Bara Ly sau khi nghe câu trả lời của Mạnh Kỳ liền gật đầu bình tĩnh nói, giống như anh đã đoán trước được cậu ta sẽ từ chối “Ta hiểu.
”
“Còn các người.
” Anh dời mắt qua ba người còn lại.
Roma cũng không cần thiết suy nghĩ sau khi anh dứt lời cậu ta liền lắc đầu khẳng định lập trường của mình “Tôi theo Trần Vũ Phong.
”
“Em cũng nghe theo anh Phong.
” Yuta nói theo.
Bara Ly hiểu ý của hai người, rất rõ ràng Trần Vũ Phong sẽ là đầu lĩnh, chỉ cần cậu đồng ý làm thuộc hạ của anh, hai người này cũng sẽ theo cùng, anh gật đầu với hai người sau đó nhìn qua cô gái còn duy nhất trong nhóm.
Nhưng lúc này Anna không nhìn lên, khuôn mặt cô cụp xuống, cả người trở nên yên tĩnh giống như đang suy nghĩ một vấn đề rất nghiêm trọng.
“Còn cô.
” Bara Ly híp mắt hỏi.
Anna lúc này ngước mắt lên nhìn, nhưng cô vẫn im lặng không nói gì, chỉ là ánh mắt nhìn một cách phân vân.
Ba người còn lại cũng nhìn qua, nhưng không có ai lên tiếng thúc giục, bọn họ biết quyết định là mong muốn của mỗi người không một ai có quyền sắp đặt cả, nếu như Trần Vũ Phong có mặt ở đây cũng sẽ không nói lời nào, cậu sẽ để bọn họ tự quyền quyết định tương lai của mình.
Vài phút trôi qua, Anna vẫn không nói câu nào, lúc này Mạnh Kỳ mới đứng dậy khom người nói với Bara Ly “Thời gian không còn sớm nữa, tôi muốn đi đến một nơi, làm phiền ngài chăm sóc cậu ấy một thời gian, sau khi cậu ấy tĩnh lại hãy nói rằng tôi sẽ về nhà chờ cậu ấy.
”
“Được, ta sẽ chuyển lời giúp cậu.
”
Roma cũng đứng lên nói điều tương tự với Mạnh Kỳ, cậu ta cần phải về lại bộ tộc để nói về sự việc của bản than mình, Yuta cũng có thứ mình muốn làm nên cũng khom người cảm ta sự giúp đỡ của Bara Ly.
Anna vẫn không nói gì mà im lặng, cô cũng không xoay đầu nhìn bọn họ một cái.
Cả bas au khi nói xong liền xoay người ra cửa, trước khi cánh cửa hoàn toàn đóng lại Mạnh Kỳ xoay đầu nhìn Anna rồi nói “Ngước đầu lên mà nhìn thẳng, không phải Trần Vũ Phong đã từng nói với cô à, hãy mạnh mẽ sống với quyết định của chính mình, chúng tôi sẽ ở ngoài chờ cô trước khi rời khỏi đây.
”
Anna nghe xong run run cả người dòng lệ đảo quanh hốc mắt, nhưng cô không khóc, cố gắng để nước mắt không rơi xuống, ánh mắt cô dần dần trở nên kiên định.
Cạch, tiếng đóng cửa vang lên trong không gian yên tĩnh lúc này cô bình tĩnh nhìn chàng trai có khí tràng mạnh mẽ trước mặt sau đó cúi đầu nói “Xin ngài hãy thu nhận tôi làm thuộc hạ, tôi biết mình rất yếu, những giá trị hỗ trợ cũng rất thập nhưng tôi có thể rèn luyện, có thể học tập, tôi không ngại giang khổ chỉ cần có thể khiến mình mạnh hơn tôi có thể chấp nhận bất cứ thử thách nào.
”
Bara Ly liếc nhìn cô sau đó lạnh nhạt nói “Cô cũng biết, ta hỏi các người chỉ vì Trần Vũ Phong, nhưng ở chỗ ta sẽ không thu nhận những kẻ không có ý trí kiên cường.
”
“Tôi biết, bởi vì tôi biết nên tôi mới xin ngài thu nhận tôi mà không phải tôi chấp nhận lời mời của ngài.
” Anna thành khẩn nói "Tôi sẽ cố gắng hết sức để càng lúc càng mạnh mẽ hơn, cầu mong ngài hãy thu nhận cùng chỉ dẫn tôi nhiều hơn.
"
"Cô không định tiếp tục ở cạnh bọn họ à.
"
"Tôi không thể, cho dù chúng tôi chỉ là bèo nước gặp nhau nhưng tình cảm dành cho nhau không phải giả dối.
" Anna cắn răng ngăn chặn sự run rẩy phát ra trong lời nói "Tôi không thể liên lụy đến bọn họ, dù cho tiếc nuối thế nào đi nữa cũng không thể tiếp tục ở cạnh họ.
"
Bara Ly lúc này mới gật đầu đáp ứng "Được, ta sẽ cho cô thời gian tiến bộ.
"
"Cảm ơn, cảm ơn ngài.
"
"Nhưng nếu đến lúc ấy cô vẫn không thể nhích được thêm một bước não nữa thì ta sẽ trực tiếp đuổi cô rời khỏi đây và sẽ không để cô đến gần bọn họ.
" Bara Ly liếc mắt nhìn Anna rồi đi đến tủ để sách "Cô suy nghĩ kỹ chưa.
"
Anna lại cúi người giọng nói đầy chắc chắn "Tôi sẽ không hối hận, cảm ơn ngài đã cho tôi một cơ hội.
"
Bara Ly khẽ cười rồi rút một quyển sách ra, tủ sách liền chuyển động từ từ mở ra một cảnh cửa tối đen "Được rồi ra ngoài đi, ta sẽ phân phó người chỉ dẫn cho cô.
"
"Vâng, xin phép ngài.
" Anna mặt đầy cảm kích nói rồi xoay người rời khỏi phòng.
Bên ngoài phòng đứng một cô gái, lúc trước chính cô gái này đã dẫn cô đến đây.
Sau khi thấy Anna đi ra cô gái trước cửa liền xoay người dẫn theo cô đi trong đường hầm tâm tối chỉ có chút ánh sáng nho nhỏ.
Ra khỏi đường hầm liền nhìn thấy ba người Mạnh Kỳ đang đứng chờ cô.
"Chị Anna.
" Yuta nhìn thấy cô liền hô.
"Quyết định rồi à.
" Mạnh Kỳ nhìn cô hỏi.
"Quyết định rồi.
" Anna gật đầu rồi cúi người "Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ tôi trong thời gian qua, cả đời nay tôi sẽ không bao giờ quên.
"
"Anna, chúc cô sống thật tốt, hãy nhớ phải cố gắng vì chính bản thân mình.
" Mạnh Kỳ đưa tay ra.
Anna cuối cùng không kìm được nước mắt, những giọt nước mắt vui vẻ cùng tràn đầy lòng biết ơn.
"Cô mãi mãi là một thanh viên của Sky.
"
Hai người nắm tay nhau một lúc rồi buông ra, sau đó Yuta cũng chạy lại ôm lấy Anna, cậu nhóc tuy rất buồn nhưng khuôn mặt vẫn tươi cười nhìn cô.
Đối với Roma hai người cũng chẳng thân quen gì nên chỉ gật đầu với nhau một cái đầy khách khí rồi thôi.
"Được rồi, chúng tôi đi kiếm những người khác rồi rời đi đây, tạm biệt có duyên sẽ gặp lại.
" Mạnh Kỳ sau khi nói xong những lời muốn nói liền lên tiếng tạm biệt.
"Bái bai chị Anna.
" Yuta cũng cười nói.
Anna nhìn hai người rồi cũng cười gật đầu "Ừ, tạm biệt có duyên chúng ta sẽ gặp lại.
"
Ba người gật đầu với cô rồi xoay người đi theo Ma Ri rời đi.
Anna nhìn bóng lưng họ dần dần khuất xa cũng xoay người theo cô gái trở về căn phòng lúc cô vừa tỉnh dậy.
Cuộc đời của Anna Gider đã ngã sang một trang hoàn toàn khác, tương lai phía trước không ai có thể biết rõ được sẽ như thế nào.