Phong Tổng: Sủng Thê Trọn Kiếp

Chương 58




“Thôi em đừng trêu con dâu ta nữa, da mặt mỏng đỏ hết cả rồi này…”

Mẹ Phong nhìn thấy con dâu thẹn thùng mắc cỡ mà lên tiếng giải vây giúp cô…

“Tiểu Hi sao con không ở ngoài phòng khách chơi đi, vào đây làm gì, chúng ta cũng gần xong cả rồi…”

“Dạ con định vào giúp hai người một tay ạ…”

“Nào nào vậy cháu qua đây, cô với cháu cùng nhau vặt rau vậy…”

“Dạ.”

“Nào nào hai đứa mau nếm thử giúp chị xem đã ngon chưa vậy…”

“Wow ngon lắm chị dâu, đúng là tay nghề ngày một tăng lên nha…”

“Em cứ thích tăng bốc chị không à…”

“Đâu có em nói thật mà…”

“Còn tiểu Hi con cảm thấy sao…”

“Dạ ngon lắm mẹ, không biết đến khi nào con mới nấu ăn ngon như mẹ được…”

Kiều Mẫn Hi buồn bã, khuôn mặt bí xị lên tiếng…

“Ngốc quá nấu không ngon thì có thể học, sao phải buồn chứ, cười lên cái mẹ xem nào…”

“Vậy mẹ có thể dạy con nấu ăn ngon giống mẹ được không…”

“Tất nhiên là được…”

“Vậy con cảm ơn mẹ ạ…”

“Mà này tiểu Hi sao đột nhiên lại muốn học nấu ăn vậy, không phải công ty con đang trên đà phát triển rất bận rộn sao…”

Cô Phong ngạc nhiên lên tiếng…

“Dạ tại Vũ Thần, anh ấy cứ suốt ngày chê bai cháu không biết nấu ăn, còn cười nhạo cháu nữa…”

“Cái thằng này, đúng là càng ngày càng đáng ghét mà, để đó cô trừng trị nó cho cháu…”

“Bộ nó không biết con dâu nhà chúng ta là để yêu thương sao, chỉ cần sinh cháu cho chúng ta bế, mọi việc còn lại không cần phải làm gì cả…”

Cô Phong tức giận đập bàn mà lên tiếng…

“Em nói đúng đó, thằng nghịch tử này đúng là đáng đánh mà…”

Mẹ Phong cũng tức giận mà hùa theo…

Kiều Mẫn Hi không muốn mọi người vì mình mà gây khó dễ cho Phong Vũ Thần lập tức lên tiếng thanh minh cho anh…

“Mọi chuyện không phải như vậy đâu ạ, mọi người đừng hiểu làm anh ấy ạ, anh Vũ Thần rất thương cháu…”

“Cháu muốn học là để nấu cho anh ăn ấy thôi ạ…”

“Tại người ta hay nói, muốn giữ được trái tim đàn ông thì cách tốt nhất là bằng đường dạ dày ạ…”

“Thì ra là vậy, được rồi khi nào con rảnh thì ta sẽ dạy con vậy…”

“Dạ con cảm ơn mẹ ạ…”

Trong bếp sau đó cả ba người phụ nữ cũng cười nói vui vẻ với nhau…

Không khí trong nhà họ Phong cũng vì thế mà rộn vang tiếng cười nói…

Qua một lúc cả bàn ăn thịnh soạn được bày sẵn ra bàn, Kiều Mẫn Hi cùng mẹ Phong và cô Phong bước ra phòng khách mời tất cả mọi người vào dùng bữa…

Vừa đúng lúc này bên ngoài vang lên tiếng động cơ xe, bác hai của Phong Vũ Thần vừa từ trụ sở quay về…

Trên người là một bộ đồng phục quân nhân bước vào, khuôn mặt mang theo sắc khí lạnh lùng, khó gần, đúng là người nhà họ Phong không nhầm lẫn vào đâu được…

Nhưng chưa mất vài giây sắc mặt đã thay đổi ngay, mĩm cười lên tiếng chào hỏi ông nội Phong…

“Ba, con mới về…”

“Ừm…”

“Vũ Thần con cuối cùng con cũng chịu về rồi sao…”

Bác trai Phong Vũ Thần cũng khá bất ngờ khi nhìn thấy Phong Vũ Thần cũng đang có mặt ở đây…

“Con cũng chưa muốn về đâu, nhưng mọi người cứ liên tục đến làm phiền, làm con rất phiền não, nên mới phải đem vợ về đây thôi…”

Trong khi Phong Vũ Thần lại cười khổ đáp trả câu hỏi vừa rồi của bác trai mình…

Thiệt tình mà nói thì cả mấy tháng nay Phong Vũ Thần chẳng thể nào yên tĩnh mà làm việc, điện thoại luôn réo lên liên tục…

Phòng làm việc thì lại luôn có người đến tìm, làm anh phiền đến muốn phát điên, lại còn thêm mẹ Phong cứ suốt ngày cùng Kiều Mẫn Hi ra ngoài, khiến hai người chẳng có chút riêng tư nào cả…

Phải tìm ra đủ mọi lý do, rằng khi nào vụ kiện kết thúc sẽ đưa Kiều Mẫn Hi về ra mắt, nên cả nhà họ Phong mới chịu để yên, nếu không họ đã đến biệt thự riêng để tìm cô lâu rồi…

“Đây là…”

Vẻ mặt của bác trai liền trở nên ngạc nhiên hơn khi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp thân hình nhỏ nhắn, khuôn mặt phúc hậu từ phòng bếp bước ra cùng mẹ Phong và cô Phong…

Phong Vũ Thần mĩm cười đắc ý nhìn bác hai mình, bước đến bên cạnh nắm tay Kiều Mẫn Hi rồi giới thiệu…

“Giới thiệu với bác hai, đây là vợ con, cô ấy tên Kiều Mẫn Hi…”

“Thật không, đây là tiểu Hi mà mọi người hay nhắc đến đây sao…”

“Đúng rồi anh hai…”

Ba Phong cũng cười vui vẻ lên tiếng…

“Dạ con là tiểu Hi, cháu chào bác hai ạ…”

Kiều Mẫn Hi mặc dù có chút ngại ngùng nhưng vẫn không quên lên tiếng chào hỏi…

“Ừm chào cháu dâu, đúng là bên ngoài cháu đẹp hơn trong ảnh đấy, làm bác không thể nhận được…”

“Cảm ơn bác đã quá khen…”

“Bác không cần phải khen vậy đâu, vì vợ con cô ấy lúc nào mà chả đẹp chứ…”

“Đúng là nịnh hót…”

Kiều Mẫn Hi ngại ngùng đỏ mặt nhìn Phong Vũ Thần nói…

“Vợ anh thì anh nịnh chứ sao…”

“Thôi được rồi đừng phát cẩu lương nữa, cơm đã chín cả rồi, mọi người mau vào trong dùng bữa thôi kẻo nguội mất…”

Cô Phong nhanh chóng lên tiếng, tránh cháu dâu bị thằng nhóc Phong Vũ Thần này trêu đến giận dỗi mà ra về…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.