải chân tay vụng về mà đem từ đầu đến chân Trang Uyển xoa nắn một trận, hạ thể tức khắc cứng như nóng thiết. Chỉ là mệt mỏi một ngày tinh thần mỏi mệt cũng nhẫn nại đến không được, chung quy vẫn là rời khỏi huyệt khởi ấm áp,sau đó đem Trang Uyển rửa sạch sẽ.
Dận Chân cảm giác tư vị trước giờ chưa từng có, nhìn thê tử vẫn còn ngủ say nội tâm hắn thở dài một tiếng đem người ôm vào trong lòng, hạ thân đỉnh ở bắp đùi nàng, cực kỳ sảng khoái liền 1 lần nửa đưa vật thô trướng vào huyệt động. Vừa luật động vừa nghĩ đến mấy ngày qua phúc tấn nhà hắn bồi dưỡng không ít đồ bổ vậy mà chỉ được 2 hiệp liền ngủ say.
Chỉ là ân ái đi qua Dận Chân chưa được ngủ mấy canh giờ liền bị Tô Bồi Thịnh bên ngoài thấp giọng đánh thức. Tứ gia mệt mỏi mở mắt, một phần cơ thể vẫn nằm trong cơ thể thê tử lưu luyến rút ra giữa 2 chân nàng..
Quay đầu nhìn thoáng qua đầu phúc tấn, người cùng hắn tối qua phương loan nghiêng ngã lúc này đã mệt mỏi ngủ rất say, cuộn người trong chăn Dận Chân không nở đánh thức nàng, chỉ nhẹ nhàng rời giường sau đó gọi Tô Bồi Thỉnh đến hầu hạ hắn thay áo, rửa mặt.
Đã lâu Tứ gia không có lưu lại nơi này, Ngô ma ma vì tất bật chuẩn bị mà cũng ngủ không đủ giấc nhưng mà bà vẫn rất vui, Tứ gia tối qua ở cùng phúc tấn chuyện này chẳng khác gì đánh vào mặt mũi mấy thê thiếp ở hậu viện.
Dận Chân tới sảnh ngoài, nhìn thức ăn được bày sẵn bèn ngồi xuống ăn, hoàn hảo nhìn đến hộp gỗ trên bàn, hỏi:
"Đó là cái gì?"
Một bên đứng Ngô ma ma ra tiếng trả lời:
"Đây là canh bổ của phúc tấn, thái y nói qua thể trạng Phúc tấn không khỏe, không ăn được thức ăn thô cứng nên dùng canh tẩm bổ"
Dận Chân gật gật đầu, chẳng đợi Ngô ma ma nói, tối qua chính hắn đã xác nhận chuyện Trang Uyển thể lực không tốt, liền phân phó Tô công công.
"Đem đông trùng hạ thảo hôm trước ta mang về đưa đến cho Phúc tấn tẩm bổ. Nàng ấy thể chất suy nhược vẫn nên chú ý"
Lời sau là Dận Chân nói cho Ngô ma ma nghe, trước đây Trang Uyển đối với hắn như chết tâm, không bao giờ nhận bảo dược mà hắn sai người mang đến, Dận Chân thấy vậy cũng ngày càng xa cách chính thê. Nhưng hiện tại mọi thứ đã thay đổi, hắn nhận ra vị trí của Trang Uyển trong lòng hắn không mờ nhạt như hắn vẫn tưởng. Sau khi căn dặn mấy câu Dận Chân liền chỉnh lại áo mũ mà lên triều, Ngô ma ma mừng ra mặt thầm nghĩ " sau cơn bỉ cực đến hồi thái lai"
Thời điểm Trang Uyển tỉnh giấc, trời đã sáng tỏ. Ngủ một giấc dài Trang Uyển cảm thấy thực thanh tỉnh chỉ có điều thân thể như bị xe ngựa cán qua, thở dài một tiếng.
" Chủ tử, người đã tỉnh" - Trúc Tương nói.
Nhìn bên ngoài bóng dáng hạ nhân qua lại làm việc, Trang Uyển từ trong màn bước ra, Trúc Tương nhanh chóng đến đỡ nàng, dâng lên nước ấm.
Trang Uyển cuối cùng thanh tỉnh chút, chờ Trúc Tương giúp mình thay áo, dấu vết kích tình đêm qua vẫn còn rõ ràng, Trúc Tương hơi hơi hoảng sợ, hô nhỏ một tiếng. Thân thể Trang Uyển mới khá hơn vài phần vậy mà đêm qua Dận Chân lại bức bách cả đêm khó tránh được việc lưu lại dấu vết. Ngô ma ma từ bên ngoài đi vào, sắc mặt rất tốt, nhanh chóng giúp Trang Uyển sửa soạn.
" Chủ tử, buổi sáng Tứ gia trước khi thượng triều còn phân phó Tô công công mang Đông trùng hạ thảo đến cho người tẩm bổ, còn chu đáo dặn thái y đến xem mạch cho người. Chủ tử, có thể thấy được Tứ gia đối với người đã khác trước, chỉ cần người tịnh dưỡng tốt, chuyện sinh thêm con cho Tứ gia không phải không thể"
Trang Uyển tạm thời nghe theo Ngô ma ma, xông nước ấm toàn thân lỗ chân lông đều mở ra,tTuy nói nàng đã từng nghĩ qua chuyện sinh con nhưng tối qua chỉ là bước đầu chiếm được tâm của Dận Chân, thời gian còn dài, ai sinh ai tử còn chưa biết nên Trang Uyển tự nhủ trước hết đem bản thân bồi dưỡng thật tốt.
Thấy Trang Uyển đồng ý, không giống chủ tử ngày xưa luôn lấy nước mắt rửa mặt thì vui mừng khôn xiết, nhanh chóng sai người đi gọi thái y, nhưng thái y còn chưa đến đã nghe thấy tiếng nói của Lý thị, nghe thanh âm như có điều gì ủy khuất.
Trang Uyển nghe thấy liền hỏi Trúc Tương:
"Còn không phải vì chủ tử hôm qua đem sổ sách kia đến chỗ Tống thị, nên hôm nay Lý thị liền chạy đến"
Hóa ra là chuyện này, Trang Uyển cứ tưởng vì chuyện tối qua Tứ gia không đến nên Lý thị mới tìm nàng sinh s. Trang Uyển cũng chẳng buồn chải chuốt lại tóc, đơn giản tìm trâm ngọc cài lên say đó đi ra ngoài.
" Ra ngoài xem sự tình như thế nào?"