Edit: kaylee
Nhưng mà, lão cũng không có nói thêm cái gì với Hỏa Linh Thú, chỉ dùng ánh mắt âm ngoan kia nói cho nó biết bất mãn của mình.
"Nha đầu," Rất nhanh Phong trưởng lão đã thu hồi ánh mắt, chuyển tầm mắt về phía Cố Nhược Vân: "Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng! Cho dù Hoàng trưởng lão có nhiều không đúng cỡ nào, l^q"đ thì cũng không thể tùy tiện đả thương tính mạng của người! Cho nên, không bằng nể mặt Phong Cốc chúng ta, bỏ qua lần này, như thế nào?"
Cố Nhược Vân cười cười, quét mắt nhìn sắc mặt khó coi của Phong trưởng lão kia, nhếch môi nói: "Lúc trước Hoàng trưởng lão muốn cướp lấy vị trí Tông chủ Dược Tông, hơn nữa còn muốn đả thương người, vì sao ngươi không có đi ra ngăn cản?"
Sắc mặt Phong trưởng lão thay đổi, lại trong lòng lại thầm mắng Hoàng Xuyên mấy lần!
Đồ vô dụng này, chuyện gì cũng làm không xong, đến cuối cùng còn muốn lão ra mặt giải quyết mọi việc vì y!
"Nha đầu, Hoàng Xuyên là người Phong Cốc chúng ta, ta không thể không bảo vệ lão!" Phong trưởng lão ngược lại là không có biện giải nhiều vì mình, thực sự cầu xin nói: "Không biết ta nói như vậy có được không?"
Lão cũng không có nói đạo lý lớn, chỉ nói Hoàng trưởng lão là người Phong Cốc, mà lão làm trưởng lão Phong Cốc, phải đứng ra bảo vệ y! Nếu không mà nói, ở dưới tình huống có cường giả Phong Cốc còn để Hoàng Xuyên bị giết, truyền đến trong Đệ Nhất thành, Phong Cốc bọn họ chắc chắn mất hết mặt mũi!
Cố Nhược Vân nhàn nhạt cười: "Ý của ngươi là, người Phong Cốc các ngươi phạm lỗi, nên được che chở? Mà những người khác thì đáng chết?"
Khuôn mặt già nua của Phong trưởng lão lập tức trầm xuống, tuy rằng đại tiểu thư đánh giá nha đầu kia rất cao, nhưng mà hiện tại dù sao nàng còn chưa trưởng thành lên, lấy thực lực của Phong Cốc đánh chết nàng, kia quả thực là rất dễ dàng.
Mà lão cũng tin tưởng, Cố Nhược Vân khẳng định cũng biết sự thật này.
Nhưng như thế, nàng còn muốn ương ngạnh như vậy?
"Nha đầu, ta rất bội phục năng lực của ngươi, hơn nữa ta cũng có thể nhìn ra, thực lực của Linh Thú trong tay ngươi kia cũng không đơn giản, vậy mà có thể mệnh lệnh Linh Thú cảnh giới bán Thánh! Nhưng mà, nàng so sánh với Phong Cốc chúng ta, kém vẫn là quá xa, cho nên có một câu nói ta muốn nói với ngươi, ở trên đại lục này, nắm tay cứng mới là thật đạo lý! Chỉ có nắm tay vững vàng mới có tư cách nói chuyện! Hoàng Xuyên có nhiều không đúng thế nào, cũng mang danh nghĩa Phong Cốc chúng ta! Nếu như lão thật sự chết, không phải sẽ có rất nhiều người cười nhạo Phong Cốc ta?"
Con ngươi của Phong trưởng lão chuyển động vài cái, tiếp tục nói: "Đương nhiên, ngươi muốn giết lão cũng không phải là không thể được, giết lão, cũng phải bồi thường cho Phong Cốc ta một người! Nếu như ngươi nguyện ý nguyện trung thành Phong Cốc ta, thì ngươi muốn xử trí lão thế nào, ta cũng không nói thêm một câu vì lão."
Kỳ thực, ý đồ Phong trưởng lão đứng ra thật rõ ràng.
Lão chính là muốn mượn sức Cố Nhược Vân!
Mặc dù Phong Tiêu Tiêu đã nói qua với lão, Cố Nhược Vân cũng không phải là người nguyện ý bị người nắm trong tay, lqđ nhưng lão vì Phong Cốc vẫn là muốn thử một lần! Dù sao ở trong Đệ Nhất thành, tình thế của Phong Cốc cũng không tính tốt lắm, gặp được thiên tài như vậy khẳng định muốn mượn sức một chút!
"Phong trưởng lão!"
Hoàng Xuyên vừa cho rằng mệnh của mình được bảo toàn, đang thổn thức không thôi, lại không nghĩ rằng kế tiếp Phong trưởng lão lại nói ra một câu này, lập tức làm cho sắc mặt của lão đại biến, tâm nháy mắt rơi vào đáy cốc.
Những người khác cũng không khỏi lắc đầu thở dài, theo bọn họ, Cố Nhược Vân khẳng định sẽ lựa chọn gia nhập Phong Cốc!
Thật sự là, Đệ Nhất thành mê hoặc quá lớn!
Mà nàng, sẽ trở thành thiên tài duy nhất chưa đột phá tới cảnh giới Võ Thánh đã được Đệ Nhất thành mượn sức!
"Thật có lỗi."
Ở bên trong những ánh mắt hâm mộ kia, Cố Nhược Vân lắc lắc đầu, nhàn nhạt nói: "Ta cũng không đồng ý gia nhập bất kỳ thế lực nào, cũng không muốn thần phục bất luận kẻ nào, ta chỉ có thể cự tuyệt lời mời của Phong Cốc các ngươi!"