Lương Hiểu sắp bước vào hàng ngũ cổ cồn trắng * ba mươi tuổi, nhưng theo cô thì cô mới hai mươi chín tuổi mấy tháng thôi. Cô dáng người tốt, tướng mạo thanh tú, xem như nằm trong nhóm thượng đẳng, nếu trang điểm thêm một chút nhất định cũng sẽ thành mỹ nữ, không thiếu người theo đuổi.
( * ) Cổ cồn trắng: Thành phần trí thức.
Nhưng Lương Hiểu trời sinh đã cong, từ lúc tiểu học khi còn ngây thơ đã đặc biệt thích chơi cùng với bạn nữ lớp trưởng, có thứ gì tốt cũng đem đến lấy lòng nữ lớp trưởng, một phần bởi vì có quyền uy mà sùng bái, một phần bởi vì lớp trưởng trông rất khả ái, mặc dù bộ dáng của cô lúc đó cũng là một cô bé thanh tú, điềm đạm.
Lên trung học, mới bắt đầu thời kì thay đổi hormone, Lương Hiểu phát hiện phần lớn các cô bé ở trong lớp đều tán gẫu về cậu bé đẹp trai nhất lớp học, thế nhưng cô một chút cũng không hứng thú, lúc đó cô chỉ chú ý đến nữ sinh xinh đẹp nhất lớp. Hơn nữa số mệnh của Lương Hiểu, đều xếp hạng trung bình trong lớp, dù là học tập hay bề ngoài, trong lớp học luôn sẽ có một hoặc hai nữ thần so với nàng xinh đẹp hơn, học tốt hơn, sau đó lại bắt đầu một lần lại một lần cái loại thầm mến cũng không phải thầm mến, bởi vì khi đó cô căn bản không biết mình cong, chẳng qua chỉ là cảm thấy so với những người khác có chút khác biệt.
Rồi đến phổ thông, trong lúc vô tình tiếp xúc với bốn chữ đồng tính luyến ái, Lương Hiểu cảm thấy đặc biệt chột dạ. Khi đó internet không phổ biến như bây giờ, vừa mới phát triển, nên không phải nhà nào cũng có máy vi tính. Lương Hiểu len lén đến tiệm Internet tra thử. Như một cánh cửa mở ra thế giới mới, Lương Hiểu bỗng nhiên tỉnh ngộ - thì ra mình là như vậy.
Phổ thông Lương Hiểu bận bịu học tập không có yêu đương, mối tình đầu thời đại học là một bạn học nữ, mọi phương diện cũng tương đương cô, nhưng tính tình thì so với cô mạnh mẽ hơn, mối tình đầu trong sáng, ngọt ngào lại ngây ngô, lần đầu tiên nắm tay, lần đầu tiên hôn môi, lần đầu tiên vụng trộm ăn trái cấm, rất nhiều lần đầu tiên...
Chỉ là sau khi tốt nghiệp, lại chia tay. Bởi vì bạn gái là người ngoài tỉnh, cô ấy trở về thành phố của mình, Lương Hiểu không có dũng khí liều lĩnh cùng cô rời đi. Vì vậy Lương Hiểu bắt đầu giai đoạn thất tình kéo dài hết một năm.
Năm hai mươi bốn tuổi, Lương Hiểu bắt đầu đoạn tình cảm thứ hai, bạn gái cũ này không thuộc dạng đặc biệt đẹp, nhưng tính cách thì vô cùng tốt, ôn nhu như nước, tựa như dây leo, đặc biệt nhu thuận, nhưng cũng bởi vì như dây leo nên cũng thiếu chủ kiến. Thế nhưng đối với cuộc sống, Lương Hiểu đều hoạch định kỹ càng, sau khi chia tay bạn gái mạnh mẽ đầu tiên kia, liền đặc biệt thích loại cô gái này, cảm giác mình đặc biệt "được cần", nghĩ đối phương sẽ không rời bỏ mình.
Yêu đương ba năm, bạn gái cũ đột nhiên cầm thiệp mời đưa cho nàng, khiến Lương Hiểu bối rối. Lương Hiểu tính tình có chút nóng nảy, sau khi kịp phản ứng liền nổi giận trước mặt bạn gái cũ, nhìn bạn gái cũ hai mắt ngấn nước, dáng vẻ áy náy, Lương Hiểu cái gì cũng không nói nên lời, chỉ biết xoay người bỏ đi.
Lương Hiểu lại thất tình một năm rưỡi, rồi bắt đầu đoạn tình cảm thứ ba, đối tượng là Dương Văn Kỳ hiện tại. Dương Văn Kỳ có lẽ là người xinh đẹp nhất trong số các đối tượng mà nàng gặp gỡ, miệng rất ngọt, thường đem Lương Hiểu dụ dỗ không thấy phương hướng. Có thể nói Dương Văn Kỳ là đối tượng không hiền lành nhất, cũng không đáng tin cậy nhất mà Lương Hiểu đã gặp. Không sao, Lương Hiểu có thể dựa vào đối tượng kết giao mà điều chỉnh mình.
Kỳ thật, Lương Hiểu và Dương Văn Kỳ kết giao, cô cảm thấy vô cùng ủy khuất, ủy khuất không phải bởi vì làm trâu làm ngựa cho cô, mà vì Dương Văn Kỳ điều kiện bên ngoài rất tốt, hoa đào rất nhiều, Dương Văn Kỳ lại thích chơi đùa, thường xuyên để Lương Hiểu bắt gặp hình ảnh cô cùng người khác mập mờ, thế nhưng Dương Văn Kỳ luôn có thể dùng vài ba câu lừa bịp Lương Hiểu cho qua. Lương Hiểu quả thật thích Dương Văn Kỳ, chỉ cần không có bắt gặp "chứng cứ " Dương Văn Kỳ ở bên ngoài..., Lương Hiểu có thể tự lừa mình dối người.
Kết giao hơn một năm, Lương Hiểu đi công tác, Dương Văn Kỳ là người khéo ăn nói, ở trong điện thoại luôn nói rất nhớ Lương Hiểu, muốn cô sớm trở về một chút. Lương Hiểu tin thật, liền thật trở về sớm hơn thời gian đã định, vốn muốn cho Dương Văn Kỳ một kinh hỉ, nên cũng không có nói cho cô biết mình đã về.
Khi cô mở cửa, phát hiện ở cửa có hai đôi giày cao gót, một đôi là của Dương Văn Kỳ, một đôi khác rõ ràng nhỏ hơn một chút, hiển nhiên không phải của Dương Văn Kỳ mới mua, trong lòng Lương Hiểu có dự cảm bất thường. Lương Hiểu cởi giày cao gót của mình, chân trần đi vào phòng, thấy phòng khách không một bóng người, cửa phòng ngủ khép hờ, truyền ra thanh âm đứt quảng, sắp qua ba mươi nếu Lương Hiểu còn không biết đây là loại âm thanh gì thì uổng cho nàng sống nhiều năm như vậy.
Lương Hiểu mặt hơi biến sắc, hướng phòng ngủ đi đến, âm thanh này so với ở phòng khách càng rõ ràng hơn, cô đẩy cửa ra, quả nhiên thấy Dương Văn Kỳ đang trần truồng nằm trên người một cô gái trần truồng khác, vì cô ta mà dùng miệng...
Đây quả thật là " kinh hỉ " lớn, Lương Hiểu châm chọc nghĩ, tầm mắt của cô dừng trên người cô gái kia từ đầu đến chân quét một lần, mẹ nó, dĩ nhiên còn xinh đẹp hơn so với Dương Văn Kỳ, vóc người càng không thể chê, muốn mặt có mặt, muốn ngực có ngực, muốn chân có chân, toàn thân trên dưới đều vô cùng gợi cảm. Lương Hiểu trong lòng rất nhanh đem mình so sánh với cô gái kia, kết quả cảm giác vô cùng thất bại, thảo nào Dương Văn Kỳ lại vụng trộm, nghĩ đến Dương Văn Kỳ phản bội, Lương Hiểu liền cảm thấy vô cùng phẫn nộ, miệng luôn nói nhớ mình, mà lại cùng người khác lăn lộn trên giường, đồ cặn bã! Đại khái sau khi phẫn nộ xong, đại não trái dần bình tĩnh lại, cô nghĩ không thể cứ thế buông tha đôi cẩu nữ nữ này, cô lấy điện thoại di động ra hướng đôi cẩu nữ nữ đang diễn hình ảnh khiêu dâm nhấn một cái, liên tục chụp vài tấm hình.
Tiếng chụp ảnh phát ra âm thanh kinh động đôi nữ nữ đang kích tình mãnh liệt, hai người hầu như đồng thời nhìn về phía phát ra âm thanh.
"Lương Hiểu, em nghe chị giải thích, An Thanh là bạn gái trước của chị, đã lâu không gặp, nên mới uống một chút rượu, sở dĩ..." Dương Văn Kỳ hiển nhiên không thể ngờ Lương Hiểu sẽ về sớm hơn dự định, nhưng cô phản ứng cũng rất nhanh, cũng không thèm mặc quần áo, đi về phía Lương Hiểu, giọng nói có chút lo lắng giải thích. Cô theo bản năng muốn nắm lấy tay Lương Hiểu, đúng là cô rất thích An Thanh, nhưng cô cũng không nỡ bỏ Lương Hiểu. Hơn nữa, cô rất rõ, tối nay An Thanh có ý phóng túng, cô mới có thể bắt được, An Thanh sẽ không thuộc về cô, vốn nghĩ chỉ một đêm thôi, Lương Hiểu tuyệt đối không biết, ai ngờ Lương Hiểu lại về sớm.
An Thanh thấy có người chụp ảnh mình và Dương Văn Kỳ, hơi biến sắc, nhanh chóng lấy chăn che thân thể của mình lại, tình hình đột phát ngoài dự đoán của cô, An Thanh nghe Dương Văn Kỳ giải thích với Lương Hiểu, ý định muốn giết Dương Văn Kỳ cũng có, Dương Văn Kỳ chết tiệt, không phải cô ta nói mình vẫn độc thân sao?
Lương Hiểu rút tay về, chỉ cười nhạt nhìn Dương Văn Kỳ, nghĩ đến đôi môi gợi cảm của Dương Văn kỳ lại dính dịch thể của người phụ nữ khác, cô liền có cảm giác buồn nôn.
"Một lần bất trung, trăm lần bất dung." Lương Hiểu giọng nói lạnh như băng.
"Lương Hiểu, em hãy nghe chị nói, chị có thể giải thích..." Dương Văn Kỳ thấy thái độ của Lương Hiểu, liền gấp gáp, lần thứ hai nắm lấy tay Lương Hiểu, không sai, cô bình thường đúng là thích chơi đùa, nhưng cũng không thật sự làm ra chuyện gì có lỗi với Lương Hiểu, lần này cùng An Thanh, thật sự là lần đầu tiên, cũng bởi vì người này là An Thanh, người mà cô đã từng thích nhất.
Mẹ nó, đã bắt gian tại trận, còn giải thích cái rắm!
" Chị có phải luôn nghĩ tôi rất dễ lừa gạt, tôi nói cho chị biết, lần này chúng ta thật sự xong rồi!" Lương Hiểu tức giận nói, lần thứ hai hung hăng hất ra bàn tay đang nắm lấy mình của Dương Văn Kỳ.