Phúc Hắc Yêu Nghiệt

Chương 1




“ Tít...tít...tít....”

Chiếc đồng hồ vừa kêu lên, ngay lập tức người nằm ở giường ngồi phắt dậy, gương mặt tỉnh táo cầm chiếc đồng hồ lên làm vài động tác sau đó đặt xuống, bình thản đi vào nhà tắm.

Ở ngoài, một người đàn ông khác đang nằm trên ghế sofa, cũng mở mắt tỉnh dậy, tuy nhiên điệu bộ vẫn ngái ngủ.

Cô đi ra bắt gặp hắn ta trong tình trạng lõa lồ, còn không ý tứ che đậy bất kỳ bộ phận nào nhìn mình một cách thản nhiên, cô phóng con dao đặt ở bàn gần đó về phía hắn, nói:

- Mẹ kiếp! Kha Chính Thuần, đừng để tôi có lý do giết anh!

Kha Chính Thuần đờ đẫn nhìn cô, vừa ngáp vừa nhẹ nhàng xoay người né con dao, lên tiếng:

- Tiểu Mộc, t...

Chưa để Kha Chính Thuần nói hết, cô tiếp tục nhíu mày cầm mười cái phi tiêu ném thẳng tới người hắn, hướng đến những chỗ nguy hiểm nhất.

Đáng tiếc, cho dù là nhắm mắt, Kha Chính Thuần cũng có thể dễ dàng né tránh được. Không phải vì kĩ thuật của cô kém, mà là vì phản xạ của hắn nhanh. Chính bởi điều này, Mộc Nhiên cô rất căm thù hắn!

Cô đứng trong Quỷ Vương chỉ có thể xếp sau Killer, không những mạnh mà còn rất thông minh, người người kiêng sợ!

Nhưng từ khi có sự xuất hiện của Kha Chính Thuần, cô cảm thấy bản thân thật sự rất kém cỏi.

Mộc Nhiên thề trong lòng, nhất định phải có một ngày, cô leo lên đầu hắn mà ngồi!

Cô trừng mắt nhìn hắn, tên thật của cô không phải muốn nhắc là nhắc, mọi người trong hắc bang đều nể mặt cô, không bao giờ dám gọi tên cô, hoặc còn không dám biết đến tên thật của cô, ngay đến bí danh cũng còn phải kiêng dè, chỉ riêng có tên chết dẫm Kha Chính Thuần lại dám gọi tên cô, còn thêm chữ “tiểu” đặt trước tên của cô, nghe thật chỉ muốn giết người!

Kha Chính Thuần khẽ nhếch miệng, nói:

- Tiểu Mộc, chúng ta cũng còn chưa ngủ với nhau, cô giận cái gì chứ?

Cô hừ lạnh một tiếng, quắc mắt nhìn.

- Nếu đã ngủ với nhau, thì tôi nhất định sẽ cắt đi cái thứ lủng lẳng giữa hai chân của anh rồi!

Kha Chính Thuần thản nhiên bước đến cạnh cô, lấy chiếc khăn tắm trên vai cô xuống quấn vào thân dưới.

- Tiểu M....

Câu nói còn chưa dứt, cô một phát đấm thẳng vào bụng hắn, làm hắn lùi lại mấy bước mới đứng vững được, đưa tay lên xoa xoa bụng nhăn mặt nhìn cô:

- Có chuyện gì thì từ từ giải quyết, động tay động chân cũng không giải quyết được vấn đề! Nói xem, là kẻ nào làm cô tức giận, tôi nhất định sẽ giết chết hắn!

Hay lắm, hay lắm!

Mộc Nhiên cô dù chưa bị người ta truy sát đến chết thì đã bị hắn làm cho tức chết rồi.

Cô trừng mắt nhìn hắn, mắt hằn lên tia máu:

- Kha Chính Thuần! Anh muốn chết thì hãy chết một mình đi! Đừng có kéo theo tôi, tôi sống vẫn chưa đủ đâu! Mẹ nó! Tôi là cộng sự của anh, chứ không phải là bảo mẫu hay vệ sĩ của anh, đừng có gây ra rắc rối rồi chạy đến tìm tôi! Lão Q bảo anh đi theo tôi học hỏi, đâu có bảo tôi phải đi theo anh để dẹp loạn!?

Nhìn gương mặt hằn học của Mộc Nhiên, Kha Chính Thuần bất giác cười hiền hòa:

- Xin lỗi, xin lỗi! Haha, Tiểu Mộc, cô đừng giận có được không? Cô nhìn xem, không phải chúng ta vẫn sống sao?

Mộc Nhiên điên tiết hét lớn:

- Mẹ kiếp! Nhất định có ngày chính tay tôi sẽ lấy cái mạng chó nhà anh! Nếu hôm qua tôi không ra tay nhanh, thì không phải sẽ bị đám người của Vu Sâm giết sao? Chuyện này đồn ra ngoài, mặt mũi của tôi còn ra thể thống gì nữa?

Vừa nói, cô vừa thay quần áo, ngay trước mặt Kha Chính Thuần, cô cũng chẳng bận tâm, cô vốn không nghĩ hắn là đàn ông!

Kha Chính Thuần khẽ nhíu mày nhìn cô, sau đó quay đi vờ không để ý, cúi người nhặt đống quần áo rơi trên sàn nhà, mặc vào.

- Cô định đi đâu vậy?

- Giết người!

- Còn tôi?

- Mẹ kiếp! Tất nhiên là đi cùng tôi rồi. Tôi đâu có ngu mà xông vào Vu Sâm một mình? Dù sao cũng là hang ổ của chúng, không vài trăm tên mới lạ, đi một mình khác nào nộp mạng cho chúng?

Kha Chính Thuần nhếch mép:

- Cho dù có đến một mình, chúng cũng không dám ra tay với cô đâu. “Cỗ máy hủy diệt” của Quỷ Vương cơ mà. Chưa biết thực lực của cô, chỉ cần nghe đến danh cô, nhất định cũng sẽ sợ tái mặt, nói gì động thủ.

Tâm trạng cô vẫn không dịu đi chút nào, cau mày đáp:

- Làm việc chung với anh có ngày cũng bị gọi là “Uyên ương hủy diệt”!

Kha Chính Thuần cất tiếng cười sảng khoái.

Mộc Nhiên vừa mở điện thoại thì có người gọi đến:

“Chị đại, đến đủ cả rồi!”

“Được!”

Mộc Nhiên cúp máy. Quay sang nhìn Kha Chính Thuần, thật đúng là muốn giết người!

Giết Vu Sâm tuy không cần gấp gáp, nhưng cũng không đến mức nhàn nhã như hắn chứ?

Giờ phút nào rồi còn có thể ung dung ngồi ăn sáng, uống cafe?

Khốn kiếp!

Nếu không phải đích thân Lão Q bảo cô để hắn đi theo học hỏi, cô nhất định sẽ trăm ngàn lý do mà giết hắn!

Nhưng nghĩ lại, cũng không biết là phải học hỏi từ cô cái gì đây?

Cô đúng là thông minh hơn người, nhanh nhẹn hơn người, võ nghệ lại càng hơn người, cái gì cũng có thể được coi là hơn người. Nhưng những cái đó hắn đều hơn cô, vậy là ai phải học hỏi ai?

Ngay cả ngoại hình được cho là nghiêng nước nghiêng thành như cô, cũng phải nghiêng đầu trước vẻ đẹp của hắn!

Mẹ kiếp! Hắn có thực là đàn ông không? Hay là đàn bà chuyển giới!?

Hắn không chỉ đẹp yêu mị, ngoại hình rắn chắc mà khí thế tỏa ra bất phàm, ai nhìn vào cũng phải kiêng sợ.

Hắn không những thông minh, quỷ quyệt mà võ nghệ cũng rất cao cường.

Mẹ kiếp! Cứ cho hắn là đàn ông đi! Nhưng cũng là sắp bị tuyệt chủng! Bởi sẽ có ngày Mộc Nhiên cô nhất định sẽ băm vằm hắn cho hả giận!

Nếu như không quen biết, cô nhất định nghĩ hắn là một nhân vật khét tiếng nào đó. Nhưng lỡ quen biết rồi, cô chắc chắn rằng hắn ngay cả lưu manh cũng không xứng!

Đúng năm phút sau, Mộc Nhiên cùng với Kha Chính Thuần có mặt tại Cửu Long Trại Thành. Khi đến nơi đã thấy Vũ Long cùng với mấy chục tên đàn em cầm súng ống đứng đó đợi cô.

Cửu Long Thành từng được coi là “sào huyệt của tội lỗi”. Nơi đây trước kia là khu dân cư đông đúc sinh sống, tuy nhiên vào năm 1980 do những lo ngại về điều kiện sống nên mọi người hầu hết đã di cư. Đến năm 1987, Cửu Long Thành chính thức bị dỡ bỏ và được thay thế bằng một công viên lớn.

Tuy nhiên, đâu đó vẫn còn vết tích xưa. Điển hình là Vu Sâm.

Quỷ Vương là một băng đảng xã hội đen rất lớn mạnh, không chỉ hắc đạo mà ngay cả chính đạo cũng phải nể mặt.

Thế lực của Quỷ Vương hùng hồn, lấn át sang các nước khác, thản nhiên làm bá chủ ở Châu Á.

Địa bàn chính của Quỷ Vương trực thuộc tại Hoa Kỳ.

Hắc bang Quỷ Vương giết người không chớp mắt, nhưng cũng là giết người có lý do, chỉ cần phạm vào quy tắc máu, nhất định phải trả bằng máu!

Tuy nhiên, lão đại của Quỷ Vương mặt mũi ra sao, thân thủ thế nào, trong giới hắc đạo không có mấy người biết.

Nói đến quy tắc máu, Vu Sâm chính là đã động đến quy tắc máu của Quỷ Vương.

Vu Sâm đã cắm chốt ở Cửu Long Thành từ nhiều năm về trước, từng xưng là lão đại ở nơi đây. Cho dù Cửu Long Thành hiện giờ có trở thành công viên thì cũng không thể phủ nhận trong quá khứ từng là thành phố của bóng tối. Hắn ở đây thao túng làm loạn, cảnh sát vào cuộc nhưng không thể làm gì được. Giới hắc đạo lúc ấy cũng còn chưa “thịnh hành” như bây giờ nên đành xuôi theo hắn.

Nhưng không biết nhận được thế lực từ đâu, lực lượng cảnh sát trong một đêm quét sạch đám người xã hội đen, Vu Sâm dẫn theo đàn em chạy trốn, cảnh sát cũng không thể truy ra.

Mẹ kiếp! Cũng là vì trận rượt đuổi tối qua của Kha Chính Thuần mà lần này mới mò được dấu vết của Vu Sâm. Còn tưởng hắn đã cao chạy xa bay khỏi cái nơi này rồi nhưng không ngờ hắn vẫn nán lại ở Cửu Long Thành, gây dựng lại lực lượng đen tối khác nhằm công kích Quỷ Vương.

Hừ!

Đúng là không coi ai ra gì!

Còn không tự lượng sức mình lại dám có ý đồ xưng vương!?

Nếu để hắn xưng vương, mẹ kiếp, thế thì Quỷ Vương tung hoành mấy chục năm lại trở thành trò cười cho thiên hạ? Đứng dưới chướng của hắn sao?

Nhưng cũng là hắn thông minh, nghĩ rằng trốn dưới hầm của Cửu Long Thành sẽ chẳng ai biết, thật không ngờ cũng có ngày bị sự thông minh của hắn cáo tội hắn. Như vậy nếu hắn có chết, thì thần không biết mà quỷ cũng không hay!

Mộc Nhiên đưa mắt nhìn một lượt mấy chục tên thuộc hạ mà Vũ Long đưa tới. Đúng là không uổng công làm đàn em của coi, chỉ cần nói một ắt phải hiểu mười.

Mộc Nhiên đeo gang tay vào, bố trí súng ống bên người, sảng khoái bước vào hang ổ chúng, còn nói lại một câu:

- Đúng 5 phút 15 giây, tất cả xông vào, không cần kiêng nể, gặp người giết người, gặp chó giết chó.

Đám thuộc hạ gật đầu:

- Rõ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.