Phì Lũ Đại Náo Dị Giới

Chương 168 : Chiêu Hàng Dương Kiệt.




“ Nếu vậy thì … chiến thôi!!” Nhanh chóng từ trạng thái thẫn thờ bừng tỉnh lại, đai lưng biến hình và lock seed xuất hiện trên tay, Dương Kiệt đã chuẩn bị trạng thái chiến đấu.

“ Khoan đã, ta nghĩ mọi chuyện tồi tệ tới mức phải nổ ra cuộc chiến vô nghĩa.” Mặc dù không biết thứ mà Dương Kiệt đang cầm trên tay là gì, nhưng linh cảm mách bảo rằng tuyệt đối không phải là thứ tốt đẹp gì, Tư Mã Phong Vân lên tiếng trấn an.

“ ý ngươi là gì??” Dương Kiệt khẽ díu mày, không nghĩ là đôi bên có thể hòa thuận với nhau, kết quả cuối cùng cũng phải lao vào cắn xé lẫn nhau mà thôi, nhưng cũng muốn nghe hắn nói gì.

“ Giữa ta và ngươi tuy có tư thù, nhưng chưa tới mức phải sống chết lẫn nhau. Còn những người có mặt ở đây, tuy có thể không cùng lập trường, nhưng hoàn toàn có thể không cần phải trở thành kẻ thù, không phải sao??” Tư Mã Phong Vân tỏ ra thản nhiên cười nói.

“ Ý ta muốn nói là, một lần nữa đưa ra lời chào mời ngươi gia nhập nhóm của bọn ta, như thế không chừng có thể chuyển thù thành bạn, không cần phải nổ ra cuộc giao chiến vô nghĩa, ngươi tốt bọn ta cũng tốt, không phải tốt hơn sao?” Mặc dù trong lòng tuyệt đối không cam tâm, nhưng lời dặn dò của Diệp Tuyền tuyệt đối không thể phất lờ, nên lúc này phải giả vờ lên tiếng chiêu dụ đối phương bằng mọi giá, nhưng nếu đối phương cứng đầu vẫn không chịu và chống lại Huyết Ma Đạo, cho dù xảy ra giao chiến trảm sát đối phương, ngay cả Diệp Tuyền cũng không thể trách cứ mình, không phải sao?

Biết rõ tính cách của Dương Kiệt, Tư Mã Phong Vân vô cùng tự tin rằng đối phương chắc chắn sẽ từ chối thẳng thừng, không bao giờ chấp nhận lời đề nghị đó, nếu như vậy thì … hô hô.

“ hahahaha, bảo ta gia nhập nhóm tà đạo các ngươi?? Hahaha ~~~~~!!!” Quả nhiên, dưới ánh mắt “kỳ vọng” của Tư Mã Phong Vân, Dương Kiệt bật cười đầy chế giễu, tiếng cười đó khiến nhóm người Huyết Ma Đạo, đặc biệt là người của Thánh Hỏa Tông, không kềm được cảm thấy hổ thẹn, nhưng cũng căm phẫn vô cùng.

“ hahaha, đúng như ta nghĩ, tên khốn đó đã chọc giận những người có mặt ở đây, cứ cười đi, cười tiếp đi, sẽ có lúc mày phải khóc thôi.” Mặc dù trong lòng cười lạnh, nhưng vẻ bề ngoài giả vờ lộ ra vẻ căm phẫn vô cùng khi nghe thấy tiếng cười đầy chế giễu của đối phương, đồng thời đã chuẩn bị sẵn tư thế sẵn sàng cùng cả nhóm lao vào xé xác đối phương.

“ Thôi được, ta đồng ý gia nhập các ngươi.” “ Đồ khốn, dám chế giễu bọn….. cái gì , ngươi nói cái gì??” Trong lúc Tư Mã Phong Vân tỏ ra căm phẫn hùng hổ chuẩn bị ra lệnh cho cả nhóm lao vào trảm sát Dương Kiệt, vừa hô hào khẩu hiệu được nửa câu, cổ họng như bị mắc xương, nhất thời nói không ra lời, mang theo vẻ mặt kinh ngạc khó tin nhìn chằm chằm vào đối phương, tựa như vừa nghe thấy một điều khó tin nhất trên đời này vậy.

“ bộ ngươi bị điếc hả? Ta nói là đồng ý gia nhập các ngươi. Không phải ý muốn của ngươi là thế sao??” Dương Kiệt mang theo ánh mắt và nụ cười chế giễu nhìn chằm chằm vào Tư Mã Phong Vân, nhìn thấy vẻ mặt khó coi như vừa nuốt xong phân của hắn, trong lòng mát dạ vô cùng.

Mẹ kiếp, định chơi chiêu với anh mày hả? chú mày còn non lắm. Giờ chúng mày đang đông, tục ngữ có câu bảy đánh một không chột cũng què, nên tạm thời giả vờ gia nhập tụi bây để có cơ hội đi vào bên trong tham gia thí luyện, đợi tới khi hoàn thành thí luyện, bố mày thần công đại thành, thiên hạ vô địch, không đánh tụi bây kêu cha khóc mẹ bố mày không phải là Dương Kiệt nữa, khà khà.

“ ngươi, ngươi …..” khuôn mặt của Tư Mã Phong Vân ửng đỏ như máu tăng xông, nhất thời nói không nên lời.

“ sao thế? Không phải ngươi vừa thành khẩn mời gọi ta gia nhập nhóm các ngươi sao? Giờ ta đồng ý rồi, chẳng lẽ định khuất lời sao??” Lời nói Dương Kiệt tựa như mũi dao sắc nhọn chọt thẳng nỗi đau của đối phương, cười lạnh nói.

Phát hiện vô số ánh mắt đang đổ dồn hết về phía mình, nếu như lúc này dám nuốt lời, sau này Diệp Tuyền hỏi tội xuống, có trốn đằng trời.

Hít sâu một hơi vào người, cố gắng lộ ra nụ cười “thân thiện” nói : “ hân hạnh, vô cùng hân hạnh khi Dương huynh đệ gia nhập vào nhóm của chúng tôi, hô hô ~~~!!”

“ nếu như thế thì, ta đi vào trong thí luyện đây.” Không thèm quan tâm tới đám người đó nữa, trực tiếp quay đầu đi thẳng vào trong đền thờ.

“ khoan đã Dương huynh đệ.” Tư Mã Phong Vân cười lạnh lên tiếng ngăn cản lại bước tiến của Dương Kiệt.

“ Chuyện gì nữa đây?? Không phải ta đã đồng ý gia nhập vào các ngươi rồi sao, sao còn ngăn cản ta vào trong nữa.” Dương Kiệt tỏ vẻ không hài lòng díu mày nói.

“ Nếu như Dương huynh đệ đã đồng ý gia nhập vào Huyết Ma Đạo, vậy thì phải lập tức tiến hành nghi thức gia nhập, để chứng tỏ thành ý và quyết tâm của huynh đệ.” Tư Mã Phong Vân mang theo nụ cười “ thân thiện” giải thích.

“ Nghi thức?? nghi thức gì nữa??” Trong lòng Dương Kiệt lập tức trầm xuống, linh cảm có chuyện không hay.

“ Vô cùng đơn giản, chỉ cần Dương huynh đệ trích một phần linh hồn của mình ra giao nộp cho người phụ trách tạm thời là tại hạ, huynh đệ sẽ chính thức trở thành một phần của Huyết Ma Đạo vĩ đại.” Tư Mã Phong Vân khẽ ra hiệu cho đám ngươi ở xung quanh, cả nhóm nhanh chóng hiểu ý tung người lao tới vây chặt lại Dương Kiệt ở giữa, nếu như dám không giao nộp, thì đừng trách tụi tao.

Cái trò trẻ con giả vờ quy hàng đó xưa rồi Diễm, bộ tưởng tụi tao dễ để mày giở trò thật sao??

Giao linh hồn cho tụi bây? Đùa à?Giao linh hồn cho đối phương nắm giữ chẳng khác nào giao cả sinh mạng vào tay đối phương, bố mày chỉ giả vờ quy hàng mà thôi, không cần phải chơi lớn vậy đâu.

Biết rõ không thể tiếp tục chơi chiêu nữa, chuẩn bị từ trong tháp Càn Khôn lấy ra đai lưng biến hình, đột nhiên bên tai vang lên giọng nói của hệ thống: “ dính dong, khoan manh động, hệ thống có thể giúp bạn giải quyết vấn đề này.”

“Giải quyết ? Giải quyết như thế nào? Đừng nói là ngươi có thể giúp ta chế tạo một linh hồn giả để giao cho chúng à nha?” Dương Kiệt thầm trợn mắt trắng với hệ thống. Linh hồn của con người sao có thể làm giả được chứ, vả lại, đối phương đòi nắm giữ linh hồn mình, chắc chắn sẽ có phương pháp để phân biệt thật hay giả, đưa linh hồn giả cho đối phương cũng bằng không mà thôi.

“ Dính dong, bạn hãy yên tâm, linh hồn giả do hệ thống chế tạo ra, sẽ không thể phân biệt bằng mắt thường, thậm chí ngay cả các thiết bị kiểm tra cũng sẽ bị đánh lừa một cách hoàn hảo, trừ khi đối phương sử dụng bí thuật hấp thụ linh hồn của bạn vào người mới có thể phát hiện ra đó là hàng giả, nhưng hệ thống không nghĩ là những người có mặt ở nơi này có đủ khả năng làm điều đó, nên bạn hoàn toàn có thể yên tâm khi sử dụng. Vả lại, bạn cũng chỉ muốn lừa chúng một thời gian ngắn thôi mà, sau khi đi vào trong đền thờ thí luyện, chúng có phát hiện ra cũng bằng thừa mà thôi, không phải sao?”

“ ừ thì cũng đúng, thôi, thôi, nói đi, lần này muốn hút ta bao nhiêu, nói trước à nha, quá 50 % tài sản có thể ngậm mồm lại đừng lên tiếng nữa.” mặc dù tỏ ra khó chịu lại sắp bị đối phương cứa cổ vào máu, nhưng không còn cách nào khác, nếu như có thể không cần giao chiến, tuyệt đối không giao chiến, đối phương quá đông, nếu như đồng loạt nhảy vào úp sọt mình, chỉ có nước quỳ mà thôi. nhưng do nhất thời đầu óc xoay chuyển không kịp, buột miệng nói ra cái giá tâm lý của mình, Dương Kiệt hối hận tới nỗi muốn vả thẳng vào miệng mình.

“ Dính dong, không nhiều, chỉ cần 50 triệu linh thạch, hệ thống sẽ giúp bạn chế tạo ra một linh hồn giả mà như thật, có thể dễ dàng qua mắt được đám người ở đây, thân.”Quả nhiên, chỉ nghe thấy Hệ thống mang theo giọng cười đầy phấn khích nói.

Mẹ kiếp ~~!! Biết ngay là thế mà, tên khốn đó đưa ra cái giá vừa đúng 50% tài sản của mình, tất cả cũng chỉ tại miệng mình mà ra cả, mà cũng không ngờ tên khốn này cứa mình một cách không thương tiếc như thế này nữa chứ.

Nghĩ díu mày suy nghĩ lại, tuy lòng đau như cắt, nhưng thực ra số tài sản này cũng là trời rớt xuống ngay đầu mình, có sài hết cũng không tiếc nuối, huống chi còn giữ lại được một nửa để trả nợ, chơi thôi.

“ Được rồi, làm đi, đồ quỷ hút máu ~~~!!!” “ Dính dong, xin cám ơn quý khách đã chiếu cố ạ, hihi ~~~~!!!”

Roẹt ~~~~~~~~~~~~~!!!

Dương Kiệt lập tức cảm nhận thấy trong thức hải của xuất hiện thêm một mảnh linh hồn “vừa xa lạ vửa quên thuộc” , nếu như không phải biết từ trước, còn tưởng rằng mảnh linh hồn của mình bị tách rời ra nữa kìa.

Tuy tên khốn đó hút máu hơi bị nhiều, nhưng tiền nào của nấy, chất lượng có thể đảm bảo.

Trong lúc Dương Kiệt đang giao lưu và chiêm ngưỡng mảnh linh hồn giả của mình, Tư Mã Phong Vân đã tỏ ra mất hết kiên nhẫn, lạnh lạnh nói : “ Xem ra ngươi không hề có ý định gia nhập bọn ta đúng không? Nếu thế thì, mọi người, hãy …… hả ????”

Quai hàm của Tư Mã Phong Vân thêm lần nữa như rơi xuống đất khi nhìn thấy Dương Kiệt để tay lên vầng trán của mình, chỉ trong chốc lát rút ra một mảnh linh hồn sáng nhấp nháy ném qua cho mình, thậm chí quên cả việc đưa tay ra chụp lấy.

Không thể nào ~~~ !! tuyệt đối không thể nào ~~~~!! Tên khốn đó sao có thể cam tâm tình nguyện quy hàng thật chứ ~~~!! Là giả, tất cả đều là giả dối hết ~~~~!!!

Tư Mã Phong Vân mang theo vẻ mặt khó coi lượm lấy mảnh linh hồn, dưới ánh mắt đầy chê cười chế giễu của Dương Kiệt, kiểm tra đi kiểm tra lại hết cả chục lần, hận không thể vạch từng góc gách để tìm kiếm sự giả dối nằm bên trong, nhưng kết quả cuối cùng thu được là, đó là mảnh linh hồn thật!!

Sau khi có được kết quả, Tư Mã Phong Vân vừa vui mừng vừa căm phẫn.

Vui mừng vì linh hồn của đối phương đang nằm trong tay mình, chỉ cần sử dụng bí thuật tác động vào linh hồn đó, sẽ khiến đối phương sống không bằng chết. Cho dù không dám làm thế, nhưng việc nắm giữ linh hồn ép được đối phương quy hàng, tuyệt đối là một công lớn, Diệp đặc sứ càng hài lòng, địa vị của mình sẽ càng được củng cố.

Căm phẫn chính là. Mẹ kiếp, tưởng ngươi là liệt sĩ anh hùng bất khuất, thà chết trong thế đứng chứ không sống ở thế quỳ, thế mà lúc này lại quy hàng một cách dễ dàng như thế này. Nếu thế sau ngay từ đầu , lúc ở Cầu Vòng Sơn Cốc quy hàng luôn không phải tốt hơn sao? Mày tốt, tao tốt, tất cả đều tốt. Ta đâu phải bị dây chuyền hộ thân phù của Diệp đặc sứ đánh cho trọng thương, nhất thời không thể hấp thu tinh huyết để gia tăng thực lực chứ ~~!!

Mặc dù hận không thể lao tới xé xác đối phương, nhưng ngay cả linh hồn người ta cũng đã giao qua rồi, thành ý quá đủ trọng lượng rồi, hoàn toàn không còn cái cớ gì để ra tay, bộ không thấy ánh mắt của nhóm người bên mình nhìn vào đối phương đều tỏ vẻ thân thiện không còn thù địch nữa sao?

Không chỉ người của Thánh Hỏa Tông, ngay cả Đường Tứ và Lâm Nhi cũng mang theo nụ cười thân thiện khẽ ngật đầu chào hỏi với Dương Kiệt một cái. Vì suy cho cùng, người có tư thù với Dương Kiệt chỉ duy nhất mỗi mình Tư Mã Phong Vân mà thôi. Còn những người khác, khi xác định đã là đồng đội, thì làm tốt quan hệ không phải tốt hơn sao?

Đặc biệt đối phương là người của Diệp đặc sứ, có trọng lượng không hề nhỏ, nếu như làm tốt quan hệ với đối phương, lỡ có một ngày đối phương tâm trạng tốt ở bên tai Diệp đặc sứ nói tốt vài câu cho mình, địa vị và quyền lợi của mình chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều đấy.

Nghĩ tới điều đó, ánh mắt của Đường Tứ khi nhìn vào Dương Kiệt càng phấn khích, “ khát khao” hơn nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.