Phế Vật Cuồng Thê: Cực Phẩm Thất Tiểu Thư

Chương 246: CHƯƠNG 246: TÁCH RA, TIẾN NHẬP ĐOẠN THIÊN THÁP




CHƯƠNG 246: TÁCH RA, TIẾN NHẬP ĐOẠN THIÊN THÁP

Editor: Luna Huang

Đoạn Thiên tháp, ở hậu phương trong cấm địa của học viện Thanh Minh, tình hình chung, không cho những người khác tiến nhập. Hơn nữa, mỗi lần Đoạn Thiên tháp mở ra, đều có thời gian hạn chế, nghe nói là bởi vì mặt trên có cấm chế, phải tập hợp toàn bộ lực lượng của trưởng lão cùng Tu Văn, phối hợp viện trưởng chi ấn, mới có thể mở.

May là trong mấy ngày Cố Khuynh Thành vào học viện Thanh Minh, cũng không có đặt chân đến đây nửa bước.

Đi khoảng chừng một giờ, mọi người đến giáo hối viện, đi qua toàn bộ học viện Thanh Minh, đi tới cấm địa, Đoạn Thiên tháp nguy nga đứng vững nhất thời xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Đoạn Thiên tháp đen kịt, chính là một tòa tháp chín tầng, lấy chín chín tám mươi mốt ý, mỗi một tầng đều có nan quan cùng thưởng bất đồng, càng lên cao, yêu cầu thực lực lại càng lớn, thông quan cũng liền càng trắc trở, từ lúc học viện Thanh Minh thành lập đến nay, chỉ có Minh Ngọc đã từng lên đến tầng thứ tám, người thông quan còn chưa có xuất hiện.

Đã từng, Tu Văn cũng muốn để Dạ Thương Lan cùng Ngọc Vô Thương đi thử một chút, nhưng ai biết, hai người này cũng không có bao nhiêu hứng thú với Đoạn Thiên tháp, ngạnh sinh sinh cự tuyệt, nếu là bọn họ thử, cố gắng sẽ xuất hiện toàn bộ người thông quan.

“Chờ một chút!” Mọi người vừa đứng vững ngoài Đoạn Thiên tháp, chờ các vị trưởng lão cùng Tu Văn hợp lực mở Đoạn Thiên tháp ra, một đạo thanh âm vội vàng truyền đến, mọi người theo tiếng kêu nhìn lại, đã thấy hai người Ngọc Vô Thương cùng Dạ Thương Lan.

Mà chủ nhân của thanh âm này, chính là Ngọc Vô Thương.

Cùng Dạ Thương Lan một trước một sau đi tới trước mặt Cố Khuynh Thành, Ngọc Vô Thương cười cười: “Hôm nay, ngươi muốn đi vào Đoạn Thiên tháp, ta lại phải trở về, chỉ sợ sau này muốn gặp mặt, sẽ không đơn giản như vậy.”

Cố Khuynh Thành gật đầu, “Yên tâm, đến lúc đó, ta sẽ đi gặp ngươi, mang theo người ngươi muốn gặp, cùng đi thăm ngươi.” Nàng tự nhiên biết, lời của Ngọc Vô Thương cũng không chạy về Noãn thành, mà là chạy về bộ tộc Nam Hải Giao Nhân.

Tuy nói, hôm nay nàng không cần đối phó Tu La Tà đế, nhưng còn có một cái thần hoàng Ngu Tật, cũng nhìn chằm chằm nàng, cho nên nàng tối hôm qua cùng Mộ Quân Tà thương lượng, do Mộ Quân Tà phái người, tiễn Ngọc Vô Thương hồi Nam Hải, đồng thời đem ngôi vị hoàng đế của bộ tộc giao nhân cho Ngọc Vô Thương, trở thành trợ lực tương lai của nàng, nếu là Ngu Tật thực sự tìm tới, nàng cũng không đến mức hoàn toàn không có chuẩn bị.

Đáng tiếc, tôn thượng đại nhân ngạo kiều lại nói, “Có thể ngồi trên ngôi vị hoàng đế của bộ tộc giao nhân hay không, còn phải xem bản lãnh của hắn, bổn tôn cũng sẽ không phụ trách.” Nói cho cùng, Mộ Quân Tà vẫn là hận Cung Khanh Nguyệt, nếu không có Cung Khanh Nguyệt, có lẽ chuyện của tử vong chi vực là có thể tránh khỏi, cũng không cần liên lụy tàn sát hàng loạt dân trấn nhỏ biên thuỳ Bạch Hổ quốc chịu khổ tàn sát.

Mặc dù Mộ Quân Tà thân là Ma tôn, nhưng cũng không phải người thích giết chóc thành tính, già yếu phụ nữ và trẻ em đều sẽ không bỏ qua, huống hồ đây còn là hạ vị diện, bọn họ là người của thượng vị diện vốn không nên nhúng tay chuyện nơi đây, nhưng bởi vì Cung Khanh Nguyệt, phạm quy tắc của hai vị diện, chỉ sợ thủ vệ giả nếu là biết, sẽ không bỏ qua cho Cung Khanh Nguyệt.

Vọng Thư Uyển

“Như vậy là tốt rồi.” Ngọc Vô Thương phe phẩy mười hai ngọc cốt phiến, khẽ cười một tiếng, nghĩ đến còn có thể nhìn thấy Cung Khanh Nguyệt, lòng của Ngọc Vô Thương, đó là một trận vui sướng thêm thấp thỏm, vì có thể mau chóng nhìn thấy Cung Khanh Nguyệt, xem ra, hắn phải nhanh một chút trở thành hoàng của bộ tộc giao nhân!

“Được rồi, ngươi nói xong, đến bổn vương nói chứ?” Dạ Thương Lan đẩy Ngọc Vô Thương ra, lần thứ hai khôi phục dáng dấp thối thí: “Khuynh Thành, ta đã cùng tổng phó viện trưởng nói rồi, lần này ta cũng sẽ hộ tống tiến nhập Đoạn Thiên tháp, bảo hộ ngươi.”

Cái gì…

Khóe miệng hơi kéo, Cố Khuynh Thành trừng mắt Dạ Thương Lan, thầm nghĩ: Người này chẳng lẽ uống lộn thuốc, chẳng lẽ không biết, thố kính của tôn thượng đại nhân rất lớn sao?

Như thế đường hoàng theo nàng, cùng nhau tiến nhập Đoạn Thiên tháp, cũng quá…!

“Dạ Thương Lan. Ngươi có muốn suy tính một lần nữa hay không?” Cố Khuynh Thành là thật không muốn để cho Dạ Thương Lan theo nàng, cùng nhau tiến nhập Đoạn Thiên tháp, dù sao bên trong tháp nguy hiểm trọng trọng, lơ là sẽ có nguy hiểm tính mạng, mà thôi tính cách của Dạ Thương Lan, nàng thực sự sợ hắn vì mình thụ thương, đến lúc đó nàng nợ hắn càng ngày càng nhiều, nhiều đến nàng vô lực trả lại.

Người, cả đời này, không sợ thù hận nhiều, chỉ sợ nợ nhân tình nhiều, thường không trả nổi.

“Không cần, không cần lo lắng nữa.” Dạ Thương Lan khẳng định nói.

Đứng một bên, Tu Văn cũng mở miệng khuyên Cố Khuynh Thành: “Khuynh Thành, để Chiến vương gia theo tùy ngươi nhập tháp, đối với ngươi mới có lợi, huống hồ Đoạn Thiên tháp này Chiến vương gia cũng không chưa từng đi, là cơ hội tốt cho hai người ngươi đề thăng thực lực, nắm chặt mỗi một phút mỗi một giây bên trong tháp, tận khả năng tu luyện.”

Này…

Tu Văn nói cũng có đạo lý, tóm lại nhiều người thêm một phần lực lượng.

Suy nghĩ một chút, Cố Khuynh Thành nhìn Mộ Quân Tà một mắt, đang muốn mở miệng đáp ứng, chợt nghe thanh âm của Mộ Quân Tà thanh lãnh truyền đến: “A Thất, liền để hắn theo nàng đi.”

Gì?

Cố Khuynh Thành có chút hết ý nhìn về phía Mộ Quân Tà, đã thấy Mộ Quân Tà sắc mặt đạm nhiên, không có biểu tình gì, nàng đều có chút hoài nghi, có phải là mình nghe lầm không nhưng vẫn gật đầu: “Được rồi, vậy vào chung.”

Nói xong câu đó, lúc chờ đợi tất cả trưởng lão cùng Tu Văn cùng nhau mở Đoạn Thiên tháp ra. Cố Khuynh Thành đi đến bên người Mộ Quân Tà, nắm bàn tay hơi lạnh của hắn, thấp giọng cười nói: “U, tôn thượng đại nhân nhà của ta lúc nào thông tình đạt lý như thế?”

“Bổn tôn là để hắn tiến vào, nhưng không cho nàng đi quá gần hắn.” Mộ Quân Tà cố sức hồi nắm tay của Cố Khuynh Thành, sắc mặt thối thí. Nếu không phải hắn phải về hàn đàm vạn năm một chuyến, Tu La lại không thể xuất hiện ở trước mặt người, hắn lại lo lắng an nguy của Khuynh Thành, mới sẽ không để Lan Thương tới gần Khuynh Thành nửa bước!

Dù sao. Hắn ăn dấm nhiều nữa cũng là việc nhỏ, đến lúc này, an nguy của Khuynh Thành an nguy đại sự, nên hắn nhịn.

Thấy Mộ Quân Tà hơi ngạo kiều trả lời, cùng vẻ mặt biểu tình thối thí, Cố Khuynh Thành không có lương tâm cười, “Vâng, tôn thượng đại nhân có lệnh, tiểu nhân không dám không nghe theo.” Nói xong lời này, bỗng nhiên trong lòng nhảy lên cao, Mộ Quân Tà phải về hàn đàm vạn năm ngưng linh hồn thể, tất nhiên cũng không phải chuyện nhỏ.

Nếu không phải thực lực của nàng thiếu, hơn nữa lúc này không thể bộc lộ ra thân phận của mình, nàng thực sự muốn bồi Mộ Quân Tà cùng về, đáng tiếc đã định trước chỉ có thể là tưởng tượng.

Có lẽ là đã nhận ra tâm tư của Cố Khuynh Thành, Mộ Quân Tà thừa dịp tất cả mọi người không chú ý bọn họ, nhẹ hôn môi của Cố Khuynh Thành một cái, nhưng cũng chỉ là nhẹ nhàng, thiển thường triếp chỉ: “A Thất, không cần lo lắng, thiên hạ này to lớn, nếu không có bổn tôn đồng ý, người muốn giết bổn tôn còn chưa có sinh ra, huống hồ một hàn đàm nho nhỏ. Bổn tôn chẳng qua là ngưng linh hồn mà thôi, không có nguy hiểm, nên không cần lo lắng.”

“Được, ta suy nghĩ nhiều quá, còn không được sao?” Còn một hàn đàm nho nhỏ? Kia rõ ràng là hàn đàm vạn năm, hàn độc cùng ôn độ bên trong đều là trắc trở thật to, sao có thể nói không nguy hiểm?

Cố Khuynh Thành thở dài trong lòng, nàng biết, đây là Mộ Quân Tà trấn an, nhưng cũng không muốn vạch trần làm khó hắn, cũng chỉ có thể cười cười, không nói thêm gì nữa.

Một bên, ngay lúc hai người thân mật vô gian lặng lẽ nói nói, lại không nhìn thấy có một người đang buồn bã thần thương.

Khóe miệng Dạ Thương Lan ngưng một cười khổ, trong lòng đau xót, rất nhanh thu hồi ánh mắt, hắn tự giễu cười cười, mỗi lần đều là yêu mà không được, vận khí của hắn thực sự là thảm, phỏng chừng trong thiên hạ, không có người xui xẻo hơn hắn.

Đồng dạng thấy biến hóa của ba người, còn có một người, đó chính là Ngọc Vô Thương.

Vì quan hệ kết minh với Cố Khuynh Thành, Ngọc Vô Thương vẫn chú ý Cố Khuynh Thành, thấy Cố Khuynh Thành thân mật với Mộ Quân Tà như vậy, hắn chỉ là cười cười, dù sao tình yêu giữa hai người không gì đáng trách, lại không nghĩ rằng thu hồi đường nhìn lại thấy được vẻ mặt sáp nhiên của Dạ Thương Lan.

Xem ra, Dạ Thương Lan thực sự thích Cố Khuynh Thành?

vongthuuyen.com

Ngọc Vô Thương cà một chút xếp ngọc cốt phiến lại, gõ gõ trong ở lòng bàn tay, đạc bộ đến bên người Dạ Thương Lan, nhỏ giọng nói: “Chiến vương gia, lần này tiến Đoạn Thiên tháp, có phải vì Khuynh Thành sư muội hay không?”

“Phải thì thế nào, không phải là thì như thế nào?” Dù sao, người nàng yêu, vẫn luôn là Mộ Quân Tà. Nơi khóe miệng của Dạ Thương Lan khổ sáp khuếch tán, tâm càng thấp rơi xuống đáy cốc. Thế nhưng, hắn khó chịu hơn nữa thì như thế nào? Tóm lại không nhìn nổi Cố Khuynh Thành khổ sở, không nhìn nổi nàng thụ thương.

Nên, cho dù biết ngày hôm nay có thể thấy cảnh tượng như vậy, hắn vẫn chọn đến, cũng không oán không hối hận.

“Nếu là đúng, tâm tư của Chiến vương có thể thu hồi rồi. Không phải nói, Đoạn Thiên tháp nguy hiểm trọng trọng, Chiến vương không cần lấy thân phạm hiểm sao?” Nói lời này đồng thời Ngọc Vô Thương nhìn chằm chằm vào Dạ Thương Lan, kỳ thực cản trở Dạ Thương Lan tiến nhập Đoạn Thiên tháp là giả, thử Dạ Thương Lan cất tâm tư gì mới là thật.

Nếu Dạ Thương Lan thực sự thích Cố Khuynh Thành, không có không có những biểu hiện yêu mà không được sinh hận khác, quên đi. Nếu là hắn cố ý theo tiến nhập Đoạn Thiên tháp, quả nhiên là cất tâm tư khác, vậy chớ bàn về một số thứ khác, lấy thân phận kết minh của Cố Khuynh Thành cùng hắn, hắn không thể để cho Cố Khuynh Thành xuất hiện bất kỳ ngoài ý muốn gì trong Đoạn Thiên tháp.

Không chỉ có là bởi vì Cố Khuynh Thành, càng là vì mạng nhỏ của Cung Khanh Nguyệt vẫn còn trên tay Mộ Quân Tà, sinh tử chưa biết.

“Bổn vương quyết định, không cần ngoại nhân phán xét.” Dạ Thương Lan nhíu mày, thanh âm có chút lạnh, có lẽ là phát giác Ngọc Vô Thương thử dò xét, nói bổ sung: “Nếu là ngươi lo lắng bổn vương bất lợi với Khuynh Thành, cứ yên tâm đi, bổn vương sẽ không đả thương nàng dù chỉ một chút, ngược lại sẽ hảo hảo bảo hộ nàng.”

Hắn bảo hộ Cố Khuynh Thành còn không kịp, sao lại tổn thương nàng?

Dạ Thương Lan xuy cười một tiếng. Nhưng cũng biết Ngọc Vô Thương cũng là lo lắng Cố Khuynh Thành. Liền không nói thêm gì nữa.

Chiếm được bảo chứng của Dạ Thương Lan, lại nhìn thần sắc hắn bình thường, không có chút hiện tượng thuyết hoang nào, Ngọc Vô Thương buông lỏng một ít, đồng dạng không lên tiếng nữa.

Lúc này, dưới cái nhìn soi mói của đang lúc mọi người, Tu Văn cùng thập nhị trưởng lão, đã hợp lực mở đại môn của Đoạn Thiên tháp ra, từ cửa nhìn lại, chỉ thấy tầng dưới chót, không có ma thú gì hoặc những vật khác, chỉ có hai cầu thang, phân biệt đứng ở trái phải hai bên, đồng dạng đưa đến tác dụng lên tầng 1.

Chỉ bất quá, hai cầu thang này tựa hồ lại có chút bất đồng, nhưng không đợi mọi người quan sát rõ ràng, chợt nghe Tu Văn nói: “Lấy lực của chúng ta mở Đoạn Thiên tháp ra thời gian hữu hạn, các ngươi nhanh lên đi vào, nếu như chậm một bước, chỉ sợ phải chờ mấy ngày nữa.”

Nghe vậy, tay cố sức cầm tay Mộ Quân Tà của Cố Khuynh Thành mới buông ra, cất bước đi đến Đoạn Thiên tháp, mà những người khác cũng bước nhanh theo ở sau lưng nàng, mấy giây, thân ảnh của Cố Khuynh Thành cùng mọi người, tiêu thất bên ngoài Đoạn Thiên tháp.

Nhìn thấy tất cả mọi người tiến vào, Tu Văn cùng thập nhị trưởng lão một lượt thu tay lại, loảng xoảng… Đại môn cấp tốc hạ xuống, đập vào mặt đất, văng lên một trận bụi.

“Đi, bổn tôn tiễn ngươi về bộ tộc giao nhân.” Thấy Cố Khuynh Thành đã đi vào, Mộ Quân Tà không lưu luyến nữa, xoay người đi ra cấm địa, Ngọc Vô Thương thấy thế, lên tiếng chào với Tu Văn cũng theo đi ra ngoài.

Tu Văn đứng ở ngoài Đoạn Thiên tháp, than thở.

Vốn có Đoạn Thiên tháp có thời gian tự động mở ra, trong thời gian tự động mở ra, trình độ nguy hiểm bên trong tháp thấp nhất, thế nhưng một khi bọn họ dùng ngoại lực mở, sẽ kích phát cơ quan cùng ma thú nguy hiểm nhất bên trong, nên hắn rất lo lắng Cố Khuynh Thành, dù sao Cố Khuynh Thành chỉ là nhất tinh linh vương, thực lực như vậy đứng đầu đám tân sinh, thế nhưng nguy hiểm của Đoạn Thiên tháp lúc này, cũng là đỉnh cấp, không phải do hắn không sợ…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.