Mặt trời dần dần ngã bóng, bên ngoài tiếng côn trùng kêu réo rắc, dù cho bộ tộc thú nhân nằm ở một chiều không gian khác thì vẫn thích xung quanh đầy rẫy cây cối, vì vậy bên trong tuy không có động vật nhiều nhưng côn trùng thì không thể thiếu được, nó cũng là một trong những bài tập cơ bản dành cho báo con vừa sinh không lâu.
Nhóm người bên trong căn phòng của Ashi khá lâu, nhóm Trần Vũ Phong chỉ biết đứng ở đấy mà nghe nhóm người Ashi cùng hai ông tiền bối nói về rất nhiều chuyện mà nhóm người trẻ tuổi như bọn họ không thể nào hiểu được, Alin bên cạnh đôi khi còn có thể chen vào vài câu, nhưng ba người Trần Vũ Phong thì ngơ ngác chẳng hiểu gì.
Tuy nhiên Trần Vũ Phong lại có một dịch giả bên cạnh, chỉ cần bọn họ nói về một vấn đề nào đó thì Đại Bạch sẽ klie6n nhẫn kể lại cho cậu một câu chuyện xa xưa, nó đúng là một học giả uyên bác khiến người khác ghen tị, cho dù là chuyện gì ở niên đại nào đi nữa nó cũng biết rất rõ ràng.
Nếu như lúc đầu bọn họ chịu tin tưởng nó thì giờ đây có thể biết được nhiều thứ giống như cậu hiện tại, nhưng cho dù cậu có nghe đi nữa thì vẫn chỉ hiểu được phân nữa mà thôi, bởi vì cậu hoàn toàn không giống bọn họ là người của thế giới này.
Đại Bạch cũng hiểu điều đó nên nó nói cho cậu rất ngắn gọn cùng dễ hiểu, giống như bộ tộc rồng hiện tại đang ẩn cư ở một dãy núi cực kỳ xa xâm hiểm trở mà kễ cả nó cũng chẳng tìm thấy được bởi vì mùi hương của bộ tộc rồng đã hoàn toàn phai nhạt bên dưới mặt đất này.
Sau khi đoàn người nói xong thì tộc trưởng Laxi cũng phái người đến thông báo mở tiệc, bởi vì giao thảo giữa hai bộ tộc nên ông đã cho người trong làng đi săn những con thú có thịt ngon để chiêu đã hai người ở tộc nhân ngư, bởi vì biết bộ tộc ở dưới nước đều thích ăn thủy sản nên đặc biệt bắt vài con cá tươi ngon cùng một chút sò điệp.
, khu rừng này thực sự không có quá nhiều thủy sản, vì vậy bọn họ cũng thực sự rất bất đắc dĩ.
Nhưng lúc này Ashi cũng không quá để ý, dù sao trước khi anh ta đến đây cũng đã điều tra qua địa hình nơi này, cũng biết được rừng cây chỉ có vài con suối nhỏ có cá mà thôi, bọn họ còn bắt vài con sò điệp đã là rất chú tâm đãi khách rồi.
Mà Trần Vũ Phong cũng cảm thấy phiền phức Ashi đến đây một chuyến mà dùng đồ ướp mình tự làm để ướp cá rồi đem đi nướng, vô tình cậu làm như vậy lại có thể một truyền thuyết trong vòng bộ tộc của biển, bởi vì những sinh vật biển thường được bộ tộc biển ăn tươi sống không qua bất kỳ chế biến nào, vậy mà đến tay cậu lại có thể trở nên mỹ vị còn hơn đồ tươi sống, điều này càng khiến Ashi quyết tâm đi theo cầu để có thể ăn trực nhiều hơn nữa, dù sao bọn họ thật sự cách nhau quá xa không thể thường xuyên nhờ vã ăn uống được.
Bộ tộc thú nhân mở tiệc vui vẻ cho đến nữa đêm mới mạnh ai về nhà nấy, tộc trưởng cùng vài lão nhân trong tộc vui vẻ đến say quắc được vài thanh niên trẻ tuổi dìu về nhà.
Mạnh Kỳ cùng Roma cũng dìu ông Quari cùng dược sư Phan về phòng, sau đó cũng vào phòng của mình mà nghỉ ngơi, Yuta cùng Enzo đã ngủ, người cá đi theo Ashi cũng đã được đưa về phòng lúc này dưới phòng khách chỉ còn Trần Vũ Phong, Alin cùng Ashi.
"Tôi có chuyện này muốn nói với cậu.
" Lúc này Ashi nhìn cậu nghiêm túc nói.
Alin nghe vậy liền thoáng khó xử "Tôi có cần rời đi không.
"
Ashi lắc đầu "Tôi nhìn thấy được hai người có liên kết sinh mạng, không cần thiết, dù sao anh cũng có thể cảm nhận được sức mạnh ấy mà thôi.
"
Trần Vũ Phong cùng Alin khó hiểu mà nhìn nhau.
"Thần của chúng tôi đã cho cậu một ấn ký.
" Ashi cũng không vòng vo mà nhanh chóng nói.
"Ấn ký.
" Trần Vũ Phong kinh ngạc bật thốt.
"Đúng vậy ấn ký.
" Ashi khẳng định gật đầu.
"Tại sao ngài ấy lại cho tôi ấn ký.
" Trần Vũ Phong khó hiểu hỏi.
Alin bên cạnh cũng hoang mang, trước giờ anh ta chỉ nghe nói chỉ có tộc nhân mang sức mạnh thuần khiết nhất mới có được ấn ký của thần, mà mỗi vị thần chỉ có thể đưa ra một ấn ký cho đến khi người sở hữu ấn ký chết đi mới tiếp tục chọn lựa mà trao ấn ký cho người khác.
Mà đáng nói là ấn ký này chỉ truyền cho tộc nhân mà thôi.
Vậy tại sao thần của tộc nhân ngư lại trao ấn ký thiên liên đó cho Trần Vũ Phong.
"Có hai nguyên nhân khiến cậu nắm giữ ấn ký.
" Ashi thấy sự hoang mang trong mắt bọn họ liền nói "Một, ngài ấy cho cậu quyền hạng triệu tập tất cả bộ tộc của nhân ngư.
"
"Điều thứ hai, ngài ấy cho cậu một nữa sức mạnh của mình, tuy nói một nữa nhưng thật ra chỉ được một phần hai mà thôi, bởi vì một phần trong một nữa đó cậu sẽ vô tình truyền đến cho những người bên cạnh cậu mà không hay biết gì.
"
"Những người được truyền sức mạnh của thần đó gọi là cận vệ của bán thần.
"
"Tính ra cậu chính là bán thần.
"
Alin kinh ngạc bật hốt "Bán thần, cậu ta thật sự trở thành bán thần.
"
"Còn thứ ba.
" Trần Vũ Phong không vội vui mừng bởi vì nghe thấy mình là bán thần, ngược lại cậu càng thêm lo lắng, bởi vì sức mạnh càng lớn thì cái giá phải trả càng kinh khủng.
Ashi nhìn thấy cậu không biểu hiện sự mừng rỡ hay kiêu ngạo nào trên khuôn mặt liền hài lòng gật đầu tiếp tục nói "Thứ ba chính là phụ thuộc vào cậu, cậu phải khiến cho thần của tất cả bộ tộc trên thế giới này công nhận cũng như trao ấn ký cho cậu, nếu không sự cân bằng sức mạnh trong cơ thể phàm nhân như cậu không thể nào giữ được nó khiến nó hỗn loạn.
"
"Cuối cùng chính là cơ thể cậu tự bạo mà nổ tan xác.
"
"Sao có thể như vậy.
" Alin nghe vậy liền sợ hãi "Đến cả chúng ta còn không biết có bao nhiêu vị thần trên thế giới này, thì làm sao cậu ấy có thể biết được.
"
Ashi nhìn Trần Vũ Phong lắc đầu "Đây là do duyên phận của bản thân cậu, không ai có thể giúp đỡ được cả, tôi chỉ có thể cho cậu biết tới đây mà thôi.
"
"Cậu chính là hy vọng của thế giới này, sự tận diệt của thế giới này đang đến gần, nếu như không có sự ngăn chặn thì thế này sẽ sụp đỗ cũng như biến mất mãi mãi.
"
Trần Vũ Phong nghe xong cũng không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng Đại Bạch trong lòng cậu đang không ngừng gầm gừ, bởi vì nó cảm thấy đây chính là sự ép buộc cậu đi theo khuôn khổ của quỹ đạo thế giới này, bọn họ không cho cậu sự lựa chọn.
Nó cảm thấy cậu bị khi dễ đến không thể làm gì khác cả, điều này khiến cho một cường giả trời sinh như nó cực kỳ tức giận, lúc này đây nó muốn đi vào cảnh giới của thần nhân ngư mà đánh ông ấy một trận cho đỡ tức.
Nhưng nó cũng chỉ có thể suy nghĩ như vậy mà không thể làm gì bởi nó không biết vào đó như thế nào, nó biết sức mạnh của nó chưa hoàn toàn hồi phục, ký ức cũng chưa khôi phục, ngoại trừ tri thức của thế giới này thì nó chẳng nhớ gì khác cả.
Trần Vũ Phong thấy nó như vậy liền sờ đầu nó an ủi, cậu cũng không nghĩ sẽ để bọn họ điều khiển cuộc đời mình, đối với một thanh niên đến từ thế giới khác như cậu thì thần cũng chỉ là những người bình thường mà thôi, không phải là tín ngưỡng mà cậu phải râm rắp nghe theo chỉ lệnh của họ.
Cậu sẽ giúp người khác nếu người khác gặp khó khăn, bất kể là ai đi nữa, nhưng cậu cũng có ý niệm riêng của mình, cảm xúc riêng của mình, nếu như đã chọn cuộc sống bình an qua ngày thì trước tiên cậu phải dọn dẹp tất cả uy hiếp đối với mình, còn nếu như cậu chọn chui rúc trốn tránh mà sống thì hiện tại cậu đã không ở đây rồi.
Vì vậy bọn họ không cần phải có ý niệm quản thúc cậu như vậy, bọn họ càng như thế càng khiến cậu hiểu rằng, không phải bọn họ sợ cậu không cứu thế giới này mà sợ cậu lựa chọn một con đường khác, chính là hủy diệt thế giới này.
Nếu thật sự cậu có sức mạnh kinh khủng như vậy thì đúng là khiến người khác sợ hãi mà.