Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 351 : quyết định của tam công chúa !!




Crack ~~~ crack ~~~~~ …….!!! Xoảng ~~~ xoảng ~~~ xoảng ~~~ ……..!!!

Tam công chúa vừa mới quay đầu bỏ đi chưa được bao lâu, phía sau lưng đột nhiên vang lên tiếng vỡ của thủy tinh liên miên không dứt, khiến cô ta không kìm được giật mình hoảng hốt quay đầu lại nhìn, đôi mắt giương to ra hết cỡ, há hốc ngơ ngác như vừa nhìn thấy ma giữa ban ngày vậy.

Chỉ thấy đám hắc kỵ hoàng gia còn sống nhăn nhăn lúc nãy toàn thân bị bao phủ bởi băng đá và vỡ tan nát thành vô số mảnh băng tinh mang kèm máu thịt trong bộ phận cơ thể của họ, rơi rãi khác nơi trên mặt đất.

Không một ai còn sống sót.

AAAAA ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Tam công chúa không kìm được kêu thét lên vì kinh hãi, toàn thân run rẩy không ngừng giật lùi về phía sau.

Hahahahahaha ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Một giọng cười khàn khô khó nghe đột nhiên vang lên khắp khu rừng, khiến tam công chúa suýt chút nhảy cẩng lên vì sợ hãi.

Tuy giọng cười khó nghe, không khó để nhận ra đó là giọng của một người phụ nữ, và là một phụ nữ đã có tuổi.

“ kẻ nào??? Có gan thì xuất đầu lộ diện, giấu đầu lòi đuôi như thế sao xứng là anh hùng hảo hán chứ????” tam công chúa cố gắng thu hết mọi can đảm của mình mạnh miếng hét lớn, tuy thực tế trong lòng lúc này đã sợ tới nỗi muốn quay đầu bỏ chạy ngay tức khắc.

Nhưng cô ta hiểu rõ đối phương với thực lực bí ẩn đáng sợ tới mức này, có thể không một tiếng động xóa sổ vài trăm hắc kỵ hoàng gia mà ngay cả mình cũng không phát hiện ra, cho dù có quay đầu bỏ chạy cũng bằng thừa mà thôi.

Vả lại, đối phương chỉ nhắm tới hắc kỵ hoàng gia mà không đụng chạm tới mình, chắc chắn bản thân mình có thứ gì đó khiến đối phương không muốn đụng vào, vậy thì cần gì phải sợ hãi quá nhiều chi nữa chứ??

“ a đầu, mạnh miệng hùng hổ quá nhỉ??? Hoàn toàn khác xa với dáng vẻ thảm hại e chề khi bị kẻ thù đe dọa mạng sống lúc nãy, lão thân nên khen gợi hay chê cười chế giễu ngươi đây???” giọng nói khàn khô khó nghe vang lên, không khó để nghe ra giọng điệu đầy khinh thường chế giễu của đối phương nhắm vào tam công chúa.

Tam công chúa giận tới nỗi mặt đỏ tía tai. Lúc này ả kỵ nhất chính là có người nhắc lại nỗi ê chề nhục nhã mà mình phải hứng chịu lúc nãy. Nếu như không phải bản thân yếu kém không có thực lực, chắn chắc sẽ phang thây xẻ thịt tên khốn dám chế giễu mình ngay tức khắc.

Dường như không muốn làm thái quá, một bóng người thon gầy, trên người mặc một bộ trang phục cung đình với màu sắc vô cùng sặc sỡ, nhưng vẫn không thể che giấu đi khuôn mặt gầy khô như khúc củi than, nhăn nheo khô héo không tý sức sống, đầu tóc xõa loạn như con quỷ dạ xoa từ phía sau lùm cây từ từ xuất hiện và bước từng bước chậm rãi tới trước mặt tam công chúa.

Tam công chúa có chút sợ hãi trước hình tượng “ đáng sợ” của đối phương, nhưng đã từng chiêm ngưỡng qua khuôn mặt xấu ma chê quỷ khóc, xấu xúc phạm người nhìn của Bàng Thống lúc nãy, khuôn mặt của bà lão này dường như không quá đáng sợ thì phải.

“ a đầu, nhục nhã lắm hả??? căm phẫn lắm sao??? thì làm gì được nhau nào??? Đó chính là số phận của những tên phế vật yếu kém, không phải sao???” bà lão nhe nguyên hàm răng gần như nhuộm đen hết bề mặt cười nói.

Mặc dù phẫn nộ và bất cam, nhưng tam công chúa nhất thời không thể dùng lời lẽ nào để phản bác lời chế giễu của đối phương.

Nhìn thấy tam công chúa cúi đầu toàn thân run lên cầm cập vì bất lực, bà lão cảm thấy đã đả kích đủ đối phương, quyết định đi thẳng vào vấn đề chính: “ A đầu, ngươi có căm hận con heo mập đã từng sỉ nhục ngươi?? Ngươi có muốn tận tay phang thây xẻ thịt kẻ thù không đội trời chung của mình ra để báo thù cho nỗi ô nhục mà mình phải hứng chịu ngày hôm nay không???”

“ có, tất nhiên là có rồi, cho dù có nằm mơ ta cũng muốn tận tay cắt từng miếng da xẻo từng miếng thịt con heo mập đó ra, dùng linh hồn của hắn làm dầu đốt đèn, mãi mãi không có cơ hội đầu thai, aaaaa ~~~~~~~~~~~!!!” thông minh như tam công chúa lập tức hiểu ngụ ý của đối phương khi hỏi ra một câu hỏi như thế, và lập tức thuận theo ý bà lão, tạo ra vẻ mặt đầy cam phẫn, nghiến răng nghiến lợi nguyền rủa kẻ thù không đội trời chung của mình.

“ nhưng, đối phương có kẻ mạnh xuất khiếu ở phía sau đỡ lưng, cho dù ta có huy động cả lực lượng của vương triều Thiên Ưng, cũng chỉ là ……” Tam công chúa mang theo dáng vẻ bi thương ngã quỵ xuống mặt đất.

Tuyệt vọng, thất thần, hoang mang và đầy bất cam đã lộ hết trên khuôn mặt của cô ta vào lúc này.

Mọi biểu cảm bộc lộ trên khuôn mặt đều thể hiện hết hình ảnh một cô gái tội nghiệp đáng thương, nếu như người ngoài không biết, chắc chắn sẽ bị vẻ mặt của cô ta lúc này đánh lừa, hận không thể lao tới liều mạng tên khốn trời đánh đã khiến cô gái đáng thương thành như thế này cho mà xem.

Tam công chúa nếu như sống ở Trái Đất tuyệt đối có tiềm năng giành giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc của giải Oscar cho mà xem.

Bà lão tất nhiên cũng hiểu rõ tam công chúa đang diễn trò, nhưng thứ mà bà ta cần chính là như thế, còn mấy tiểu tiết, quan tâm làm gì chứ??

“ haha, ngươi cảm thấy bất lực, tuyệt vọng?? Đường đường một công chúa cao cao tại thượng, địa vị cao quý thậm chí sau này có cơ hội bước lên ngai vàng, nhưng cho dù ngươi có đầy đủ tất cả những thứ đó thì đã sao nào??? Nếu như không có thực lực tương xứng, cho dù để ngươi ngồi trên chiếc ghế của tông chủ hùng mạnh nhất khu vực trung ương, cũng chỉ là một con rối mà người khác có thể nhào nắn xoa bóp bất kể lúc nào mà thôi.”

“ xin lão bà bà chỉ bảo ạ ~~~~!!!!” đối phương đã nói tới mức này, nếu như tam công chúa còn không hiểu ý, có thể đâm đầu vào tường chết quách đi cho rồi. Vội vã chạy tới ngay trước mặt bà lão quỳ thẳng xuống mặt đất, mang theo vẻ mặt đáng thương van xin nghẹn giọng nói.

“ hahaha, quá dễ, quá dễ. lão thân đi khắp khu vực U Châu, mục đích đã là tìm ra một người có thể chất thích hợp để tu luyện môn thần công do lão thân tự sáng tạo ra, và khi đi ngang qua vương triều Thiên Ưng, vô tình phát hiện ngươi có thể chất vô cùng thích hợp và đã âm thầm theo dõi ngươi một thời gian dài. Chỉ cần ngươi chịu từ bỏ tất cả mọi thứ hiện thời, đi theo lão thân tu luyện một thời gian. Không cần quá lâu, năm năm, à không, nếu như ngươi đủ tàn nhẫn với bản thân, chỉ cần ba năm, ba năm sau, không chỉ có thể dễ dàng trảm sát kẻ thù không đội trời chung ngay tại chỗ, ngay cả tông chủ của ngũ đại tông môn, cũng phải quỳ phục trước thực lực đáng sợ của ngươi, hahahaha ~~~~!!!!” bà lão mang theo vẻ mặt đầy phấn khích và tự hào mạnh miệng tuyên bố.

Từ bỏ tất cả????

Tam công chúa lộ ra vẻ mặt do dự không quyết.

Nếu như đúng như những gì lời bà lão tuyên bố, cho dù từ bỏ cơ hội gần như nắm chắc phần thắng bước lên ngai vàng, cũng không phải là không thể.

Như bà lão đã nói, nếu như bản thân không có thực lực, cho dù bước lên ngai vàng trở thành hoàng đế đi chăng nữa, cuối cùng cũng sẽ biến thành con rối, cũng phải cúi đầu quỳ phục trước những kẻ lớn mạnh hơn mà thôi.

Thứ cảm giác tuyệt vọng bất lực như thế này tam công chúa đã trải nghiệm không ít, tuyệt đối không cam tâm muốn nếm thử thêm nữa, dù chỉ một lần đi nữa.

Chỉ là, chỉ vì một lời nói không xác định của đối phương, khiến mình phải từ bỏ hết mọi nỗ lực từ trước tới nay, đó mới chính là điều khiến tam công chúa tỏ ra nghi ngờ do dự.

“ a đầu, còn do dự gì nữa??? Ngươi tưởng ngươi đã nắm chắc phần thắng trong cuộc đua tranh giành ngai vàng thật rồi sao??? nực cười, nói cho ngươi biết, cho dù không có Trịnh Hổ và Lãnh Binh Cung đứng ở phía sau chống lưng, ngươi cũng không phải là đối thủ của Triệu Thiên Cơ. Theo những gì lão thân biết được rằng, trong tay đối thủ của mình còn hàng tá lá át chủ bài có thể đảo ngược tình thế, cho dù ngươi có ngoan cố theo đuổi tới cùng, cũng chỉ bằng thừa, mất cả chì lẫn chài mà thôi.”

Nhìn thấy tam công chúa lộ ra vẻ do dự, bà lão không khách khí trực tiếp hét thẳng vào mặt đối phương để cô ta tỉnh táo lại và nhìn vào thực tế.

Tam công chúa toàn thân run lên một cái, đôi mắt lộ ra vẻ kiên quyết, cắn răng nói: “ hậu bối cần xin tiền bối thu nhận làm đệ tử ạ.”

Nói xong, đầu không ngừng đập mạnh xuống đất chín lần, xem như là hình thức bái sư vậy.

“ haha, tốt, tốt ~~!!! Đồ nhi ngoan, đứng dậy, mau mau đứng dậy.” lão bà vui mừng tột cùng vì cuối cùng cũng đã tìm được một đệ tử chân truyền ưa ý, mang theo nụ cười đầy thân thiện khẽ kéo tam công chúa đứng dậy, ngật đầu hài lòng nói : “ lão thân đi khắp khu vực U Châu mấy chục năm nay, cũng chỉ vì ước nguyện tìm được một đệ tử chân truyền thích hợp, trời cao không phụ lòng người, để lão thân gặp được đồ nhi, đồ nhi hãy yên tâm, chỉ cần tuân theo mọi chỉ dẫn của lão thân, chỉ trong vòng ba năm, đồ nhi sẽ có thể hoàn thành ước nguyện của mình, tự tay trảm sát kẻ thù không đội trời chung, thậm chí đứng trên đỉnh điểm của cả khu vực U Châu này, hahahaa ~~~~~~~~!!!”

“ vạn sự trông nhờ vào sư phụ ạ.” Tam công chúa mang theo thái độ tôn kính tột cùng khẽ cúi người nói.

“ Thế nào đồ nhi, có cần lão thân đích thân ra tay giúp con trảm sát con heo mập đó ngay tức khắc để làm quà tặng ra mắt cho con không???” nói tới đây, đôi mắt của bà lão khẽ lóe qua tia sáng đầy sát khí.

Chỉ cần một cái ngật đầu của tam công chúa, bà lão sẽ trực tiếp ra tay đuổi theo trảm sát nhóm Dương Kiệt ngay tại chỗ để lấy làm quà ra mắt cho đệ tử ưa ý của mình.

“ không cần, con muốn tự tay trảm sát tên khốn đó ~~~~!!!” sau một hồi díu mày suy nghĩ, tam công chúa mang theo vẻ mặt căm phẫn cắn răng nói.

Không có gì sung sướng hạnh phúc bằng việc mình tự tay kết liễu kẻ thù của bản thân. Tam công chúa không muốn dựa vào tay của người khác làm điều đó.

Dương Kiệt !!! rồi sẽ có ngày ngươi phải quỳ phục xuống van xin năn nỉ bổn công chúa tha mạng cho ngươi.

“ vậy thì, con có cần thông báo cho phía gia đình biết chuyện con sẽ rời khỏi vương triều Thiên Ưng với sư phụ không???” bà lão khẽ lóe qua tia sáng đầy khen ngợi khi tam công chúa quyết định tự tay giải quyết chuyện của bản thân, một đồ đệ có chí khí như thế này, làm sư phụ tất nhiên là phải hài lòng vui mừng rồi.

Tam công chúa khẽ suy nghĩ một hồi, quyết định dùng truyền âm thạch bẩm báo lại mọi chuyện cho Ưng Hoàng và Ninh phi biết, về quyết định rời khỏi vương triều Thiên Ưng để theo sư phụ lạ mặt đi tu luyện ở phương xa. dù sao thì cũng là cha mẹ ruột của mình, có ơn sinh thành, cô ta chưa tuyệt tình tới nỗi có thể dứt bỏ tất cả một cách không cần suy nghĩ.

Ưng Hoàng sau khi nhận được truyền âm thạch, thậm chí còn chưa khỏi bàng hoàng và lên tiếng ngăn cản, phía bên kia tam công chúa đã cắt nứt mọi liên lạc, mang theo vẻ mặt đầy quyết tâm đi theo sư phụ rời khỏi vương triều Thiên Ưng, đi tới nơi thích hợp để tu luyện thần công trong lời bà lão nói.

Dương Kiệt, hãy đợi đấy!! ba năm, ba năm sau, khi bổn công chúa lần nữa xuất hiện trước mặt ngươi, sẽ là ngày tàn của tất cả các ngươi ~~~~~~!!!

Dương Kiệt không ngờ chỉ vì một phút nhẹ lòng của mình ngày hôm nay, lại tự tay tạo ra một kẻ thù đáng sợ, thậm chí khiến cả nhóm rơi vào tình thế cửu tử nhất sinh sau này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.