Phù Phá Thiên

Chương 51: Quản sự lợi ích




Sóng nước rì rầm, trời xanh mây trắng, nắng vàng như thiêu.

Kim Trúc Thương Minh Cửa Hàng hôm nay phá lệ đông đúc, bên trên kim thuyền người qua người lại không dứt, tiếng nói lấn át cả tiếng sóng.

" Vị tiên sư này, bộ cấp một khôi lỗi minh viên hầu này không chỉ sức lực cực lớn mà thân thể còn rất cứng chắc, chính là dùng lâu năm linh thụ khắc thành." Chỗ kia, một vị tỳ nữ ăn mặc cung trang, trang điểm mỹ lệ đang nhỏ nhẹ giới thiệu khôi lỗi cho một tên nam tử thấp lùn, mị nhãn như tơ.

" Hoàng Minh Sa tuy không cao cấp gì nhưng cũng không phải mặt hàng phổ thông, hôm nay tiền bối bỏ lỡ không biết bao lâu mới có thể gặp lại. Mời ngài suy sét cho kỹ." Chỗ khác, Trương Lâm Hà đích thân tiếp đón một tên luyện khí hậu kỳ tu tiên giả, lời ăn tiếng nói đều vô cùng cung kính.

.....

Lý Phù chắp tay đứng ở mũi kim thuyền, nhìn sinh ý phát đạt mà trong lòng vui vẻ, cửa hàng ăn nên làm ra hắn cũng sẽ được trọng thưởng. Thấm thoát mới đó mà tiếp quản Kim Trúc Thương Minh Cửa Hàng đã được ba tháng, hắn bây giờ đối với mọi chuyện đều đã là tay quen dễ làm, hiệu quả công việc so với tên Hoàng Chính Hiền đã rời đi còn tốt hơn.

Không thể không nói kẻ nào cũng muốn công việc quản sự này không phải không có lý do, lợi ích trong đó quả thật to lớn. Lý Phù bây giờ mỗi tháng đều sẽ được thương minh trả lương năm cân linh sa, hơn nữa đây chỉ là số cố định, lợi nhuận cao hắn còn sẽ được ngoài hạn mức thưởng thêm.

Lấy tương đối mà nói, một cân linh sa tương đương mười viên hạ phẩm linh thạch. Một tháng an ổn một chỗ liền có năm mươi viên hạ phẩm linh thạch, dù ở đâu cũng là rất tốt công việc.

Hơn nữa quản sự lợi ích cũng không chỉ có đơn giản như thế.

Nghĩ tới đây, Lý Phù đi vào khoang thuyền. Hắn thân là quản sự cũng không cần suốt ngày phơi mặt ra tiếp khách, chỉ cần thỉnh thoảng tiếp đón tu vi thật cao tu sĩ là được rồi.

Kim Thuyền nhìn như không lớn nhưng bên trong khoang thuyền lại không tỏ ra chút nào chật hẹp. Hành lang thật lớn, phòng ở sạch sẽ, khắp nơi đều có Dạ Quang Thạch chiếu tới sáng trưng, bốn phía đều đặt chậu hoa các loại, bày biện làm người thoải mải.

Nên biết khoang thuyền cũng không phải chỉ để ở lại đơn giản như vậy, bày bán bên trên thuyền đều là mặt hàng thông thường, chân chính bảo bối đều đặt trong khoang thuyền. Trên mặt thuyền chỉ giành cho cấp thấp tu sĩ, tu sĩ cấp cao sẽ được quản sự đích thân tiếp đón trong khoang thuyền.

Phòng ở của Lý Phù là một căn phòng nằm ở đáy thuyền, Lý Phù dọc theo hành lang sạch sẽ đi nửa nén hương thời gian mới tới.

Mở cửa bước vào, cảm giác đầu tiên chính là ngửi được hương thơm thoang thoảng. Trong phòng bày biện không hề xa hoa, thậm chí có thể nói là đơn giản, ngoại trừ giường bàn các thứ bắt buộc phải có cũng chỉ có một chậu hoa thật lớn trong góc.

Chậu hoa làm từ sứ xanh, kích thước bằng chiếc miệng giếng, bên trong trồng một loại thực vật rất lạ. Cây này vừa giống hoa lại vừa giống cây, thân gỗ thẳng tắp, bên trên không hề có cành lá, chỉ có trên đỉnh rực rỡ nở một bông hoa đỏ thắm thật lớn.

Hoa này không chỉ diễm lệ vô song hơn nữa còn toả hương thơm ngát, có tác dụng thanh lọc không khí, càng hiếm có nữa chính là nó sinh mệnh lực cực kỳ cường đại, dù lâu năm không thấy ánh mặt trời cũng có thể sinh trưởng tươi tốt. Hoa này gọi là Dạ Mộc Hoa, chính là bảo bối của dân ở trên sông nước như Lý Phù, giá cả không rẻ lại rất hiếm có, toàn bộ Kim Thuyền cũng chỉ phòng của Lý Phù là có một chậu.

" Chỉ tiếc không có cửa sổ!" Lý Phù liếc nhìn bốn phía Dạ Minh Châu ánh sáng, tuỳ ý một câu. Ở lại trên thuyền cũng không phải dễ dàng, một ngày hai tư giờ đều bị sóng nước lắc đi lắc lại, may mắn tu tiên giả thích ứng lực cường đại, Lý Phù cũng đã dần dần en thuộc cái cảm giác ruột gan đảo lộn này.

Nói rồi hắn đi tới bên bàn gỗ ngồi xuống, lấy ra một đống đồ đặt lên bàn. Bàn gỗ đã được dùng thủ đoạn đặc biệt cố định lên sàn nhưng đống đồ lại không được như vậy, theo con thuyền rung lắc liền không ngừng di động làm Lý Phù vội lấy hai tay ngăn lại.

Những đồ này phân biệt là một bộ to lớn da thú cùng một bình thú huyết, đều là vật không thể thiếu để vẽ phù.

Những yêu thú vật liệu này đều là có tiền khó mua, bình thường lấy Lý Phù tu vi cùng địa vị đừng mong tìm tới. Sở dĩ có thể cầm tới tay tất cả đều là nhờ chức vị quản sự cửa hàng này.

Mấy ngày trước thương minh cho vận chuyện tới đây một nhóm hàng lớn, trong đó có không ít bảo bối tốt, Lý Phù trong đống đồ vừa nhìn liền thấy tấm da thú cùng bình yêu huyết này. Đây đều là hàng hoá của thương minh, vận chuyển tới cửa hàng chính là để bán.

Tuy nhiên đồ vật hi hữu như tài nguyên yêu thú lại không thể cứ đơn giản mà bán thế được, một là bỏ ra thật cao giá cả, hai là cùng thương minh có quan hệ thân thiết nếu không đừng mong mua được.

Lý Phù là quản sự cửa hàng, lập tức dựa vào thân phận của mình mua xuống da thú cùng thú huyết. Hắn thật có chức vụ trong người nhưng tất nhiên không ăn gan hùm mật gấu mà dám làm gì tất khuất, hắn là thành thật bỏ ra linh sa mua xuống bảo bối.

Chỉ là giá cả Lý Phù bỏ ra so ra thì kém xa giá cả bán cho người ngoài, tuy vậy cũng không hề rẻ chút nào, trực tiếp đem linh sa trong túi họ Lý vét cạn không còn một hạt. Chỉ là dù là như vậy Lý Phù cũng vô cùng, vô cùng hài lòng rồi.

Đây chính là một trong những lợi ích khi làm quản sự cửa hàng, cao tầng thương minh nhìn hết trong mắt nhưng cũng đều là mắt nhắm mắt mở cho qua. Chỉ cần chúng quản sự biết thân biết phận, ra tay có chừng mực không làm ảnh hưởng tới lợi ích của thương minh là được.

Đã rất lâu rồi không vẽ phù, Lý Phù cảm giác hai tay đã bắt đầu có chút ngứa ngáy rồi. Cố gắng bình ổn tâm trạng gấp gáp, hắn lấy ra từ tong túi trữ vật lấy ra một thanh tiểu đao bắt đầu thuần thục chia cắt da thú.

Đao sắc cắt da như cắt bùn, từng miếng vuông vắn da thú lần lượt xuất hiện.

Lý Phù từ lâu đã suy tính kỹ càng, hắn thấy dùng da yêu thú trực tiếp vẽ phù so với dùng phù phôi tất nhiên khó hơn gấp bội nhưng lợi ích không nhỏ. Đầu tiên chính là tiết kiệm thời gian, nên biết luyện chế phù phôi đơn giản nhưng quá trình rất rườm rà, cần người đi chuyên tâm chú ý, thứ hai chính là dùng da thú trực tiếp vẽ phù có thể tăng lên trình độ vẽ phù.

Lấy trình độ phù đạo của Lý Phù bây giờ, bình thường vẽ cấp một phù chú đã không đem đến cho hắn bao nhiêu dẫn dắt. Chỉ có khiêu chiến khó khăn lớn hơn thì trình độ phù đạo của hắn mới có thể có tiến bộ.

Lại nói một chút cấp bậc phù lục, cấp một phù lục tương đương với luyện khí sơ kỳ thủ đoạn, cấp hai phù lục tương đương với luyện khí trung kỳ thủ đoạn,... cứ thế mà tính lên. Lý Phù từng tại trong sách nhìn thấy truyền kỳ về một tên luyện khí kỳ tu sĩ dùng cấp năm phù lục diệt sát trúc cơ cao thủ, không biết là thật hay vẫn là giả.

Hơn nữa không chỉ phù lục, trận pháp, đan dược, pháp khí,.... rất nhiều bảo vật thường thấy trong tu tiên giới đều là dùng cách này để phân chia cấp bậc.

Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.

Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...

Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.