Phép Tắc Thượng Vị - Lạc Bút Thanh Hoan

Chương 41




“Cô thật sự không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để quyến rũ đàn ông đó nhỉ!” Ánh mắt Giản Đông Thần tối tăm, lướt mắt qua nút áo ngủ lệch lạc của Quý Du Nhiên.

 

“Chỉ đáng tiếc là, Nhiễm Nhất Bạch không chạm vào phụ nữ, xem ra sức lực của cô là uổng phí rồi.”

 

Thật ra Giản Đông Thần rất muốn kéo Quý Du Nhiên qua, chất vấn cô vì sao luôn nhớ thương người đàn ông khác? Vì sao lại để vạt áo tán loạn xuất hiện trong phòng Nhiễm Nhất Bạch? Cô rốt cuộc là muốn cái gì mà không thể trực tiếp đến lấy lòng hắn?

 

Tiền, danh lợi, địa vị. Chẳng lẽ hắn không thể cho được cô hay sao?

 

Nhưng lời nói ra khỏi miệng, không biết sao lại toàn là sự khinh thường với khinh thường.

 

Quý Du Nhiên rũ mắt xuống nghe những lời nói chói tai đó của Giản Đông Thần, sau đó ngẩng đầu cười nhẹ nhàng với hắn, nụ cười tươi thêm vài phần vũ mị.

 

“Vậy sao? Chính là vừa mới ở cùng hắn... thật sự khiến tôi thích lắm đó.”

 

Ánh mắt cô dừng lại trong phút chốc trước hạ bộ của Giản Đông Thần, sau đó cô ngước mắt lên lại, thật giống một tiểu yêu tinh vô hại thanh thuần mà mị hoặc.

 

“Anh Giản trễ vậy mà vẫn đến đây thì nhất định là có chuyện quan trọng, không làm phiền hai vị nữa, tôi về phòng đây.”

 

Quý Du Nhiên đến cả lời giải thích cũng lười nói, trực tiếp làm lơ vẻ mặt âm trầm đến đáng sợ của Giản Đông Thần, xoay người trở về phòng của mình.

 

Cô thật sự không thích cái nhìn của Giản Đông Thần đối với cô, cứ như cô đã làm ra chuyện phản bội hắn, cô chỉ ký hiệp ước làm trợ lý của hắn thôi, chứ không phải là bán thân cho hắn, đừng nói là cô chưa làm ra việc kia, cho dù cô thật sự có làm, thì đó cũng là quyền tự do của cô.

 

Cửa phòng đóng lại, Quý Du Nhiên thở phào nhẹ nhõm, đi vào phòng tắm để tắm rửa lại một lần nữa.

 

Kẽ mông đỏ bừng một mảng, thậm chí còn hơi trầy da, bị dòng nước kích thích càng thêm đau rát.

 

Hiện tại ngẫm lại, hành vi của Nhiễm Nhất Bạch đúng là có chút quá khích, giống như một trai tân chưa từng thử qua việc nam nữ.

 

Nhiễm Nhất Bạch không chạm vào phụ nữ.

 

Trong đầu Quý Du Nhiên đột nhiên hiện lên câu nói vừa rồi của Giản Đông Thần, chẳng lẽ xu hướng giới tính của Nhiễm Nhất Bạch là… gay?

 

Trách không được hai lần Sở Dao đi phòng hắn mà chẳng nên cơm cháo gì. Nhưng nếu nói như vậy, thì tại sao hắn lại làm ra hành động kia với cô.

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của Quý Du Nhiên nhăn nhó, cô hung hăng rửa sạch vùng mông của mình.

 

Trong lúc Quý Du Nhiên đang đau đầu suy nghĩ tại sao Nhiễm Nhất Bạch lại làm ra hành động đó, thì hai người đàn ông ở căn phòng cách vách đang đối mặt nhau với một không khí tràn ngập mùi thuốc súng.

 

“Cậu, đã lên giường với cô ấy à?” Giản Đông Thần ngồi trên sô pha, cất lời đánh vỡ sự trầm mặc.

 

Nhiễm Nhất Bạch mặc áo dài tắm lộ ra cơ ngực rắn chắc, ngồi đối diện với Giản Đông Thần, ngược lại với vẻ mặt âm trầm của Giản Đông Thần, hắn lại có vẻ nhẹ nhàng hơn nhiều.

 

“Thật ra thì chưa.”

 

Không hiểu sao Giản Đông Thần lại thở nhẹ một hơi, hắn biết rõ Nhiễm Nhất Bạch có tâm lý chướng ngại phụ nữ, vậy nên lúc trước hắn mới đồng ý để Quý Du Nhiên làm trợ lý tạm thời cho Nhiễm Nhất Bạch.

 

“Nhưng tớ có cảm giác với cô ấy.”

 

Trong khi Nhiễm Nhất Bạch nói những lời này, dường như hắn vẫn có thể nhớ lại sự kích động mà Quý Du Nhiên vừa mang tới cho hắn.

 

“Cậu nói cái gì!?” Trong tâm Giản Đông Thần trầm xuống.

 

“Tớ nói, tớ đã tìm được phụ nữ khiến tớ có cảm giác, chính là cô ấy.”

 

Giản Đông Thần ngẩng đầu nhìn hắn với vẻ mặt khó có thể tin, tay bất tri bất giác nắm chặt.

 

Đôi mắt Nhiễm Nhất Bạch sáng lên, ánh mắt so với khi hắn nhập vai thể hiện cho bất kỳ nhân vật nào, so ra còn kiên định nghiêm túc hơn rất nhiều.

 

“Người phụ nữ này, tớ muốn.”

 

Weibo của Quý Du Nhiên bị oanh tạc.

 

Nhiễm Nhất Bạch không chỉ chia sẻ tác phẩm của cô, còn nói vài câu ca ngợi, thậm chí, còn bật chế độ follow weibo của cô.

 

[Trời ơi trời! “Nhiên Nhi tiểu thư” rốt cuộc là ai? Mấy ngày hôm trước anh trai đã like tác phẩm của cô ấy! Hôm liền trực tiếp follow luôn rồi!]

 

[Thật hâm mộ quá đi! Chị gái nhỏ thật ưu tú! Bây giờ tôi bắt đầu học vẽ có còn kịp không nhỉ? Thật muốn anh Nhất Bạch cũng có thể follow tôi!]

 

[Tôi mặc kệ tôi mặc kệ. Nhất định là do yêu cầu công việc nên anh ấy mới phải làm như vậy!]

 

[Tôi dám khẳng định không quá năm ngày anh Nhất Bạch liền sẽ unfollow cô nàng!]

 

[Huhu hay là tài khoản của anh Nhất Bạch bị trộm rồi?]

 

[Các người đều không có đầu óc hay sao? Rõ ràng vẽ tốt như vậy, anh ấy nhất định là bởi vì tác phẩm nên mới chú ý đó!]

 

[Lấy kinh nghiệm 10 năm trong ngành thiết kế của tôi mà nói, thì vị tiểu thư Nhiên Nhi này xác thật là có tài năng!]

 

Trong một đêm, Quý Du Nhiên từ một nhà thiết kế vô danh, lắc mình một cái, trở thành nhân vật nơi đầu sóng ngọn gió, thậm chí nhờ vào cái nhấn nút follow của Nhiễm Nhất Bạch mà trở thành hot search.

 

Số lượng Fans lúc trước chưa tới 10 vạn, thì bây giờ đã tăng gấp 20 lần, lên đến 200 vạn, hơn nữa thời gian chỉ mới là qua một đêm, và vẫn có xu hướng tăng thêm một cách điên cuồng.

 

Con số này đừng nói là lúc trước, cho dù là ở hiện tại cũng thật khiến người khác kinh ngạc.

 

Phải biết rằng ngành thiết kế hình ảnh minh họa thật sự không lớn, cũng không có quá nhiều người chú ý đến lĩnh vực này, thông thường mà nói, chỉ những nhà thiết kế cao cấp mới đạt đến số lượng fan cỡ này, vậy mà nhờ có Nhiễm Nhất Bạch, cô đã trực tiếp đứng trên đỉnh núi rồi.

 

Cô cho rằng Nhiễm Nhất Bạch cùng lắm là chỉ chia sẻ hình ảnh, nhưng không ngờ hắn lại thật sự nghiêm túc viết giới thiệu cho cô, lại còn ấn follow cô.

 

Vui sướng qua đi, Quý Du Nhiên lại có chút phát sầu, tuy rằng bây giờ đã có nhiều người biết đến cô, nhưng số lượng tác phẩm trong tay cô lúc này chưa nhiều, nếu không kịp tạo ra nhiều tác phẩm chất lượng tốt, thì cái mà mọi người nhớ kỹ chỉ là vị “tiểu thư Nhiên Nhi” được Nhiễm Nhất Bạch chú ý, chứ không phải là tác phẩm của cô.

 

Vì thế, cứ khi nào có thời gian là Quý Du Nhiên lại tập trung vào việc thiết kế.

 

“Còn tức giận vì chuyện tối đó sao?” Nhiễm Nhất Bạch đặt xuống một ly cà phê, ngồi đối diện với Quý Du Nhiên.

 

Mấy ngày nay Quý Du Nhiên vẫn duy trì một khoảng cách không gần không xa với hắn, trừ những lúc cần nói trong công việc, thì cô sẽ không nói thêm lời nào với hắn, ngay cả khi nghỉ ngơi cũng sẽ nghiêm túc lấy bút vẽ để tạo hình thiết kế, khiến hắn muốn tìm cơ hội nói chuyện cũng không được.

 

Quý Du Nhiên nhìn lướt qua cốc cà phê trước mặt, lạnh nhạt nói: “Tôi không uống cà phê.”

 

Nhiễm Nhất Bạch đờ người, có chút bất đắc dĩ nói: “Vậy cô thích uống cái gì?”

 

Quý Du Nhiên cẩn thận nhìn hắn một cái.

 

“Nước trái cây.”

 

Vốn chỉ muốn để hắn rời đi, không ngờ Nhiễm Nhất Bạch lại thật sự đến bên bàn nước rót một ly nước trái cây mang lại cho cô.

 

Cũng may trong khách sạn chỉ có đoàn quay phim bọn họ, hơn nữa thời gian Quý Du Nhiên xuống nhà ăn cũng khá trễ nên lúc này cũng không còn bao nhiêu người, không có ai chú ý đến một màn này.

 

Làm gì có chuyện nghệ sĩ lại bưng ly nước đến cho trợ lý? Lại còn do chính Nhiễm Nhất Bạch đại minh tinh tai to mặt lớn này nữa.

 

“... Cảm ơn.”

 

Nói xong câu này, Quý Du Nhiên lại tiếp tục cúi đầu vẽ tranh.

 

Nhiễm Nhất Bạch không biết là do hổ thẹn bởi việc gây ra tối đó với cô, hay là sợ cô đem chuyện này kể ra bên ngoài, dù sao thì mấy ngày nay thái độ của hắn đối với cô cực kỳ tốt.

 

“À chuyện là… sau khi bộ phim này đóng máy, cô… có muốn tiếp tục làm trợ lý cho tôi nữa không?”

 

Quý Du Nhiên không trả lời.

 

“Cũng... cũng không cần cô làm cái gì, nếu cô muốn làm gì thì có thể tự do làm chuyện đó.”

 

Thấy Quý Du Nhiên vẫn không đáp lời, Nhiễm Nhất Bạch lại nhanh chóng nói tiếp: “Về phương diện tiền bạc thì cô yên tâm, tuyệt đối không thấp so với Giản Đông Thần đưa cho cô, tôi còn có thể.”

 

Quý Du Nhiên buông bút, quyết đoán đứng lên.

 

“Ngại quá, lúc trước đã nói rõ là chỉ làm nửa tháng trợ lý cho anh, nửa tháng qua rồi, thì tôi từ đâu đến thì phải về lại đó, tôi nhớ rõ đó chính là những lời do anh nói. Con người của tôi, từ trước đến nay đều là nói được thì làm được, nói nửa tháng thì chính là nửa tháng, nhiều một phút cũng không được.”

 

Hết tên này rồi đến tên kia, sao tên nào cũng mang ý đồ bao dưỡng cô?

 

Quý Du Nhiên cầm máy tính bảng lên, rời khỏi nhà ăn, hoàn toàn không để ý tới tiếng gọi của Nhiễm Nhất Bạch sau lưng cô.

 

Dù sao cũng là nhân vật công chúng, Nhiễm Nhất Bạch thấy nhân viên trong nhà hàng đều bắt đầu nhìn về phía hắn, chỉ có thể nở nụ cười mỉm, bình tĩnh ngồi lại chỗ ngồi, trong lòng lại vô cùng gấp gáp, vừa sốt ruột lại hết sức hối hận.

 

Sớm biết vậy, thì lúc trước hắn bày đặt ra vẻ làm gì, còn mở mồm nói nửa tháng nữa chứ.

 

Nếu biết trước thì hắn đã trực tiếp đoạt người từ tay Giản Đông Thần rồi!

 

------oOo------

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.