Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 446 : Dằn Mặt??




Ngay cả Hàng Bá Thiên cũng lập tức có cái nhìn khác về Xích Hạo Tín ở trước mặt.

Là đệ nhất đệ tử chân truyền của Thánh Hỏa tông, cho dù Hàng Bá Thiên không chủ động phát triễn thế lực, nhưng phía dưới ít nhiều cũng sẽ có thế lực gia tộc chủ động thần phục cống nạp.

Và phát triễn tới ngày hôm nay, chỉ khoảng hơn chục thế lực dưới trướng trải dài khắp khu vực lãnh thổ do Thánh Hỏa Tông cai quản, có thể nói là quá ít so với địa vị của hắn.

Chỉ là, cho dù chỉ hơn chục thế lực thần phục, nhưng đều là các thế lực gia tộc siêu cường trong khu vực, và số tiền cống nạp hằng năm mà hắn nhận được lên tới cả chục tỷ linh thạch.

Hơn cả chục thế lực siêu cường mỗi năm chỉ mang lại cho Hàng Bá Thiên hơn chục tỷ, thế mà giờ nay chỉ duy nhất mỗi Xích gia, một gia tộc tầm trung trong một vương triều tầm trung không hơn không kém, mỗi năm đã có thể mang lại cho Thẩm Thùy Vân bằng một phần ba số tiền cống nạp mà mình nhận được hằng năm.

Một mình cân gần một phần ba cả chục gia tộc siêu cường, thử hỏi Hàng Bá Thiên có thể không bất ngờ được sao??

Quan trọng là, Thẩm Thùy Vân có được thu thập ổn định, bản thân mình cũng sẽ được giảm bớt gánh nặng tài chính, không phải sao???

“ ôi dào, những chuyện như thế này nên bàn bạc ở nơi thích hợp, mọi người đi đường xa chắc cũng đã quá mệt mỏi rồi nhỉ?? xin mời Thùy Vân cháu gái và vị Hàng huynh đệ về phủ ăn uống nghỉ ngơi cho lại sức trước đã, sau đó cùng tham dự tiệc chào đón đã chuẩn bị sẵn trong phủ.”

Thẩm Đại Hải không biết từ đâu nhảy ra ngắt cuộc trò chuyện của cha con Thẩm Thùy Vân và Xích Hạo Tín, lão hoàn toàn không muốn Thẩm Thùy Vân ngật đầu chấp nhận sự quy hàng của Xích gia, đồng nghĩa việc bản thân không thể tiếp tục ra tay trừ khử cái gai trong mắt này nữa. Nên lúc này cố gắng kéo dài thời gian càng lâu càng tốt.

Mặc dù biết rõ việc làm đó hoàn toàn vô nghĩa, nhưng con người là vậy, khi tiếng còi kết thúc trận đấu vẫn chưa cất lên, vẫn chưa muốn chấp nhận thua cuộc, vẫn đang cố gắng làm hết sức mình xoay chuyển tình thế, ai mà biết được đôi khi kỳ tích lại xảy ra thì sao???

Thẩm Thùy Vân có chút không hài lòng với hành động chen ngang ngắt lời của Thẩm Đại Hải, nhưng dù sao đối phương cũng là trưởng bối và còn là gia chủ, nên cô ta cũng không nói gì, chỉ là Thẩm Đại Hải hoàn toàn có thể cảm nhận được sự bất mãn của đối phương nhắm vào mình, trong lòng không kìm được kêu thót lên:” không hay rồi ~~!!”

Do quá nôn nóng hấp tấp nên mất đi sự điềm tĩnh vốn có, không ngờ bản thân có ngày lại phạm phải sai lầm ngớ ngẩn như thế này, quả thật là đáng chết quá đi.

“ nếu như Thẩm gia chủ đã nói thế, mình hãy quay về Thẩm phủ nghỉ ngơi trước rồi tính sau, huynh cũng cảm thấy có chút mệt mỏi rồi.”

Hàng Bá Thiên dường như đã nhận ra mối quan hệ “ khác thường” giữa Thẩm Đại Hải và Xích Hạo Tín. Tuy chưa từng tới Sơn Hải thành và Thẩm Thùy Vân cũng không kể nhiều về gia tộc của mình, nhưng chỉ cần một vài tình tiết nhỏ nhọt, Hàng Bá Thiên đã đoán ra được mối quan hệ không mấy tốt đẹp thậm chí là thù địch giữa Thẩm gia và Xích gia kia.

Chỉ là không ngờ Hàng Bá Thiên lại chủ động lên tiếng “ cứu bồ” Thẩm Đại Hải thay vì ủng hộ vị “ thần tài” của Thẩm Thùy vân.

Tuy trước giờ không chủ động phát triễn thế lực dưới trướng mình, nhưng từ nhỏ đã được đào tạo bồi dưỡng thành tông chủ tương lai, chắc chắn sẽ hiểu rõ nếu như để cho thế lực của thuộc hạ phát triễn mà không có một sự kìm hãm, sau này chắc chắn sẽ gây nguy hiểm tới vị “ chủ nhân” như mình.

Và Thẩm Đại Hải, chính là quân cờ mà Hàng Bá Thiên muốn dùng để kìm hãm sự phát triễn thái quá của Xích gia.

Tất nhiên, Hàng Bá Thiên chỉ “ ủng hộ” Thẩm Đại Hải bằng lời nói và trên tinh thần, dù gì thì Xích gia cũng là vị “ thần tài” của người yêu mình, chèn ép quá đáng sẽ khiến đối phương nảy sinh suy nghĩ tiêu cực, tuyệt đối không phải là điều hay ho gì, thậm chí có thể ảnh hưởng tới lợi ích của “ chủ nhân” cũng không chừng.

Thứ mà Hàng Bá Thiên chủ trương chỉ là “ kìm hãm” chứ không phải” chèn ép đàn áp”.

Thẩm Đại Hải tỏ ra vui mừng khôn xiết khi Hàng Bá Thiên như có vẻ ngã về phía mình.

Tuy không biết thân phận địa vị như thế nào, nhưng lão hoàn toàn có thể nhận ra rằng, dường như vị Hàng sư huynh này, có thể ảnh hưởng không nhỏ tới quyết định của Thẩm Thùy Vân, nếu như nhận được sự ủng hộ của đối phương, không chừng ……..

Thẩm Đại Hải dường như đã nghĩ quá xa rồi.

Thực tế thì Hàng Bá Thiên nào để mắt tới một tên gia chủ của một gia tộc tầm trung như lão chứ??? Chẳng qua chỉ là thấy lão có chút giá trị lợi dụng nên lợi dụng mà thôi, chứ đừng có ở đó mà tưởng bợ ôm được quả núi chống lưng.

“ Huynh mệt lắm sao??? Nếu thế thì chúng ta hãy mau chóng về phủ đi.” Thẩm Thùy Vân tỏ vẻ lo lắng cho Hàng Bá Thiên, lên tiếng hối thúc đám đông mau chóng quay về Thẩm phủ để người yêu được nghỉ ngơi.

Hàng Bá Thiên chỉ mỉn cười không nói thêm gì, dưới sự hộ tống của dòng người, cả hai bước lên xe ngựa xa hoa đắt tiền đã chuẩn bị sẵn, chuẩn bị di chuyển về Thẩm phủ như đã định.

Xích Hạo Tín khẽ díu mày nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Hàng Bá Thiên khuất đi sau tấm cửa rèm hoa thêu kim tuyến, trong đầu không biết đang tính toán suy nghĩ điều gì.

Đợi tới khi đoàn người của Thẩm gia rời khỏi hiện trường đưa đón, Xích Hạo Tín cũng nhanh chóng theo chân lên xe ngựa của Xích phủ rời khỏi, chỉ là hướng di chuyển của chiếc xe ngựa thay vì đi về hướng Thẩm phủ sau khi vào thành, trực tiếp di chuyển thẳng về phía thành chủ phủ.

Một phần vì có việc quan trọng cần bàn với Bàng Thống, một mặt vì Xích Hạo Tín làm gì có tư cách trở thành khách mời trong buổi tiệc chào đón tổ chức trong Thẩm phủ chứ??? Để ông ta đứng đợi ở “ sân bay” nãy giờ đã là nhường nhịn nể mặt lắm rồi, giờ còn định chai mặt tham gia vào tiệc riêng của nhà người ta??? Ở đó mà nằm mơ đi ~!!!

Thực tế thì Thẩm gia có đưa kiệu tới rước Xích Hạo Tín cũng chả có hứng thú tham gia mấy cái buổi tiệc vớ vẫn như thế này.

Lần này không có Bàng Thống đi chung, một mình đi vào địa bàn của kẻ thù để đối phương mặc sức sỉ nhục à?? Xích Hạo Tín không có sở thích thích bị kẻ khác ngược đãi như thế này.

--- -----

“ Ý của gia chủ muốn nói là, vị thanh niên đi cùng Thẩm Thùy Vân có chiều hướng ủng hộ Thẩm Đại Hải, thù địch với chúng ta à??”

Ngồi trong phòng làm việc thành chủ, cả hai chào xã giao và nhâm nhi ngụm trà nóng xong, Bàng Thống bắt đầu nghe lại toàn bộ quá trình đón tiếp Thẩm Thùy Vân tại “ sân bay” do Xích Hạo Tín tường thuật lại, chỉ mỉn cười hỏi lại một câu.

“ không phải sao??? Rõ ràng Thẩm Thùy Vân đã có động lòng, chuẩn bị tuyên bố chấp nhận lời quy hàng của chúng ta, nhưng cuối cùng bị phá hỏng bởi Thẩm Đại Hải, và chàng thanh niên tên Hàng Bá Thiên kia, chính là nguyên nhân chính dẫn tới việc này.”

Cũng giống như Thẩm Đại Hải, Xích Hạo Tín có thể nhận ra tầm quan trọng của Hàng Bá Thiên trong lòng Thẩm Thùy Vân, nếu như đối phương tỏ ý thù địch phe mình ngã hẳn sang ủng hộ Thẩm Đại Hải, mọi chuyện sẽ trở nên rắc rối không rõ ràng hơn bao giờ hết, thậm chí mọi kế hoạch cố gắng từ trước tới nay bị đổ vỡ cũng không chừng.

Không phải sao??? Thẩm gia chưa ra tay với Xích gia là vì thái độ chưa rõ ràng của Thẩm Thùy Vân đối với việc quy hàng. Nếu như Thẩm Thùy Vân lắc đầu không chấp nhận lời quy hàng của Xích gia, tới khi đó Thẩm gia hoàn toàn có thể khai chiến với Xích gia mà không cần phải lo lắng vướng bận gì nữa.

Không cần chiến thuật quá cao siêu, chỉ cần Thẩm gia dùng danh nghĩa của Thẩm Thùy Vân cắt đứt nguồn cung nguyên liệu của Xích gia như lo ngại đã bàn tán trước đó, cũng đủ để Xích gia đau đầu ngắc ngoải rồi.

Như đã nói, nếu như Xích gia không có nguồn cung nguyên liệu, cho dù sở hữu đội luyện đan sư hùng hậu trên cả trăm cả ngàn mạng, có thể luyện chế đan dược cao cấp tới cỡ nào đi nữa, cũng chỉ có nước ngồi chơi xơi nước cả lũ mà thôi.

Không có nguyên liệu luyện chế trong tay, nhóm luyện đan sư không thể tay không từ trong không khí biến ra đan dược chứ nhỉ???

Nhiều người sẽ nói, không thể thu mua nguyên liệu, tại sao không thành lập đội quân thu thập nguyên liệu đông đảo đi thẳng vào trong những khu vực mọc đầy nguyên liệu thu thập về tự cung tự cấp chứ??

Vấn đề là với thực lực của Xích gia vào thời điểm này, lấy đâu ra nguồn lực đủ lớn để thành lập những đội thu thập đông đảo đi hái nguyên liệu về chứ??

Người quá ít thì chả bổ, người đông thì không có. Quan trọng nhất là, Xích gia có thể thành lập đội thu thập nguyên liệu, bộ Thẩm gia không biết thành lập đội cướp bốc nguyên liệu sao??

Đâu cần phải chiến thuật gì cao siêu, chỉ cần cho người mai phục sẵn ở những vị trí trọng yếu di chuyển giữa Sơn Hải thành và khu vực thu thập, đợi tới khi đội thu thập của Xích gia đầy túi trở về, từ trong nơi mai phục xông ra giết người cướp của, kết quả tốn biết bao nhiêu mồ hôi công sức cuối cùng lọt hết vào tay kẻ thù, không chỉ tiền mất tật mang, còn giúp kẻ thù có thêm thu nhập không ngừng trở nên lớn mạnh nữa kìa.

Với thực lực vốn dĩ đã bị tổn thất nặng nề như Xích gia vào thời điểm này, nếu như xảy ra giao chiến trực diện, tuyệt đối không phải là đối thủ của Thẩm gia vào thời điểm này.

Tất nhiên là có thể nhờ Lý Nguyên Bá hộ tống đội thu thập, nhưng dù sao thì Lý Nguyên Bá chỉ có duy nhất mỗi một người, lại không biết thuật phân thân, làm sao mà bảo vệ cho bằng hết vô số đội thu thập đi làm nhiệm vụ ở bên ngoài chứ??? Bộ anh tưởng chỉ cần thành lập duy nhất một đội, đi chung một khu vực để thu thập là đủ sao??? Chỉ sợ số nguyên liệu thu về không đủ để Xích gia và Dương Kiệt xỉa răng nữa là.

“ thù địch thì chưa chắc, nhưng đối phương có ý kìm hãm chúng ta.”

Bàng Thống vuốt vuốt râu dê ngắn ngủn của mình, cười nói.

“ Kìm hãm chúng ta?? Rõ ràng chúng ta với tiếp xúc với hắn lần đầu, hoàn toàn không có quan hệ thù oán gì, vì sao ……”

“ Đó chỉ là thủ thuật cân bằng kiểm soát của bậc đế vương thường sử dụng, để cân bằng các thế lực dưới trướng mình mà thôi.”

Nói đâu chi cho xa, cho dù là một người được người đời ca tụng là nhân quân, trọng dụng nhân tài như Lưu Bị, cũng từng sử dụng thủ thuật như thế này đối với các thuộc hạ của mình, Bàng Thống từng là quân sư làm việc dưới trướng Lưu Bị, tất nhiên là nắm rõ những thủ đoạn sơ đẳng nhưng cực kỳ quan trọng như thế này rồi.

“ vậy chúng ta phải làm sao???” “ tạm thời không cần phải làm gì cả, và Xích gia chủ xin hãy yên tâm, Thẩm Thùy Vân không bao giờ lắc đầu từ chối lời đề nghị quy hàng của chúng ta, cho dù là Hàng Bá Thiên, cũng chắc chắn không làm thế, chẳng qua chỉ là muốn mượn Thẩm Đại Hải dằn mặt đánh tan nhuệ khí của chúng ta mà thôi.”

“ nếu bổn thành chủ đón không lầm thì, chậm nhất là sáng mai, Thẩm Thùy Vân sẽ cho người mời chúng ta qua Thẩm phủ bàn bạc nói chuyện, tới khi đó chỉ cần … thế này và thế này …….”

Bàng Thống ghé sát bên tai Xích Hạo Tín nói rõ vài câu, Xích Hạo Tín không ngừng ngật đầu ghi nhớ những lời chỉ dạy của đối phương.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.