(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Đại tiểu thư, có người bôi nhọ cô, sao tôi có thể không đến? Ông chủ đã dặn tôi phải bảo vệ cô, nếu không tôi không biết ăn nói thế nào.”
Anh ta hắng giọng, rồi quét mắt nhìn xung quanh.
“Ai dám nói xấu đại tiểu thư nhà tôi là tiểu tam?”
Vừa dứt lời, ánh mắt sắc bén của anh ta đảo qua đám đông, khiến ai nấy đều cúi đầu, tránh nhìn trực tiếp.
“Là cô ta, đại ca! Vừa rồi chính cô ta nói, còn chụp cả ảnh!”
Hai người đàn ông mặc đồ đen dẫn Đường Tuyết bước tới.
Nhìn thấy tập tài liệu trong tay Đường Tuyết, người đàn ông vạm vỡ khẽ nheo mắt.
“Chính cô nói đại tiểu thư nhà tôi là tiểu tam à? Mở to mắt chó của cô ra mà nhìn! Đây là đại tiểu thư vừa được nhà họ Nguyên nhận về!”
Sự xuất hiện bất ngờ của nhóm người mặc đồ đen khiến tất cả mọi người đều bàng hoàng.
Đường Khê cau mày, đang định lên tiếng thì Quách Miểu Miểu bên cạnh kéo tay cô lại.
“Không sao đâu, cứ để bọn họ tự cắn xé nhau. Chúng ta đứng ngoài xem thôi.”
Đường Khê nhìn Nguyên Thanh, trong lòng có chút lo lắng nhưng cuối cùng vẫn không nói gì thêm.
Lúc này, chân Đường Tuyết run rẩy không ngừng, trong lòng hối hận tột độ vì đã nghe theo những lời xúi giục của người phụ nữ kia.
Chọn đúng ngày hôm nay để tìm Đường Khê gây chuyện, còn những bức ảnh cô ta chụp suốt bao lâu nay lại chẳng có bức nào là thật.
Cô ta đúng là bị hại thê thảm mà!
Nghĩ đến đây, Đường Tuyết bỗng hét lớn:
“Thẩm Ý! Mau cứu tôi! Nếu không phải cô xúi giục tôi nhắm vào Đường Khê thì sao tôi lại ra nông nỗi này chứ? Thẩm Ý!”
Đường Khê và Quách Miểu Miểu nghe cái tên được thốt ra từ miệng Đường Tuyết, lập tức cau mày, sắc mặt sa sầm lại.
Thẩm Ý? Hóa ra mọi chuyện hôm nay đều do cô ta đứng sau?
Giữa đám đông, một người phụ nữ đội mũ nhận ra tình hình không ổn, lặng lẽ lui về phía sau.
Nhưng ánh mắt tinh tường của Hứa Tư Niên ngay lập tức phát hiện ra cô ta. Cậu nhìn thấy rõ ràng một người phụ nữ đội mũ đang cố rời khỏi đám đông.
“Ở đó, bắt cô ta lại!”
Vừa dứt lời, người phụ nữ lập tức quay đầu bỏ chạy, nhưng đám đông chen chúc khiến cô ta không dễ thoát ra.
Chẳng mấy chốc, cô ta đã bị bảo vệ bắt giữ và áp giải ra phía trước.
Đường Tuyết nhìn lên sân khấu, thấy Đường Khê đứng đó, liền vùng vẫy gào lên:
“Tôi là em họ chị mà, chị thực sự muốn tống tôi vào tù sao? Chị đúng là kẻ vô ơn, đồ lang sói! Chị không được chết tử tế đâu!”
Những người xung quanh nghe vậy đều bàn tán xôn xao, hóa ra hai người họ lại có quan hệ thế này?
Đường Khê không biểu lộ cảm xúc gì, chỉ nghĩ rằng Đường Tuyết sẽ không dám nhắc đến mối quan hệ họ hàng này. Nhưng nếu cô ta đã kéo ra, thì cũng đừng trách cô phải tuyệt tình.
“Em họ gì chứ? Tôi làm người nổi tiếng trên mạng bao lâu nay, fan nào cũng biết tôi là trẻ mồ côi, lớn lên ở trại trẻ. Bây giờ thấy tôi có tiền, cô muốn nhận họ hàng rồi tống tiền tôi à?”
Giọng Đường Khê tuy nhẹ nhàng nhưng lại đánh thẳng vào trái tim của mọi người có mặt.
“Đúng vậy, tôi từng xem video của cô ấy. Có một video kể về tuổi thơ, nói rõ là cô ấy là trẻ mồ côi, từ nhỏ tới lớn chẳng có thân thích nào tìm đến cả.”
“Rõ ràng là thấy Đường Khê bây giờ sống tốt, mở cả bảo tàng, được bao nhiêu nhân vật lớn che chở nên mặt dày đến nhận họ hàng, đòi tiền thôi.”
“Bảo sao lại gây ra chuyện thế này, đúng là quá độc ác. Lại còn dùng cách này để hủy hoại cô ấy.”
“Ai mà chẳng thấy? Cái gọi là bằng chứng đều bị lật ngược hết, còn muốn dùng quan hệ để ràng buộc đạo đức. Thật ghê tởm!”
“Đường Khê đúng là tội nghiệp. Từ trẻ mồ côi mà đi lên được như hôm nay, giờ lại bị loại thân thích quái gở này bám lấy. Nếu là tôi, tôi đã báo cảnh sát từ lâu rồi.”
Đường Tuyết nghe những lời chỉ trích và mắng chửi xung quanh, cảm thấy tuyệt vọng đến tận cùng.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");