Lương Hiểu rời giường được nửa giờ thì An Thanh tỉnh dậy, thân thể còn trần truồng khiến cô nhớ đến chuyện xảy ra đêm qua, mặc dù nội dung xấu hổ đến muốn bùng nổ, nhưng An Thanh không phủ nhận tối qua là một đêm khá vui vẻ. Nhưng cô liền phát hiện Lương Hiểu không có trên giường, An Thanh thầm nghĩ, em ấy sẽ không thừa lúc cô ngủ len lén trở về đi, tối qua không phải dịu xuống, đồng ý ở lại sao? Theo lý sẽ không rời đi mới đúng, An Thanh khẽ cau mày.
An Thanh đảo mắt nhìn khắp phòng nhưng cũng không thấy Lương Hiểu, cô từ trên giường đứng dậy, phát hiện đi đứng có chút đau xót, eo cũng đau không ngừng, rõ ràng là hậu quả do tối qua chơi bời quá độ. An Thanh từ tủ quần áo lấy một cái váy ngủ mặc vào, sau đó mở cửa phòng ngủ, thấy Lương Hiểu không có rời đi mà đang bận rộn trong phòng bếp. An Thanh thấy Lương Hiểu không có đi, khóe miệng không tự chủ cong lên, người này đang giúp cô làm bữa sáng, có người yêu thương làm bữa sáng cảm giác thật không tệ.
Không biết có phải An Thanh nhìn quá chăm chú, Lương Hiểu ngẩng đầu lên, quả nhiên thấy An Thanh dựa vào cửa phòng bếp đang nhìn cô, nhìn cặp mắt phong tình quyến rũ của An Thanh, không biết có phải do ảo giác hay không, cô cảm thấy sau khi được "tưới mát" An Thanh lúc này càng thêm câu người.
"Dậy rồi, sao không ngủ thêm một chút?" Lương Hiểu tỏ ra tự nhiên hỏi, thật ra khi cô nhìn An Thanh thì có chút ngượng ngùng, có loại cảm giác ngượng ngùng của cô dâu mới gả ngày hôm sau gặp chồng ở cổ đại, mặc dù người nằm dưới là An Thanh.
"Cũng ngủ đến tỉnh hẳn, em quả nhiên rất hiền tuệ, sáng sớm liền dậy làm điểm tâm, chị lúc này có cảm giác vừa cưới được cô vợ hiền tuệ, nhưng tủ lạnh chị có nguyên liệu nấu ăn sao?" An Thanh cười hỏi ngược lại, tủ lạnh cô trừ một ít sữa chua cùng nước, cũng không có gì khác.
"Em về nhà đem nguyên liệu nấu ăn qua, chị không ngại em đem phòng bếp chưa sử dụng này làm bẩn chứ?" Căn hộ này của An Thanh, phòng bếp rất lớn nhưng chưa từng dùng, có chút lãng phí, ở một phòng bếp tốt nấu ăn là một chuyện vui vẻ.
"Phòng bếp vốn dùng để nấu cơm, như vậy mới không lãng phí, hơn nữa em nấu cho chị ăn, chị vui vẻ còn không kịp, nhìn bữa sáng sắp xong rồi, bây giờ chị đi rửa mặt, lát nữa sẽ hưởng dụng bữa sáng tình yêu em đặc biệt làm vì chị." An Thanh cố ý nhấn mạnh bốn chữ " bữa sáng tình yêu ". An THanh cảm thấy cô hẳn rất để ý Lương Hiểu, vừa rời giường chuyện đầu tiên làm là tìm Lương Hiểu.
Lương Hiểu nghe An Thanh nhấn mạnh bốn chữ kia cảm thấy có chút ngại ngùng, cũng may An Thanh nói xong liền trở về phòng.
An Thanh đi vào phòng tắm trong phòng ngủ, nhìn da thịt lộ trong gương, ở cổ đầy vết hôn, cái này làm cô sao ra đường gặp người a, An Thanh lúc này đặc biệt muốn cấu Lương Hiểu một chút. Cô cởi váy ngủ thấy trước ngực đều là dấu hôn, không nhìn ra Lương Hiểu lại thích lưu lại dấu ấn, nói rõ tính chiếm hữu rất mạnh, muốn chứng minh cô là lãnh địa của em ấy, chút tâm tư nhỏ này của Lương Hiểu sao qua mắt được An Thanh chứ?
Nhưng An Thanh cũng không có cảm thấy không thích, ngược lại có chút vui, mặc dù trên cổ, bên tai vết hôn tương đối phiền muộn, nhưng nợ này nhớ kỹ, lần sau sẽ trả lại gấp đôi. Lúc tắm An Thanh nghĩ đến cảm giác hôm qua cùng với Lương Hiểu, cô có thể khẳng định dựa vào kinh nghiệm từ trước đến nay, đây là lần làm thoải mái nhất, mặc dù Lương Hiểu kỹ thuật giường tốt, nhưng những cô bạn gái trước của cô cũng có kỹ thuật tốt, vậy mà chưa từng có cảm giác mãnh liệt như vậy, thật kỳ quái.
Lương Hiểu chiên xong trứng gà và khoai tây, đậu phộng cũng xay xong, sau khi lọc, rót vào hai ly vừa vặn, cởi tạp dề ra, An Thanh cũng đúng lúc rửa mặt xong, ngửi thấy mùi đậu phộng, cảm thấy rất đói, dù sao tối qua cô bị làm nhiều lần như vậy, rất hao tổn thể lực, An Thanh đi đến, từ phía sau ôm lấy Lương Hiểu vừa cởi xuống tạp dề.
"Nhìn có vẻ rất ngon." An Thanh dùng mặt nhẹ nhàng cọ ở cổ Lương Hiểu, thấy Lương Hiểu nhạy cảm rụt lại, cô nghĩ thân thể Lương Hiểu cũng rất nhạy cảm, khiến An Thanh không khỏi nghĩ cô có thể làm cho Lương Hiểu cao triều được hay không? Mặc dù không giỏi công, nhưng cô vẫn có chút mong đợi.
"Có thể ăn rồi." Lương Hiểu cảm giác cổ có chút tê chút ngứa, cô nghĩ thân thể cô không biết từ lúc nào lại nhạy cảm như vậy.
"Ừ." Mặc dù An Thanh còn muốn trêu đùa Lương Hiểu, nhưng bụng quả thật đã đói, cô buông Lương Hiểu ra, ngồi thẳng thóm trước bàn ăn, cầm lên ly đậu phộng mùi thơm đậm đà, uống một hớp, sau đó cắn thử một chút trứng gà cùng khoai tây chiên trông rất ngon miệng kia, cảm giác phối hợp không tệ.
Lương Hiểu cũng không phải cô gái đầu tiên vì cô làm điểm tâm, trước kia cũng có một người bạn gái nấu cho, nhưng làm kiểu tây, bữa sáng hầu như đều là các loại như thịt hung khói, nhưng An Thanh càng thích trứng gà kết hợp với sữa đậu phộng này hơn, uống sữa đậu phộng ấm áp, dường như ấm áp từ dạ dày đến ấm luôn trong lòng.
"Ăn ngon vô cùng." An Thanh nhận xét.
Lương Hiểu thấy An Thanh thích, trong lòng cũng rất vui mừng, vì thế, dù hàng ngày làm điểm tâm cho An Thanh cô cũng nguyện ý.