Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 374 : tam đại lão tổ của nhà họ Xích!!




Thảm họa!! Tuyệt đối là một đại thảm họa đối với nhà họ Xích!!

Xích Trung Nghĩa mang theo vẻ mặt hoang mang ngơ ngác, do sử dụng lá chắn phòng thủ kịp thời, nên lúc này lão vẫn bình an vô sự, thậm chí trên người không có lấy một hạt bụi dính vào nữa là, chỉ là, cảnh tượng kinh hoàng đẫm máu thậm chí không thua kém gì tu la địa ngục đập vào đôi mắt lúc này, khiến lão nhất thời có chút không dám tin vào những gì nhìn thấy ở trước mắt.

Xung quanh dưới chân là những miệng hố khổng lồ chi chít, xác thịt mảnh vụn quần áo rải đầy dưới đó, khiến tiền viện Xích phủ mới còn ồn ào náo nhiệt bởi tiếng kêu gào nhất thời im lặng tới mức đáng sợ.

hơn một nửa lực lượng của nhà họ Xích( tất cả những người có mặt tại hiện trường), hoàn toàn bị xóa sổ gần hết bởi một đòn tấn công duy nhất của Dương Kiệt, Xích Trung Nghĩa có nằm mơ cũng không bao giờ dám mơ tới cảnh tượng kinh khủng lại có thể xảy ra trước mặt mình như thế này.

Sở dĩ nói là bị xóa sổ gần hết là vì, Dương Kiệt không phải là kẻ cuồng sát, hàng trăm chùy khí đáng sợ lúc nãy chỉ nhắm vào những cá nhân mang theo tâm lý thù hận và sát khí với mình, với cảm nhận của một nguyên thần tầng thứ 5 như Dương Kiệt, muốn nắm bắt được ai là người có ác ý với mình dễ như ăn kẹo, đối với những tên có ác ý với mình, vậy thì không cần phải khách sáo làm gì nữa, trực tiếp xóa sổ tại chỗ.

Hiện giờ số người đứng thẫn thờ như người mất hồn trước cảnh tượng kinh hoàng vừa xảy ra, chỉ còn lại duy nhất một vị trưởng lão, đội cận vệ của nhà họ Xích đều là những con chó trung thành tuyệt đối với Xích Trung Nghĩa nên bị xóa sổ hoàn toàn, con cháu dòng dõi nhà họ Xích chỉ còn lại lèo tèo chưa tới chục mạng, tất nhiên trong đó có hai thiếu nữ đã bị Dương Kiệt đánh bay ra xa lúc nãy, từ đầu tới cuối hai cô gái này chưa từng lộ ra chút sát khi nhắm vào Dương Kiệt, nên đã may mắn giữ lại được mạng sống của mình như những người may mắn khác.

Tất nhiên, những người có thể giữ mạng vào lúc này, cảnh tượng kinh hoàng diễn ra ngày hôm nay chắc chắn sẽ biến thành nỗi ám ảnh kinh hoàng của họ cả suốt cả cuộc đời cho mà.

“ Chết, chết, ngươi phải chết, AAAAAAAAAAAAA ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!”

Xích Trung Nghĩa có chút không thể chấp nhận sự thật, giận quá hóa điên, trực tiếp tung người lên không trung, hai tay hai chân dang rộng ra hết cỡ, ngẩng cao đầu hết lớn: “ Tuyệt học bí truyền, Xích Hỏa Phàm Thiên Quyết, ta mở ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!”

Tuyệt học bí truyền, thông thường là những tuyệt học do một thành viên trong các gia tộc hùng mạnh nhất trên đại lục Huyền Thiên tự sáng tạo ra, bí kíp tu luyện cho dù bị lan truyền ra bên ngoài, nếu như không có cùng chung dòng máu mủ của người sáng tạo ra, sẽ không tài nào có thể tu luyện thành công.

Uy lực của tuyệt học bí truyền, thấp nhất cũng phải tương đương với tuyệt học địa giới cao cấp hay tuyệt phẩm, cá biệt có thể sánh ngang với tuyệt học thiên giới hoặc thậm chí là thánh giới.

Và nhà họ Xích, một ngàn năm trước đã xuất hiện vị thiên tài võ học, sau nhiều năm mày mò tu luyện và lãnh ngộ, đã sáng tạo ra một tuyệt học bí truyền giành riêng cho cả gia tộc, chính là tuyệt học Xích Trung Nghĩa tung ra vào thời điểm này, Xích Hỏa Phàm Thiên Quyết!!

Tuyệt học tương đương với địa giới tuyệt phẩm xuất hiện trong thành trì tầm trung như thế này, chẳng khác nào tuyệt học thánh giới trong tông môn cả, uy lực và quý hiếm vô cùng. Xích Trung Nghĩa vô cùng tự tin một khi mình tung ra tuyệt học bí truyền có uy lực “ kinh thiên động địa” này, kẻ địch không chết cũng thành tàn phế cho mà xem.

Tất nhiên, tuy Xích Trung Nghĩa lúc này hận không thể phang thây xẻ thịt Dương Kiệt thành trăm ngàn mảnh để trả thù cho đám con cháu thuộc hạ của mình, nhưng thực tế lúc này lão chỉ dám tung ra khoảng 70 % uy lực của đòn tuyệt học tấn công kẻ thù ở trước mắt mà thôi.

Có thể tận tay giết chết kẻ thù không đội trời chung tất nhiên là áp phê sảng khoái rồi, nhưng nhà họ Xích đã thiệt hại nặng nề như lúc này, nếu như mất luôn cả “ cái vốn” để kiếm lợi giao dịch với Thiên Kiếm Tông, chỉ có kẻ điên kẻ khùng mới làm thế mà thôi.

Xích Trung Nghĩa tuy giận dữ, nhưng chưa tới mức bị phẫn nộ che mờ cả lý trí. Tất nhiên, tuy không thể nặng tay trảm sát kẻ thù tại chỗ, nhưng những ngọn lửa nóng trên cả chục ngàn độ do lão chuyển hóa mà thành lúc này nuốt chửng thêu đốt hành hạ tên kẻ thù trời đánh ở phía dưới, thêu cho nó bổng da rách thịt, mặt mũi bị tàn phá tới nỗi hoàn toàn biến dạng, miệng kêu gào thảm khốc năn nỉ van xin cũng không phải là không thể khiến lão hả hê hả dạ.

Sau tiếng gào thét đầy uy dũng của Xích Trung Nghĩa, chỉ thấy cơ thể của lão chuyển hóa thành biển lửa màu đỏ tím, tựa như một chiếc lưới khổng lồ từ trên không trung chụp thẳng xuống vị trí Dương Kiệt đang đứng.

“ không tệ ~~~!!!”

Dương Kiệt có chút bất ngờ trước uy lực đòn tuyệt học do Xích Trung Nghĩa thi triễn ra. Tất nhiên, chỉ là hơi chút bất ngờ thôi chứ chưa thể khiến anh ta phải thận trọng bận tâm.

Nói cho cùng, cảnh giới thực giữa cả hai chênh lệch tới 7, 8 cấp, tuyệt đối không phải một tuyệt học địa giới tuyệt phẩm có thể bù lấp được, huống chi bản thân Dương Kiệt không thiếu kỹ năng phòng thủ đạt tới cấp bậc địa giới, tuy không bằng của Xích Trung Nghĩa, nhưng cũng chênh lệch không quá nhiều.

“ Phì Lũ Bạo Liệt Quyền, ta phá phá phá ~~~~~~~~~!!!”

Dương Kiệt không hề có ý địch phòng thủ trước thế công của đối phương, tay phải tạo thành nắm đấm, trực tiếp một đấm đấm thẳng về phía biển lửa màu đỏ tím đang chụp thẳng xuống đầu mình.

“ hừ ~~~!!! Lấy trứng chọi đá ~~~~~~~~~~~~~!!”

Tuy hóa thân thành biển lửa, nhưng Xích Trung Nghĩa hoàn toàn có thể nhìn thấy những gì đang diễn ra ở trước mắt. Nhìn thấy Dương Kiệt không những không né tránh hay phòng thủ, ngược lại còn quay sang tung đòn phản công, trong lòng không kìm được cười lạnh chế giễu.

Uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!!

Biển lửa và cú đấm khí khổng lồ do Dương Kiệt đấm ra va đập vào nhau ngay trên không trung, hình thành một tiếng nổ vang trời, vô số cơn cuồng phong gió lốc hình thành lần nữa cuốn bay những người may mắn còn sống sót ở gần đó, nhất thời tiếng kêu gào khóc lóc đầy kinh hãi vang trời, giống như con người đang đối diện với đại thảm họa ngày tận thế vậy.

“ trò trẻ con, ngươi …… cái gì ~~~~~~~~~~~~~~~~!!!???”

Cú đấm khí chỉ chạm nhẹ vào bề mặt biển lửa đã lập tức bị nhiệt độ cao trên cả chục ngàn độ nuốt chửng tan biến bốc hơi trong không khí. Xích Trung Nghĩa vừa định buông lời chê cười chế giễu, đột nhiên cảm thấy như bị một lực đẩy cực mạnh tông thẳng vào cơ thể, cơ thể không thể kiểm soát được không ngừng bị đẩy lùi về phía sau, sau tiếng thét kinh hãi thất thanh, cơ thể của lão thậm chí thoát ra khỏi trạng thái hóa thân thành biển lửa, từ trên không trung rơi ngã xuống mặt đất.

Hiệu ứng tuyệt học được kích hoạt !!!

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Xích Trung Nghĩa tựa như trái mít rụng rơi ngã bất động trên mặt đất, cho dùng cố gắng vùng vẫy cỡ nào, cũng không tài nào nhúc nhích được cơ thể, chỉ còn cách giương to đôi mắt hốt hoảng và vẻ mặt đầy kinh hãi nhìn thẳng lên bầu trời xanh ở phía trên và bên tai không ngừng vang lên tiếng bước chân nặng nề đang càng lúc càng tiến gần, tựa như tiếng chuông gọi hồi ngân nga của tử thần đang vang lên vậy.

“ haha, dính chiêu của bổn thiếu gia rồi phải không, giờ tới lượt bổn thiếu gia biểu diễn đây, My Time Is Now ~~~~~~!!!”

Dưới sự vùng vẫy trong tuyệt vọng và bất lực của Xích Trung Nghĩa, hai chân Dương Kiệt nhún mạnh xuống đất ngay sau khi chạy tới cách vị trí mục tiêu đang nằm còn khoảng hai, ba mét, cơ thể tung người nhào lộn một vòng trên không trung, chân phải giơ thẳng ra phía trước: “ Phì Lũ Lôi Đình Phi Cước, ta đá đá đá ~~~~!!!”

Không ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Rầm ~~~ rầm ~~~~ rầm ~~~~~!!! Roẹt roẹt roẹt roẹt ….. ~~~~~!!!

Hứng trọn những cú đá sấm sét vào người, cơ thể Xích Trung Nghĩa như bị cháy khét thành than, miệng đang hít thở một cách khó khăn nặng nề không ngừng phả ra khói khí màu đen than như vừa hút thuốc lá vậy, hai mắt trợn ngược như đôi mắt cá chết, cơ thể co giật liên hồi.

Tất nhiên, vẫn chưa phải là kết thúc, Dương Kiệt không dễ dàng tha cho lão già đáng ghét đó được( tuy chưa phải lúc kết liễu lão, nhưng cho lão nếm trải đau khổ cũng không phải là ý tệ chứ nhỉ??), nhanh chóng chuyển ngược sang tư thế nằm ngang, hai tay hai chân dang rộng ra hết cỡ, miệng hét lớn: “ Phì Lũ Xung Thiên Pháo, ta đè chết ngươi ~~~~~~~~~~~~!!!”

Xich Trung Nghĩa lúc này như con cá nằm trên thớt, thậm chí không đủ sức để kêu gào thêm một câu một tiếng nào nữa, bất lực giương to đôi mắt ra hết cỡ nhìn chằm chằm vào bóng khí khổng lồ như một quả bom nhiệt hạch được chiếc tiêm kích oanh tạc thả xuống, dấn chìm san bằng tất cả mọi thứ ở phía dưới.

“ thôi đủ rồi ~~~~~~~~~~~~~~~!!!”

Với tình trạng của Xích Trung Nghĩa hiện giờ, dính thêm một chiêu Phì Lũ Xung Thiên Pháo của Dương Kiệt, không chết cũng thành tàn phế cho mà xem.

Tất nhiên, như đã nói, đây không phải là mục đích của Dương Kiệt, lần này quyết định mạnh tay như vậy một phần vì muốn hành hạ lão, nhưng mục đích chính chính là muốn lôi kéo đám chuột nhắt vẫn còn đang ẩn núp ở phía sau ra khỏi ánh sáng chưa chịu lòi mặt ra. Và quả nhiên, mục đích của anh ta đã thành công mỹ mãn.

Uỳnh ~~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~~~ uỳnh ~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Chỉ thấy ba tia năng lượng thô to như cây cột nhà từ phía sau khu vực hậu viện của Xích phủ bắn ra với tốc độ xé gió, va đập thẳng vào bóng người dạng khí đang được thả xuống ngay vị trí Xích Trung Nghĩa đang nằm.

Hai luồng năng lượng va đập vào nhau, hình thành vụ nổ vang trời, khiến cho quần thể kiến trúc trong Xích phủ rung chuyển liên hồi, lao đao như muốn sụp đổ vậy.

“ cuối cùng cũng chịu chui đầu ra rồi hả, ba con chuột nhắt kia ~~~!!!”

Ngay từ lúc bước vào Xích phủ, Dương Kiệt đã cảm nhận được phía trong tận cùng của Xích phủ, có tồn tại ba luồng khí “đáng sợ”, có thực lực tương đương với tông sư tầng thứ 10, thậm chí đã nửa bước chân bước vào cảnh giới nguyên thần rồi đấy.

Từ đầu tới cuối Dương Kiệt kìm nén thực lực của mình, mục đích chính là dụ ba con chuột nhắt “ có chút thực lực” này ra, giải quyết một thể.

anh ta không cần một nguồn lực vượt quá tầm kiểm soát của Xích Hạo Tín nếu như sau này đưa ông ta lên nắm quyền thay thế cho Xích Trung Nghĩa, vì anh ta không thể lúc nào cũng trấn giữ trong Xích phủ, thay vì lo lắng lũ người mà Xích Hạo Tín không thể kiểm soát gây sự kiếm chuyện sau này, bây giờ giải quyết luôn một lần cho rồi.

“ lão, lão tổ tông ~~~~~~~~~~~!!!” “ chính, chính là ba vị lão tổ tông, thần hộ mệnh của nhà họ Xích chúng ta ~~~!!!” “ haha, lão tổ tông xuất hiện, giờ đền mạng của tên cẩu tặc đã điểm ~~~!!” “ chứ còn gì nữa, lão tổ tông ra tay, tên cẩu tặc chắc chắn hết đường sống mà thôi.”

Thần bảo hộ trong truyền thuyết của gia tộc xuất hiện, đám người vẫn còn đang chìm đắm trong ám ảnh kinh hoàng tựa như phủ bỏ hết mây đen nhìn thấy tia sáng hy vọng, ai nấy đều vui mừng phấn khích gào thét nhảy cẫng lên, như muốn trút bỏ hết nỗi sợ hãi tột cùng dồn áp mình nãy giờ vậy.

Roẹt ~~~~ !! roẹt ~~~~ !!! roẹt ~~~~~!!!

Không để “ fans nhiệt tình” chờ đợi quá lâu, ba bóng người mặc bộ trang phục sang trọng màu đỏ rực như lửa biểu tượng cho nhà họ Xích chỉ trong tích tắc đã xuất hiện tại hiện trường.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.