Đánh giá: 8.5/10 từ 2 lượt
Giới thiệu
Tư An có một phu quân tên Cố Ngôn, Cố Ngôn có thể nói là một tướng công cực kì săn sóc, yêu thương thê tử, chăm lo cho gia đình.
Tư An có thể thoái mài, nhàn hạ dù đã sinh nhi tử cũng nhờ có Cố Ngôn lãnh hết việc lên người.
Hiện tại, nàng chỉ chống tay nhìn Cố Ngôn trong lòng ôm coni, tay lại bận rộn đem vỏ quả hạt điều tách ra bỏ vào một cái đĩa.
Cố Ngôn tách xong vỏ hạt điều liền đẩy một đĩa đầy ấp qua cho Tư An, nói:" Thê tử mau ăn đi, ăn hết ta liền lấy thêm cho em."
Ừm, có con nhưng không quên thê tử, là nam nhân tốt.
_______
Buổi tối hai người mây mưa trên chiếc giường gỗ, cửa đột nhiên bị đẩy từ bên ngoài vào.
Đứa nhóc nhỏ cầm một cái chăn nhỏ, được may riêng cho nhóc, tay còn dụi dụi mắt, giọng nói non nớt pha lẫn lười biếng lên tiếng.
- Nương, phụ thân, bụng con đau, muốn đi nặng.
Tư An thấy Cố Ngôn còn muốn di chuyển thân dưới liền đánh vào ngực hắn: “Tên Cố Ngôn xấu xa, chúng ta dừng một chút, chàng dẫn con đi đi, khi nào vào ta nhất định sẽ ở trên theo ý của chàng."
Cố Ngôn bất đắc dĩ mà dừng động tác dưới thân, hô một câu ra ngoài: “Con đóng cửa lại để nương ngủ, phụ thân ra ngay."
Trước khi đi Cố Ngôn còn hôn nhẹ lên trán Tư An: “Đừng ngủ trước, em đợi ta."
Bình luận truyện