Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 252 : địa điểm tập kết!




“ chuyên cơ” của tam công chúa di chuyển hết cả ngày trời, tới sáng sớm của ngày hôm sau, mới từ từ hạ cánh xuống một sơn cốc có hình dáng giống hệt như một cái hồ lô nếu nhìn từ trên không trung ngắm xuống, sơn cốc này nằm ngay sát vùng biên giới giữa vương triều Thiên Ưng và vương triều Thanh Mãng, và cũng là địa điểm tổ chức cuộc thí luyện của vương triều Thiên Ưng lần này.

Do là địa điểm tổ chức, nên sơn cốc này đã được cấm vệ quân hoàng gia thu dọn sạch sẽ. Vô số túp lều kiến trúc nhà cửa bằng gỗ đã được xây dựng từ trước đó một vài tháng mộc lên như nấm, tựa như một căn cứ quân sự hoàng tráng đóng trong sơn cốc vậy. “ Chuyên cơ” xe ngựa đỗ đầy trong khu vực quy định, lúc này trong khu “ căn cứ quân sự” đã có mặt không ít người, chắc là những quan to tướng bự được mời tới tham dự buổi lễ ra mắt của cuộc thí luyện giành cho các hoàng tử công chúa trong vương triều chứ nhỉ??

Sự góp mặt của quan quân đại thần trong vương triều trong buổi lễ khai mạc biến thành một bữa tiệc xã giao không chính thức. Không ít thương gia quan nhỏ của vương triều tranh giành bể đầu để giành được một tấm thiệp mời với một cái giá không tưởng, cũng chỉ mong muốn được xuất đầu lộ diện trong khoảng cách mang tính lịch sự như lần này.

So với số tiền có con số điên rồ bỏ ra để mua thiệp mời, nếu như phát triễn được mối quan hệ hợp tác làm ăn, cơ hội thăng quan tiến chức, cái giá bỏ ra thực sự không lớn, thậm chí là quá hờn nữa là khác.

Phía hoàng gia biết rõ điều đó, nên đã âm thầm đứng ở phía sau chủ trì những cuộc rao bán thiệp mời như thế này, số tiền thu được sẽ dùng làm chi phí cho sự kiện quan trọng lần này, còn dư ra được chút ít tất nhiên là rơi vào ngân khố riêng của hoàng đế rồi.

Rầm ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~!!!

Không quá khó khăn để tìm được một chỗ hạ cánh trong khu căn cứ quân sự khổng lồ này, tam công chúa dẫn theo thành viên của mình từ trên chuyên cơ bước xuống dưới sự chào đón của những hoạn quan và quan quân phụ trách công việc tiếp đón trong này. Tất nhiên cũng không thể thiếu những tên “tai to mặt lớn” đã sở hữu thiệp mời để chờ đợi khoảng cách như thế này rồi.

“ Tam công chúa ~~~~~!! Chính là tam công chúa ~~~!!!” “ Quả không hổ danh là đệ nhất mỹ nhân vương triều Thiên Ưng, Băng tiên tử danh bất hư truyền, chỉ riêng việc được chiêm ngưỡng vẻ mặt nghiêng nước nghiêng thành của tam công chúa thôi, cũng đủ lấy lại vốn lẫn lời số tài sản khổng lồ mà mình bỏ ra để có mặt ngày hôm nay rồi.” “ Đúng thế, đúng thế, lúc đầu tôi còn cảm thấy xót nứt ruột khi ném ra một số tiền điên rồ để tham gia bữa “ tiệc” ngày hôm nay, nhưng bây giờ đã khác rồi, không phải đắt mà là quá hờn thì đúng hơn.” “ cùng suy nghĩ, cùng suy nghĩ, hô hô ~~~~!!”

Vừa mới nhìn thấy tam công chúa xuất hiện, đám đực rựa có mặt ở nơi này lập tức hô hào hò hét đầy phấn khích, miệng không ngừng buông ra những lời nịnh nót lấy lòng khiến người nghe phải sởn cả tóc gáy, thậm chí không ít người đã quỳ xuống bật khóc vì quá xúc động khi được tận mắt chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt trần của người trong mộng bấy lâu nay, cảnh tượng này thậm chí có phần đáng sợ thái quá hơn cả những tên fan cuồng khi ra sân bay đón thần tượng của mình qua biểu diễn giao lưu ở Trái Đất nữa là.

Chỉ mới là những tên đủ tư cách có mặt ở nơi này đã nổ ra tình trạng muốn mất kiểm soát như thế này, nếu như sự kiện này mở công khai đón hết tất cả mọi thần dân vào trong này tham dự, sẽ còn chấn động tới mức độ nào nhỉ??

“ mẹ kiếp, có cần thiết phải quá đáng như thế này không chứ??” Nhìn thấy những khuôn mặt mang đầy đủ sắc thái hỷ nộ ái lạc của đám đực rực kia, Dương Kiệt chỉ khẽ bễu bễu môi lẩm bẩm nhỏ tiếng nói.

“ Danh tiếng của tam công chúa không chỉ ở vương triều Thiên Ưng, thậm chí lan truyền cả vùng rộng lớn ở khu vực tây nam U Châu này, phản ứng của những người kia cũng không có gì là khó hiểu cả. Thậm chí nếu như không phải cấm vệ quân đã vây chặt xung quanh, e rằng họ đã bất chấp tất cả lao tới vây chặt lấy tam công chúa rồi.” Hoàng Dung chỉ mỉn cười lên tiếng giải thích ở bên cạnh Dương Kiệt, đôi khi lại phóng ánh mắt đầy ngưỡng mộ về phía tam công chúa.

Đó là sự ngưỡng mộ giữa phụ nữ với phụ nữ khi có người nhận được sự ngưỡng mộ hơn cả mình, nếu như là người khác, thậm chí có thể chuyển hóa thành ghen tức bất cam, nhưng Hoàng Dung thì không, chỉ đơn thuần là một sự ngưỡng mộ giành cho tam công chúa mà thôi.

Xì, ngay cả tam công chúa đã thế rồi, nếu như Mộ Dung Tuyết có mặt ở đây, sẽ chấn động tới cỡ nào đây?? Đúng là lũ nhà quê ~~~!!

Dương Kiệt không kềm được tỏ vẻ khinh thường đám đực rực đang reo hò ở phía xa.

Đối với biểu hiện và thái độ của những người có mặt ở đây, mặc dù trong lòng tỏ ra không hài lòng, nhưng họ đều là những “ khách hàng” quý của phụ hoàng mình, thế lực tài lực tuyệt đối không nhỏ, bằng chứng là những người đó đủ “ tư cách” có mặt ở nơi này, thậm chí sau này mình đăng cơ lên ngôi, còn phải nhờ vả tới những người này nhiều. Nên mặc dù miễn cưỡng không muốn, nhưng tam công chúa cũng cố gắng lộ ra nụ cười nhẹ nhàng khẽ ngật đầu một cái để đáp lại sự chào đón nhiệt tình của đối Phương.

Chỉ một nụ cười, một cái ngật đầu “ xã giao” đã khiến không ít đực dực có mặt ở đây kêu rống lên một cách điên cuồng, thậm chí không ít người ngất xỉu vì bị “ kích thích tới tột độ” nữa kìa.

Đúng là con đường chính khách tuyệt đối không dễ dàng chút nào nhỉ??

“ Tam công chúa, mời đi lối này ạ.” Một người đàn ông trung niên, sở hữu mái tóc bạc phơ, sắc mặt hồng hào bóng lưỡng, phía trên môi và cằm không có lấy một sợi chân râu, giọng nói khi thót ra cao nhọn khó nghe, trên người mặc một bộ trang phục giành cho hoạn quan của vương triều Thiên Ưng từ phía xa bước tới, chắp tay thi lễ một cách tôn kính với tam công chúa, sau đó tạo ra tư thế mời về phía tòa kiến trúc được xây dựng cao to hoàng tráng nhất trong sơn cốc.

Là thái giám??

Dương Kiệt mang theo vẻ mặt tò mò không ngừng liếc nhìn người đàn ông trung niên ở trước mặt.

Cho dù là ở Trái Đất hay thậm chí đại lục Huyền Thiên, anh ta mới lần đầu tiên có cơ hội gặp tận mắt một tên thái giám trong “ truyền thuyết”. Phát hiện ngoại trừ da dẻ láng mịn, không có râu ria và giọng nói hơi khó nghe chút, không phát hiện ra khác biệt so với người đàn ông bình thường quá nhiều.

Tất nhiên, đó chỉ là vẻ bè ngoài, còn nội tâm “ biến thái” của thái giám trong truyền thuyết, Dương Kiệt vẫn chưa có cơ hội nhìn thấy được.

Phát hiện ánh mắt “ săm soi dòm ngó” phóng về phía mình, vị thái giám thậm chí không cảm thấy khó chịu, ngược lại khi phát hiện đối Phương là một thanh niên trẻ tuổi sở hữu khuôn mặt hình tượng tràn đầy mùi vị đàn ông của Dương Kiệt lúc này, còn tỏ ra phấn khích vui mừng tột cùng, không ngừng “ đáp lại” anh ta bằng những ánh mắt và nụ cười đưa tình, nếu như không phải tam công chúa đang có mặt ở đây, e rằng đã lao tới nhét “ giấy nhỏ” vào tay của anh ta để thực hiện cho một cuộc hẹn “ bí mật” giữa hai người rồi đấy.

Đối diện thái độ “ đáp trả” của đối Phương, Dương Kiệt sởn cả tóc gáy, không ngừng lép mình về phía sau lưng Hoàng Dung, không dám đối diện những ánh mắt nụ cười đầy “ mê hoặc” của đối Phương nữa.

“ lá bưởi ~~!! Ở đâu có lá bưởi bán, phải mua về rửa mắt ngay tức khắc ~~~!! Mẹ kiếp, đáng sợ quá, chỉ mong tối nay nằm ngủ đừng gặp ác mộng ~~~!!” Dương Kiệt khóc không thành tiếng, chỉ vì chút tò mò hiếu kỳ của mình mà gặp phải cảnh tượng đáng sợ này, chỉ sợ nó sẽ ám ảnh mình một thời gian dài nay.

Dưới tiếng cười như con gà trống đang gáy của vị thái giám kia, tam công chúa dẫn theo thành viên của mình trực tiếp đi thẳng về phía tòa kiến trúc ở khu vực trung tâm dưới hộ tống mở đường của cấm vệ quân.

“ Tam tỷ ~~~~~~!!!” Vừa mới tới gần tòa kiến trúc hoàng tráng nhất ở khu vực trung tâm, đã nghe thấy giọng nói đầy quen thuộc của thập nhị công chúa vang lên, ngay sau đó là hình bóng của cô ta từ bên trong phóng ra với vẻ vui mừng hớn hở. Tất nhiên là không thể thiếu sủng vật bất ly thân Lucky mang theo bộ dạng ỏe oải đi theo phía sau rồi.

Không chỉ thập nhị công chúa, ngay cả Triệu Thiên Phúc, ngũ hoàng tử và thập hoàng tử cũng từ bên trong bước ra đón tiếp tam công chúa. Đi theo phía sau lưng họ còn có thêm vài ba nam thanh nữ tú, tất cả đều mặc trang phục hoàng tử công chúa của vương triều, chắc là đồng minh mới mà tam công chúa đã liên kết được trong thời gian gần nay nhỉ?

“ Tam tỷ, sao tới muộn thế, ngoại trừ tỷ và bát hoàng huynh, à, còn phụ hoàng mẫu hậu nữa, mọi người đã gần như có mặt đầy đủ rồi.” thập nhị công chúa trực tiếp ngã thẳng vào lòng của tam công chúa nũng nịu nói. Đáp lại, tam công chúa mang theo nụ cười “ yêu thương” không ngừng vuốt nhẹ lên mái tóc của thập nhị công chúa với vẻ nồng nàn ấm áp.

Ngoại trừ thập nhị công chúa ra, không ai có thể khiến một tảng băng như tam công chúa nở ra một nụ cười đầy ấm áp một cách chân thành như thế này. Chỉ là khi nghe thấy từ “ bát hoàng huynh”, sắc mặt của tam công chúa trở nên khó coi, đôi lông mày khẽ díu chặt lại.

Lão bát vẫn chưa tới sao???

Theo tâm lý của nhiều người, nhân vật quan trọng luôn xuất hiện sau cùng, nên trong tâm lý của tam công chúa ít nhiều cảm thấy không vui khi nghe thấy Triệu Thiên Cơ vẫn chưa có mặt ở nơi này.

Bộ định chơi trội hả??

“ ôi kìa, bát hoàng huynh tới rồi kìa ~~~!!” trong lúc tam công chúa định lên tiếng giải thích về việc tới trễ, thập nhị công chúa đưa mắt liếc nhìn về phía xa đột nhiên vui mừng kêu thét lên, nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của tam công chúa, trực tiếp chạy thẳng về phía xa.

Tiếng kêu của thập nhị công chúa lập tức kéo ánh mắt của những người có mặt ở nơi này đổ dồn hết về phía bên kia. Tam công chúa ánh mắt sát khí đằng đằng, những vị hoàng tử khác đều mang vẻ mặt đầy cảnh giác, chỉ có Dương Kiệt và Hoàng Dung mang theo vẻ mặt tò mò hiếu kỳ để quan sát bát hoàng tử trong truyền thuyết.

Chỉ thấy một thanh niên chạc tuổi đôi mươi, mặt như bích ngọc, kiếm mày mắt như lưu tinh, trên môi luôn mang theo nụ cười cao cao tại thường, khí thế ngạo thị thiên hạ từ trong người phát tán ra khiến cho những người ở xung quanh đều không tự chủ phải quỳ xuống thuần phục dưới chân đối Phương.

Ngoại trừ là bát hoàng tử, đối thủ đáng sợ nhất không đội trời chung với tam công chúa, Triệu Thiên Cơ thì còn là ai nữa !

Đặc biệt là khi nhìn rõ dưới sự hộ tống của chín kẻ mạnh nguyên thần đi theo phía sau, khiến cho không chỉ những người không liên quan ở xung quanh phải kiếp đảm, ngay cả tam công chúa cũng tỏ ra phát khiếp lên, sắc mặt đen xì như than khi phát hiện thực lực thực sự của đối Phương vào lúc này.

Chín thành viên trong đội đều là kẻ mạnh nguyên thần, thấp nhất cũng đạt tới cảnh giới nguyên thần tầng thứ 5, cá biệt có hai người thậm chí đã đạt tới cảnh giới nguyên thần tầng thứ 9 đáng sợ.

thành viên yếu nhất của đối phương thậm chí còn mạnh hơn cả người có thực lực mạnh nhất trong tổ đội của tất cả các hoàng tử công chúa có mặt ở nơi này. Sự cách biệt này ... ... chỉ có thể dùng từ " khoảng cách giữa trên trời và dưới mặt đất."

Tuy đã đoán ra được những thông tin mình nhận được chỉ là bề nổi của đối phương, nhưng tới khi nhìn thấy, mới biết rõ mình đã phạm một sai lầm trầm trọng khi đã một lần nữa đánh giá thấp đối phương.

Với một tiểu đội như thế này, đánh chiếm thành trì cao cấp có thể là miễn cưỡng, nhưng đối với những thành trì trung cấp, tuyệt đối là gặp thần sát thần, phật cản sát phật đấy chứ.

“ Bát hoàng huynh ~~~~~!!!” “ Thập nhị ……” “ Bát hoàng huynh sao thế, sao thời gian gần nay hoàng huynh không ghé qua bên phủ của muội nữa hả?? Có biết rằng dạo gần nay không được nghe hoàng huynh kể truyện ru ngủ, muội đã thường xuyên mất ngủ thức trắng đêm không?? Huynh có biết như thế là quá độc ác đối với muội không?? Phải biết rằng mất ngủ là kẻ thù đáng sợ nhất của phụ nữ?? Bắt đền, bắt đền hoàng huynh đấy, hu hu ~~~~~~~~~~~~!!!!”

Nhìn thấy thập nhị công chúa từ phía xa lao tới, Triệu Thiên Cơ còn chưa kịp lên tiếng chào hỏi, đã trực tiếp bị đối phương dùng tay chỉ thẳng vào mũi, xả cho một trận tơi bời hoa lá, đầu óc choáng váng.

Dưới những câu trách móc của đối Phương, Triệu Thiên Cơ chỉ biết mang theo nụ cười ái ngại, nhất thời không dám lên tiếng phản bác.

Hình tượng và thái độ của Triệu Thiên Cơ lúc này đã khiến cho những tên thuộc hạ đi theo phía sau, đặc biệt là những cao thủ vừa mới chiêu mộ được quai hàm suýt chút rớt thẳng xuống đất.

Mẹ kiếp, mình có đang nằm mơ không vậy?? Đối phương có phải là một bát hoàng tử luôn mang theo thái độ cao cao tại thượng, ngạo thị thiên hạ, ngay cả hoàng đế đương triều cũng có chút không để trong đôi mắt của mình, lạnh lùng tàn nhẫn, chỉ cần một câu nói nhẹ nhàng đã có thể định đoạt số phận của hàng triệu hàng chục triệu sinh linh của cả vương triều Thiên Ưng không vậy?? Vì sao lại bị một cô bé gái có thực lực tầm thường chỉ thẳng vào mặt chửi mắng trách móc mà không dám phản kháng, ngược lại còn cười trừ lấy lòng đối phương mới ghê chứ !! Rốt cuộc người trước mặt là bát hoàng tử thật hay đã bị kẻ khác giả mạo rồi vậy???


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.