Phu Nhân Tại Thượng

Chương 53




Sáng sớm, rất nhiều người khiêng mười con heo đến Đồ gia đã tạo thành oanh động trong trấn nhỏ, có người nói Đồ Cửu Mị gả làm tiểu thiếp cho Hầu phủ bị đuổi về, có người nói là trở về thăm viếng. Vì vậy, mọi người thích giúp vui thỉnh thoảng nhìn vào Đồ gia, cũng có người mắt tinh nhìn thấy Đồ Cửu Mị cùng một công tử tuấn tú quý khí níu kéo, lập tức cho rằng công tử kia chính là Hầu gia phu tế của Đồ Cửu Mị, Hầu gia lớn lên thật là tuấn tú, phương viên trăm dặm sợ cũng tìm không được nam tử tuấn tú như vậy, vừa nhìn đã biết hai người tình cảm không tệ, không chê buồn nôn ở trước mặt công chúng níu kéo, bất quá cũng may hai người đều là tướng mạo ngàn dặm mới tìm được một, đứng cùng nhau trái lại rất xứng đôi, nên không ai cảm thấy không thích hợp. Hơn nữa dùng đầu gối cũng đoán được Đồ Cửu Mị ở Hầu phủ rất được sủng ái, trên người lăng la tơ lụa không nói, khí sắc so với trước khi xuất giá còn tốt hơn rất nhiều, mặt mang hoa đào, trong trắng lộ hồng, vô cùng xinh đẹp. Đồ gia tỷ muội trong phương viên mấy trăm dặm đều là mỹ nhân, nhưng không giống lúc này, tươi đẹp đến làm cho người khác không dám nhìn thẳng, chỉ sợ bị câu mất hồn phách, quả thực so với trước lúc xuất giá còn muốn đẹp hơn ba phần.

Đồ đại nương biết rất nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm người trong nhà nàng, nhưng nàng lại nhìn thấy nữ nhi có nghi án hồng hạnh xuất tường của mình còn không biết liêm sỉ cùng quý khí công tử ca níu kéo.

Đồ đại nương lập tức lảnh lót cất giọng, nhắc nhở hai người chú ý cử chỉ, nhưng Cửu Mị nhà nàng cho dù nhìn thấy nàng cũng không chịu buông tay áo vị công tử ca kia ra, dáng vẻ dính người, khiến Đồ đại nương lập tức muốn giáo huấn nữ nhi không tuân thủ nữ tắc của mình. Đồng thời quan sát công tử ca kia, tuấn tú quý khí, nàng lớn từng tuổi này cũng không nhìn thấy nam tử tuấn tú như vậy, chỉ là quá nữ khí, một chút nam tử khí khái cũng không có, điểm ấy khiến Đồ đại nương có chút xem thường, nam nhân mà một chút nam tử khí khái nam tử cũng không có, vậy đâu coi là nam nhân, khuôn mặt có tuấn tú hơn nữa cũng vô dụng.

"Mẫu thân." Mẫu thân thấy nàng bản thân không quá vui vẻ, mẫu thân nửa năm không gặp nàng, không phải nhìn thấy nàng phải rất vui vẻ sao?

Lý Trì Nguyệt dĩ nhiên cũng chú ý đến, đây là một nữ nhân trung khí mười phần, cùng Đồ Cửu Mị lớn lên có vài phần tương tự, chỉ là vóc dáng do sinh quá nhiều hài tử nên có chút mập mạp, nhưng còn có thể xem như người đẹp hết thời, cũng có thể nhìn ra lúc trẻ nàng cũng là một nữ tử rất xinh đẹp, nếu không cũng sinh không ra nữ nhi xinh đẹp như như vậy. Lý Trì Nguyệt, nếu không đang quan sát nàng, xuất phát từ lễ phép liền hướng Đồ đại nương khẽ cười, chỉ là Lý Trì Nguyệt khó có được thiện ý nở nụ cười nhưng lại không đạt được thiện ý đáp lại của Đồ dại nương ngược lại bị nàng tàn bạo trừng lại một cái. Lý Trì Nguyệt chỉ cảm thấy không hiểu ra sao, nàng không có làm gì sai đi, trừng nàng làm gì?

"Còn không lập tức vào trong nhà." Đồ đại nương dự định đóng cửa lại giáo huấn nữ nhi cùng tiểu bạch kiểm không biết tên kia, tiểu bạch kiểm này là càng xem càng cảm thấy tuấn tú đến quá phận.

Vừa vào nhà, Đồ đại nương lập tức đóng cửa lại.

"Đồ Cửu Mị, ngươi đi Hầu phủ làm thiếp, cho dù làm quả phụ sống cũng phải làm cho lão nương, ngươi không tuân thủ nữ tắc thông đồng tiểu bạch kiểm trở về là thế nào?" Đồ đại nương muốn thu thập nữ nhi của mình trước, sau đó mới thu thập tiểu bạch kiểm tuấn tú đầy nữ tính kia.

Đồ Cửu Mị nghe vậy đầu tiên là sửng sốt, sau đó có chút xấu hổ nhìn về phía phu nhân, chỉ thấy phu nhân trêu tức nhìn nàng, dáng vẻ xem kịch vui, dĩ nhiên dĩ nhiên cũng không phản bác.

"Mẫu thân....." Đồ Cửu Mị còn chưa kịp giải thích lại bị Đồ đại nương cắt đứt, Đồ đại nương từ trước nói chuyện mau lẹ, lại bá đạo, từ trước đến nay chỉ thích xen vào lời người khắc, không thích người khác xen vào lời của nàng.

"Ta biết, ngươi đi Hầu phủ tăng nhiều cháo ít, ngươi chịu ủy khuất, nhưng cũng không thể không tuân thủ nữ tắc, nữ nhân quan trọng nhất chính là danh tiết, aiz, lúc trước không nên để ngươi gả vào Hầu phủ...." Đồ đại nương càng nói càng cảm thấy khổ sở, nếu như Cửu Mị không làm thiếp cho người ta thì một Cửu Mị luôn luôn nhu thuận nghe lời cũng sẽ không hồng hạnh xuất tường như vậy, cho dù hồng hạnh xuất tường cũng không nên tìm một nam nhân ẻo lả như vậy, vừa nhìn liền biết không dùng được rồi.

"Mẫu thân không phải như thế, ngươi hãy nghe ta nói...." Đồ Cửu Mị muốn đánh gãy lời của mẫu thân, nhưng lại xen không vào được.

"Ngươi xem tiểu bạch kiểm này, trên mặt không râu, vừa nhìn là đã thấy không được, khuôn mặt trắng đến giống y như giấy, vừa nhìn liền biết là thể chất kém, ngươi chọn gian phu cũng chọn cái loại này sao, tay chân ốm yếu làm sao dùng được, khuôn mặt tuấn có ích lợi gì, lại không thể xem như thịt mà ăn, muốn tìm gian phu cũng nên tìm người giống như phụ thân ngươi, ca ca ngươi, thân thể tốt, trên giường dưới giường đều dùng bền....." Đồ đại nương càng nói càng cảm thấy nữ nhi thật sự khiến người ta lo lắng, ngay cả chọn gian phu cũng chọn không xong, thực sự là vô dụng.

Đồ Cửu Mị nhìn thấy mẫu thân càng nói càng thái quá, nàng không dám nhìn phu nhân. Nói gì đi nữa, nàng mới không thích cường tráng, nàng thích giống như phu nhân mềm mại thơm tho, dễ ngửi lại dễ sờ, tuy rằng vẫn chưa hảo hảo sờ qua nhưng Đồ Cửu Mị cảm thấy nhất định so với xú nam nhân sờ thoải mái hơn.

Lý Trì Nguyệt không nghĩ đến dân gian cũng có nữ nhân cường hãn giống như nữ nhân Lý thị nhà nàng, Đồ đại nương đối với nữ nhi cùng ngoại nhân, ngay cả những lời này đều nói ra được, không thể không cường hãn đi.

"Mẫu thân, đừng nói nữa, nàng mới không phải cái gì gian phu!" Đồ Cửu Mị phải đề cao âm lượng cắt đứt mẫu thân, chỉ sợ mẫu thân càng nói càng quá đáng.

"Vậy hắn là ai?" Đồ đại nương chỉ vào Lý Trì Nguyệt hỏi, nam nữ thụ thụ bất thân, lôi lôi kéo kéo, không phải gian phu mới là lạ.

Đồ Cửu Mị rất muốn nhắc nhở mẫu thân nàng, không nên chỉ vào mũi phu nhân, phu nhân sẽ mất hứng.

"Nàng là phu nhân trong phủ chúng ta, nàng muốn ra ngoài một chuyến mới cải trang nam tử." Đồ Cửu Mị lập tức giải thích.

"Thì ra là nữ tử, khó trách ta lại cảm thấy nàng nữ tính như vậy, càng xem càng không giống nam nhân...." Lời của Đồ đại nương im bặt, ý thức được bản thân vừa rồi đã nói những gì với phu nhân của Hầu phủ, vẻ mặt xấu hổ vô cùng, Đồ đại nương luôn biết ăn nói nhất thời cái gì đều nói không được nữa, hình như phu nhân này còn là quận chúa, Đồ đại nương có chút thấp thỏm nhìn Lý Trì Nguyệt từ đầu đến giờ vẫn mỉm cười.

"Phu nhân, dân phụ chỉ là một ngu phụ, miệng không kiêng kỵ, chỉ biết nói bậy." Đồ đại nương lập tức chịu tội, nếu nàng đắc tội phu nhân sẽ khiến Cửu Mị ngày sau bị khó xử.

"Ta cảm thấy Đồ phu nhân nói rất có đạo lý, Cửu Mị ở Hầu phủ tăng nhiều cháo ít, cho dù là tìm một gian phu cũng có thể hiểu được, dĩ nhiên không thể tìm một tiểu bạch kiểm chân yếu tay mềm giống như ta, phải tìm một nam nhân dùng bền." Lý Trì Nguyệt vẫn mỉm cười, ngữ khí cũng mềm nhẹ.

Đồ đại nương chỉ cảm thấy đỉnh đầu nàng cũng sắp đổ đầy mồ hôi rồi, vừa rồi những lời đó phu nhân nếu như thực sự truy cứu cũng có thể cho Cửu Mị bị ngâm lồng heo rồi.

"Phu nhân, ngươi đừng khi dễ mẫu thân ta, mẫu thân ta bị hù dọa rồi." Đồ Cửu Mị kéo tay áo phu nhân, không cho nàng khi dễ mẫu thân nhà mình, mẫu thân lại không giống nàng đã bị phu nhân khi dễ quen rồi, cũng sẽ không sợ, Đồ Cửu Mị nhớ kỹ lần đầu tiên nàng nhìn thấy phu nhân trong lòng cũng rất sợ hãi.

"Đồ đại nương đang cùng ta nói đùa, ta cũng đùa cùng Đồ đại nương một chút, sao lại là hù dọa đây? Đồ đại nương ngươi nói phải không?" Lý Trì Nguyệt nhướng mày hỏi ngược lại.

Đồ đại nương rốt cuộc đã bán thịt heo hơn ba mươi năm, cũng xem như người thông minh, đương nhiên là nghe hiểu phu nhân ý tại ngôn ngoại, trong đầu âm thầm thở dài một hơi, phu nhân có ý định buông tha nhưng lại lộ ra bất mãn trong đó, ân uy cùng ban ra, thủ đoạn rất cao, muốn nắm nàng vào nữ nhi ngu xuẩn của nàng trong tay hoàn toàn không phải nói đùa. Bất quá nhìn nữ nhi cùng nàng ở chung dĩ nhiên rất tự tại, giữa hai người vô tình lộ ra một cổ thân mật, nữ nhi của nàng ngốc thì có ngốc nhưng giao tình cùng phu nhân hình như rất tốt, nếu không phu nhân cũng sẽ không tự mình tiễn nàng về nhà.

"Ta đương nhiên chỉ nói đùa cùng phu nhân." Đồ đại nương lập tức đáp lời.

"Nếu phu nhân đã đến, vậy thì ở lại dùng bữa rồi hãy đi, mẫu thân ta nấu ăn rất tốt." Đồ Cửu Mị là có thể giữ phu nhân lâu một khắc thì giữ một khắc.

"Cũng tốt, ta dùng cơm xong sẽ đi." Lý Trì Nguyệt vừa nghĩ đến có thể sẽ hồi lâu không gặp Đồ Cửu Mị, nên cũng không cự tuyệt yêu cầu của nàng.

"Ta đây lập tức đi phòng bếp chuẩn bị." Đồ đại nương mừng rỡ vì không cần đối mặt với phu nhân, chỉ cảm thấy trên người phu nhân lộ ra một cổ áp lực vô hình, trước nay dân sợ gặp quan, Lý Trì Nguyệt cũng xem như quyền quý, vừa rồi lại xấu hổ như vậy hơn nữa bị hù dọa một trận, đương nhiên là có thể tránh liền tránh.

Đồ Cửu Mị liền kéo Lý Trì Nguyệt đến gian phòng nàng ở trước khi xuất giá.

"Đây là gian phòng của ta cùng muội muội." rất ít hài tử trong gia đình bách tính bình thường có thể mỗi người ở một phòng, trừ phi những nhà phú quý, nàng cùng muội muội cũng tạm được, hai người có thể ở một phòng, lúc nhỏ bốn ca ca của nàng còn phải chen chúc trong một phòng, sau khi lớn hơn một chút, sức lao động trong nhà cũng nhiều hơn, dần dần dư dả, gian phòng cũng càng xây càng nhiều, sau đó mỗi người thành thân đều sẽ dọn ra ngoài, bất quá nàng cùng muội muội vẫn luôn ở cùng một phòng.

Lý Trì Nguyệt nhìn thấy gian phòng không lớn, có một chiếc giường, một cái bàn, bên cạnh bàn còn có vài bản sách cũ nát, dĩ nhiên đều là sách sử, bên trong còn có chú thích, nhìn ra được chủ nhân nhìn rất say mê, chú thích kiến giải cũng rất độc đáo, nhìn những quyển sách này Lý Trì Nguyệt cũng đoán được Đồ Thập Mị không giống như những nữ tử tầm thường, rất ít nữ nhân cảm thấy hứng thú với sách sử, hứng thú này trái lại rất giống tam công chúa.

"Muội muội người xem?" Lý Trì Nguyệt thuận miệng hỏi.

"Ân, sách gần như đều là bảo bối của muội muội, không biết vì sao nàng lại không mang đi." Đồ Cửu Mị nhìn vài quyển sách có chút tức cảnh sinh tình, không biết muội muội bây giờ thế nào rồi.

"Bình thường ngươi hay làm gì?" Lý Trì Nguyệt buông sách xuống.

"Ta làm nữ công, muội muội không thích làm nữ công, ta liền giúp nàng làm, sau đó lúc nàng tâm tình tốt sẽ kể chuyện xưa cho ta nghe, có đôi khi cũng sẽ dạy ta viết, cũng có lúc ta chỉ cần nhìn nàng xem sách thì đã cảm thấy hài thỏa mãn rồi." Đồ Cửu Mị vừa nghĩ đến thời gian sống cùng muội muội, liền nở ra tiếu ý. Hiện tại chỉ cần nhìn phu nhân cũng sẽ cảm thấy thỏa mãn, hơn nữa cảm giác so với lúc nhìn muội muội lại có một chút bất đồng.

Lý Trì Nguyệt khó có thể tưởng tượng nhìn một người đọc sách mà cảm thấy thỏa mãn là cái dạng gì, nhưng có thể khẳng định chính là Đồ Cửu Mị rất lưu ý muội muội của nàng. Lý Trì Nguyệt cảm thấy Đồ Cửu Mị có sở thích giống Liễu Phi Nhân, vậy người đầu tiên nàng thích chính là muội muội nàng, mà không phải Lý Trì Nguyệt nàng, ý nghĩ đó khiến trong lòng Lý Trì Nguyệt sinh ra một chút khó chịu.

"Ngươi rất lưu ý muội muội của ngươi đi." Lý Trì Nguyệt ngữ khí lãnh đạm nói.

"Dĩ nhiên rồi, chúng ta là song sinh, so với tỷ muội bình thường tình cảm tốt hơn rất nhiều." Đồ Cửu Mị tự hào nói, không cảm thấy có cái gì không thích hợp.

"Sợ rằng không phải tình tỷ muội bình thường đi." Lý Trì Nguyệt cười nhạt nói.

"Có ý gì?" Đồ Cửu Mị rất không thích thái độ đó của phu nhân, còn nói rất kỳ quái.

Lý Trì Nguyệt không trả lời cũng không muốn phản ứng Đồ Cửu Mị, chỉ cảm thấy trong lòng nàng không thoải mái.

Đồ Cửu Mị cảm thấy phu nhân tức giận một cách rất khó hiểu, nàng lại không làm gì cả, phu nhân còn không để ý đến nàng, người ta cũng không để ý nàng rồi, nhưng Đồ Cửu Mị chung quy là chịu không được phu nhân lãnh đạm.

"Phu nhân." Đồ Cửu Mị chủ động làm lành.

Lý Trì Nguyệt không để ý đến nàng.

"Làm sao vậy, người ta lại không chọc ngươi tức giận......" Đồ Cửu Mị nhẹ nhàng kéo tay áo Lý Trì Nguyệt.

Lý Trì Nguyệt như trước không nói lời nào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.