Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 906: Đại Hội Dược Tông (Sáu)




Edit: Kaylee

"Ngươi là đệ tử dưới trướng trưởng lão nào? Chẳng lẽ không biết lúc tiền bối nói chuyện, vãn bối không được phép xen mồm à? Phụ mẫu và sư phụ ngươi lại không có dạy ngươi cái gì gọi là lễ phép à? Xem ra thật đúng là có dạng phụ mẫu gì sẽ sinh ra dạng nữ nhi đó, nhìn loại dáng vẻ không giáo dưỡng này của ngươi cũng biết phụ mẫu của ngươi có đức hạnh gì, thật không biết người như ngươi là thế nào tiến vào Dược Tông ta!"

Lúc này đây, không chỉ Lâm Dương, ngay cả sắc mặt của Cao Lâm cũng trầm xuống.

Ông vẫn luôn hiểu rõ Hoàng trưởng lão này mắt cao hơn đầu, ỷ vào nịnh bợ người địa phương kia, l^q"đ có khi cũng không để Tông chủ hắn đây vào mắt. Nhưng mà thân phận của Cố Nhược Vân không bình thường, nha đầu kia là nữ nhi của Hồng Liên Lĩnh chủ, kết quả lão vừa mở miệng đã vũ nhục Hồng Liên Lĩnh chủ?

"Không sai, ngươi nói rất tốt."

Cố Nhược Vân gật gật đầu, biểu cảm trên mặt kia hoàn toàn đồng ý với lời Hoàng trưởng lão nói.

Sau khi nghe nói như thế, sắc mặt Hoàng trưởng lão mới dễ nhìn rất nhiều, coi như nha đầu kia tương đối thức thời, biết phải thuận theo lão, nếu không lão có thể cho nàng chết như thế nào cũng không biết.

Chỉ là kế tiếp, giọng nói của Cố Nhược Vân chuyển đổi, tiếp tục nói: "Quả thật là như thế, có loại phụ mẫu gì sẽ sinh ra dạng nữ nhi đó, Hoàng Phỉ Phỉ thật đúng là kế thừa tính cách của ngươi, hoành hành ngang ngược, ỷ thế hiếp người, rất không phân rõ phải trái, kiêu ngạo ương ngạnh!"

Nhất thời, sắc mặt của Hoàng trưởng lão từ xanh chuyển trắng, lại từ trắng chuyển xanh, đôi con ngươi tức giận hung hăng trừng mắt nhìn Cố Nhược Vân, biểu cảm kia giống như là muốn ăn thịt người, vô cùng hung ác.

Đột nhiên, lão nở nụ cười, chỉ là nụ cười kia không tới đáy mắt, trong con ngươi bắt đầu khởi động lửa giận.

"Nha đầu, ngươi là người duy nhất trên đại lục này dám nói chuyện với ta như vậy, cho dù Tông chủ chúng ta cũng phải lễ nhượng ta ba phần! Không sai, rất tốt, lá gan của ngươi thật sự rất lớn!" Sau khi nói xong lời này, ánh mắt của lão chuyển về phía Cao Lâm, đáy mắt tràn đầy âm trầm: "Tông chủ, loại nữ nhân không có giáo dưỡng và lễ phép này, sao có thể đi vào trong Dược Tông ta? Hiện tại ta muốn trục xuất nàng khỏi tông môn! Không biết Tông chủ nhưng có ý kiến?"

Giọng điệu của lão mang theo uy hiếp, thật giống như Dược Tông này là lão định đoạt.

Điểm này nhưng là làm cho Cố Nhược Vân có chút kinh ngạc, theo bản năng nhìn khuôn mặt cao ngạo của Hoàng trưởng lão, ánh mắt lóe một cái.

Theo lý thuyết, cho dù Hoàng trưởng lão có địa vị cực cao ở Dược Tông, cũng sẽ không thể vượt quá Tông chủ, lqđ vì sao lão lại tự tin như vậy, giống như Tông chủ nhất định sẽ nghe theo lời nói của lão? Tự tin của lão lại là từ đâu mà đến?

Cố Nhược Vân không nghĩ ra chuyện này, nên cũng không nghĩ nhiều nữa, khóe môi hơi hơi nhếch lên, tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía Cao Lâm.

"Hoàng trưởng lão," Con ngươi của Cao Lâm càng ám trầm, lạnh giọng nói: "Cố nha đầu là đệ tử của Y thánh, cũng là Y Sư tiến tới tham gia đại hội Dược Tông lần này, cho nên ngươi còn không có tư cách làm cho nàng rời đi."

Đệ tử của Y thánh?

Con ngươi Hoàng trưởng lão đột nhiên co rút lại, rốt cục cũng dùng mắt của lão nhìn thẳng vào Cố Nhược Vân một lần.

Lúc trước lão còn cho rằng nữ tử này là đệ tử Dược Tông, không nghĩ tới lại là đồ nhi của lão gia tử Y thánh kia? Ánh mắt của lão gia tử kia luôn cực cao, lấy ánh mắt soi mói của ông ta vậy mà cũng sẽ có người may mắn được ông ta thu làm đồ đệ?

Thật lâu sau, lão mới thu hồi tầm mắt của mình, cười lạnh một tiếng, nói: "Thì tính sao? Người khác sợ Y thánh, lão phu lại không sợ hắn! Tông chủ đại nhân, ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có nguyện ý đuổi nàng đi không?"

Tuy rằng những năm gần đây, bởi vì một số lý do, Cao Lâm luôn nhường nhịn Hoàng trưởng lão, nhưng này lại không có nghĩa là ông nguyện ý nghe theo mệnh lệnh của lão.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.