Phong Lưu Tiểu Tử

Chương 11: Đấm không trượt phát nào (1)




Dù đã đêm khuya nhưng bên ngoài đường hàng loạt những đèn lồng treo cùng vô số những màu sắc sặc sỡ tỏa sáng lung linh, người ngoài đường dù đã tối những vẫn đông đều đều, các hàng quán inh ỏi những lời nói cười đùa làm huyên náo cả kinh thành nhưng nó lại chẳng liên quan.

Tại căn phòng bên trong là những âm thanh tiêu hồn của nữ nhân, Vân Vũ hai tay giữ lấy cặp mông lớn Bạch Ngọc Tiên Lộ thúc từng nhát c-c thật mạnh vào l-n nàng.

- A… A… Phu...quân, mạnh nữa lên, đ-t chết ta đi.

- A… sướng...sướng quá... ta chết mất.

Sau tiếng hét to, Bạch Ngọc Tiên Lộ phun ra d*m thủy như tháo nước vào c-c của Vân Vũ. Nhưng hắn thân có nội lực cao cường, làm sao có thể dễ dàng ra vậy được, chính vì vậy mà hắn cứ mạnh mạnh dâm từng cú thật sâu, đâm thẳng vào tử cung. Mỗi lần đâm thì d*m thủy lại trào ra mà Bạch Tiên Lộ như bay lên chín tầng mây.

Bạch Ngọc Tiên Lộ lúc này đã hết sức lực, đôi mắt nàng trắng dã, miệng chảy đầy nước bọt, hai bên vú to thì xuất hiện vô số những vết bấu cắn nếu như người trong giang hồ mà biết thì nước mà tức chết, nữ thần trong lòng của các nam nhân đang bị đ-t một cách tàn bạo.

Nàng rệu rạo quay sang nhìn muội muội của mình đang nằm dạng háng co giật từ phía dưới chảy một đống tinh dịch mà đâu chỉ có ở đó mà toàn thân đang phủ đầy tinh dịch mới đúng, nhất là trên miệng nàng mỗi lần nấc lại là một đống tinh dịch ào ra.

Trời ạ, nàng cùng Vân Vũ đã làm tình 2 canh giờ liền mà nàng đã lên đỉnh bảy lần còn hắn mới ra tính cả lúc làm mới muội muội là bốn lần. Dù cho là thú vật lúc động dục cũng không làm được lâu như thế. Giờ đây thân thể nàng chỉ mặc cho hắn bài bố.

Sau khi đâm thật sâu vào tử cung tầm vài chục lần, Vân Vũ cũng hét lên một tiếng “A” rồi phun dòng tinh dịch nóng bỏng vào tận cùng nơi đó.

Thở hổn hển một chút hắn rút con c-c dính dầm d*m thủy ra, cắm thẳng vào miệng Bạch Ngọc Tiên Lộ, sâu tới tận cuống họng. Con c-c kia làm cho nàng hít thở không thông.

Dù nàng đã rất rệu rã đi nhưng đầu lưỡi của nàng vẫn cử động theo phản xạ liếm con c-c nhớm nháp kia.

Vân Vũ vừa cắm chuyển động con c-c, vừa hưởng thụ việc đầu lưỡi của nàng bú chỉ sau hơn chục lần nhấp, Vân Vũ lại bắn tiếp đống tinh dịch vào miệng nàng. Hắn thỏa mãn chậm rãi rút con c-c nhớp nháp kéo đó là đống tinh dịch cùng nước miếng.

Bạch Ngọc Tiên Lộ đánh lưỡi quanh miệng thu hết đống tinh dịch rồi nhóp nhép nuốt hết, nàng biết làm thế này phu quân của mình rất thích.

Vân Vũ trìu mến vuốt ve khuôn mặt nàng rồi áp miệng nàng hôn nụ thật sâu, hai cái lưỡi hòa quyện như hai con rắn, khám phá mọi ngóc ngách đối phương những tiếng chụt chụt thật kích thích lòng người, thẳng đến khi Bạch Ngọc Tiên Lộ không thở nổi mới dứt.

Vân Vũ rời giường vào phòng tắm lấy ra một chậu nước cùng khăn sạch cẩn thận chu đáo lau những vết ân ái trên người nàng và muội muội, sự cảm động dâng mạnh trong lòng, nàng thầm nghĩ thật may mắn khi có phu quân hoàn mỹ như vậy và trong đầu nàng bỗng lóe ra một ý nghĩ.

- Nếu như sư phụ gặp phu quân thì sao nhỉ? Nếu vậy thì thật tốt, có thêm người sẽ thỏa mãn được phu quân.

Vân Vũ nãy giờ thấy Bạch Ngọc Tiên Lộ mỉm cười bèn hỏi.

- Nàng cười gì vậy?

- Không có gì đâu.

Vân Vũ xoa nhẹ vú nàng rồi bưng chật cất đi mà không biết rằng ái thê hắn đang tìm cách để cho hắn đ-t sư phụ nàng.

- -------------------------------------------------------------

Nhà trọ Như Ý không những có rau thịt, mà còn có rượu ngon, rất nhiều đại hào, phú thương trong thành cũng thường đến chỗ này thưởng thức. Đó là vì cái thứ rượu độc nhất vô nhị ở đây tên gọi là "Xuân thảo nhưỡng", mỗi khi rượu ủ vừa tới lứa, người giàu trong thành nghe thấy đều kéo đến nơi này.

Vân Vũ cùng hai ái thế của mình ngồi dùng bữa sáng ở sảnh quán, đặc biệt là hai nàng không dịch dung mà để mặt thật nhất thời cả quán đều giật mình như gặp người trời, ngay đến ăn mà cũng quên tuốt, không khí chùng xuống cả buổi trời mới nhiệt náo trở lại.

Ai ai trong đầu cũng nghĩ Bạch Ngọc tỷ muội nổi danh trong võ lâm: kiêu ngạo, lạnh lùng, xinh đẹp lại còn tầm sự học đạo Thái Bạch Hồ Cơ một trong những người có công ngăn chặn Ma Giáo hoành hành nên có thân thủ rất mạnh.

Chỉ biết thêm nữa là hai nàng từng thề với nhau sẽ chung phu thế nên nam nhân truy cầu hai nàng không hề ít toàn những anh tài lớn nhưng chưa từng lọt vào mắt hai nàng, ấy thế mà hôm nay một nam nhân lạ mặt ngồi cùng hai nàng lại còn được Bạch Ngọc tỷ muội phục vụ chu đáo. Đồng thời tất cả ánh mắt trong quán phóng về phía Vân Vũ đầy đố kỵ. Nhưng không ai lên tiếng vì nghĩ rằng Vân Vũ có thể là người có danh lớn trong võ lâm đăng sau có thế lực.

Vân Vũ quét mắt nhìn rồi nhấp một ngụm "Xuân Thảo Nhưỡng" rồi nói.

- Nhìn xem, vẻ đẹp hai nàng làm choáng ngợp tất cả mọi người trong đây.

Bạch Ngọc Tiên Phi nhí nhảnh ôm lấy cánh tay hắn ép chặt vào đôi bồng đào nảy nở khiến Vân Vũ phía dưới có chút động đậy.

- Thì sao chứ, để cho chúng biết đây là phu quân của ta. Đúng không tỷ tỷ?

Bạch Ngọc Tiên Lộ mỉm cười gật đầu, bỗng hai nàng kêu nhẹ "Ưm" một tiếng hai tay chặn lấy vạt váy trước, Vân Vũ cười dâm hai tay xoa hai cặp mông nảy nở hai nàng.

Không những thế đôi tay sói vẫn chưa chịu rời vị trí nhạy cảm! Các ngón tay di chuyển còn thọc sâu vào giữa hai cặp mông dẻo dai cùng khe đùi đầy đặn, cách lớp vải y phục tận lực mò mẫm, vê nắn phần mu thịt nhỏ nhắn mềm mại nhú ra nơi vùng tam giác tư mật đầy mê người.

Hai nữ nhân tuyệt sắc mặt ửng đỏ bị trêu chọc đến không ngừng thở dốc, cố nén từng đợt khoái cảm vô lực tựa người vào Vân Vũ khiến cả quán thầm uất ức.

- Ư...ah...Đừng trêu chọc thiếp nữa.

- Chàng là...là đồ bại hoại...Tối qua còn...Ư...Ahh...chưa đủ sao.

Bạch Ngọc tỷ muội càng là phượng nhãn hàm lệ, câu hồn đoạt phách, không biết là mơ màng thật hay giả nói ra những câu thoại vô cùng mập mờ.

Lúc này, từ bên ngoài kéo vào bảy tám hán tử giang hồ mang theo binh khí, dẫn đầu là một thanh niên trong bộ dạng công tử phú gia, sắc mặt lợt lạt, nhãn thần tán loạn, mới nhìn qua đã biết là người tửu sắc quá độ. Đi bên cạnh hắn còn có một thanh niên vận bạch y, tuổi độ hai mươi, áo quần hoa mỹ, nghi biểu bất phàm, vai mang trường kiếm.

Người có bộ dạng phú gia công tử vừa tiến vào đã quát lớn.

- Chưởng quầy đâu, mau chuẩn bị cho bổn công tử một bàn rượu thịt thượng hảo hạng, ngoài ra còn có hai vò "Xuân thảo nhưỡng".

- Con mẹ nó, thứ rượu ngon như vầy mà dùng để xuất ngoại, có tiền cũng không thể mua được, thật đúng là ngu mà.

Đoạn rồi quay sang thanh niên đứng cạnh bên nói.

- Biểu huynh, xin mời qua bên này

Chưởng quầy nhận ra thiếu chủ của Thiết Kiếm môn Lam Tinh, bèn nhanh chóng lấy lòng.

- Lam công tử đừng trách, xin chờ một chút, tạm thời không có chỗ nào trống!

- Cái gì? Ta mà cũng chờ để được ăn?

Lam Tinh phẫn nộ, vươn trảo chộp lấy cổ áo của chưởng quầy.

Là một người đã hơn sáu mươi tuổi rồi, chưởng quầy không thể nào chịu nổi ác trảo đó, liền luôn mồm cầu cứu.

Lam Tinh hừ lạnh một tiếng, vung tay ném chưởng quầy xuống đất, rồi quay sang bạch y thanh niên hỏi.

- Biểu ca, xin huynh chờ một chút, đệ tìm bàn!

Thần thái của thanh niên vận bạch y rất cao ngạo, khẽ nhíu mày, rồi gật gật đầu, có vẻ như y làm động tác như vậy là để biểu thị sự nể mặt đối với Lam Tinh.

Lam Tinh quét mắt nhìn các thực khách đang ồn ào, toàn bộ họ đều hoảng hốt cúi đầu, chuyên tâm ăn uống, ai cũng sợ bị hắn đụng đến. Xem ra ác danh của hắn đã sớm lan truyền rất xa.

Lam Tinh đột nhiên sững sờ, bởi vì chỉ vừa nhìn thấy nét đẹp lạnh lùng đôi tỷ muội Bạch Ngọc, nước miếng của hắn đã tứa ra ào ào. Hắn giả vờ như không có chuyện gì, tiến đến gần bàn Vân Vũ.

- Tiểu huynh đệ, bàn này ngươi nhường cho ta, tiền ăn uống ta trả.

Một cách thể hiện với gái của một kẻ lắm tiền nhưng óc chỉ như bã đậu. Vân Vũ nhíu mày nhìn cái thằng điên nào tự dưng đòi ngồi bàn hắn mà bên cạnh hắn cảm nhận được sát khí của hai ái thê.

Vân Vũ thương hại nhìn Lam Tinh, chỉ nhún vai nói.

- Xin lỗi nhé, hai thê tử ta không đồng ý.

Lòng tự tôn của Lam Tinh bị tổn thương sâu sắc, đặc biệt là lúc này lại có hai mỹ nữ ở đây, khiến con tim chùng xuống của hắn lúc nãy giờ đột nhiên như tứa máu, làm cho hắn cũng muốn cho người khác lưu huyết giống như vậy.

- Xoẹt!

Một âm thanh cất lên, trường kiếm dài ba xích được rút ra. Hắn tức giận quát

- Ta chính là Thiết kiếm môn thiếu môn chủ Lam Tinh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.