Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 860: Diệt Hạ Gia (Hai)




Edit: Kaylee

Khuôn mặt Thu Na trắng bệch, trong chớp mắt thấy Thiên Hưng quốc sư xuất hiện kia, nàng ta đã biết tất cả đều hết rồi!

Cho nên, lúc này trong đầu của nàng ta hoàn toàn là trống rỗng, ngay cả suy xét cũng không thể.

"Phụ thân, người đang nói cái gì thế," Hạ Sơ Tuyết cười lạnh một tiếng, chuyển mắt nhìn Hướng Thiên Hưng quốc sư, l^q"đ nói: "Chỉ bằng lời nói của y đã có thể chứng minh mẫu thân làm qua chuyện thật có lỗi với người? Làm sao ta có thể sẽ là nữ nhi của y? Ta rõ ràng là cốt nhục Hạ gia! Chuyện này là không thể nghi ngờ! Hiện giờ y chỉ là bị thu mua mà thôi, một phen lí do thoái thác này có năng lực chứng minh cái gì?"

Khi nói lời này, nàng ta liếc về phía Cố Nhược Vân, đã thấy đối phương giơ lên ngọc bội trong tay, lập tức làm cho trái tim của nàng ta đập lỡ một nhịp, chỉ là rất nhanh nàng ta đã hòa hoãn vẻ mặt.

Lúc trước, sở dĩ lời nói kia của phụ thân bị ghi lại, chính là bởi vì bọn họ bị nữ tử trước mặt này chọc giận! Mà lúc trước cho dù mẫu thân từng thừa nhận quan hệ với Thiên Hưng quốc sư, nhưng khi đó Cố Nhược Vân cũng không ở đây, vì vậy trong tay bọn họ tuyệt không có chứng cớ gì!

"Ta đã sớm nói, lấy trình độ vô sỉ của những người Hạ gia này tuyệt sẽ không thừa nhận chuyện mình từng làm," Bạch Trung Thiên liếc mắt xem thường: "Cho nên con cũng không cần nói thêm cái gì với những người này, lấy chứng cớ ra, cũng để cho người ta nhìn xem bộ mặt thật của những người Hạ gia này!"

Hạ Sơ Tuyết cười lạnh, không cho là đúng nhìn chăm chú vào Cố Nhược Vân, sau khi nghe được giọng nói truyền ra từ trong ngọc bội, khuôn mặt của nàng ta đột nhiên biến sắc.

Trong ngọc bội kia, đầu tiên là truyền ra giọng nói của hai người, ngay sau đó giọng nói của người thứ ba mới chen vào, mà người nói ra những lời này là ai cũng đã thật hiển nhiên.

Phanh!

Thu Na bỗng chốc ngã sấp xuống trên đất, mặt lộ vẻ tuyệt vọng nhìn Thiên Hưng quốc sư.

Nàng ta hận!

Hận nam nhân này và mình từng có sương sớm nhân duyên, đến loại thời điểm này, lại đứng về phía người ngoài?

Nhưng mà cho tới bây giờ Thu Na cũng chưa từng nghĩ tới, lúc trước mình đối đãi với Thiên Hưng quốc sư thế nào, lqqd nếu không phải nàng ta phái người đi giết y, cũng sẽ không thể làm cho Thiên Hưng quốc sư thất vọng đối với nàng ta, đến mức tới cảnh giới thù hận.

"Tiện nhân!"

Hạ Minh lập tức phục hồi tinh thần lại, vọt đi qua phía Thu Na, bàn tay to của y hung hăng nắm chặt cổ của nàng ta, gân xanh trên thái dương nổi lên, hung ác nói: "Ngươi thành thật giao đãi cho ta, rốt cục Hạ Sơ Tuyết có phải chủ nhân của Thượng Cổ Thần Tháp hay không?"

Thu Na há to miệng, muốn nói chuyện, lại phát hiện trong cổ họng không cách nào phát ra một chút âm thanh, khuôn mặt vốn tái nhợt kia đỏ lên, khẩn cầu nhìn chằm chằm nam tử nổi giận trước mặt.

Nàng ta hi vọng, nam nhân này có thể nể tình bọn họ thành thân nhiều năm, tha thứ cho nàng ta.

Nhưng mà, đối với người như Hạ Minh mà nói, quyền lợi xa xa cao hơn tất cả, hiện giờ biết được mình luôn luôn bị người đùa bỡn ở trong lòng bàn tay? Như thế nào y có thể buông tha cho nàng ta?

"Không!" Lục Trầm ôm chặt đầu, phát ra một tiếng kêu rên thống khổ, y chậm rãi nhắm hai mắt lại, bởi vì đau đớn mãnh liệt mà làm khuôn mặt của y vặn vẹo lại.

Vì Hạ Sơ Tuyết, y tự tay giết nữ nhân mình yêu khắc sâu!

Y cho rằng, chỉ cần cưới Hạ Sơ Tuyết, là có toàn bộ thiên hạ! Vì thế chỉ là buông tha cho một nữ nhân lại như thế nào?

Mà lúc này y mới biết được, mình vậy mà bị người lừa bịp! Hơn nữa, còn giết nữ nhân âu yếm!

Hối hận, áy náy, và vô cùng vô tận thù hận bao phủ trái tim y, đột nhiên y như là nổi điên nhằm về phía Hạ Sơ Tuyết, một cái tát hung hăng vung ở trên mặt của nàng ta.

"Hạ Sơ Tuyết, ngươi vậy mà gạt ta! Lúc trước các ngươi từng đáp ứng ta, chỉ cần ta giúp các ngươi giết Hạ Nhược Vân, sau khi giúp ngươi lấy được Thượng Cổ Thần Tháp, ngươi sẽ lập tức gả cho ta, nhưng mà, lêêquyýđônn ngươi chẳng những làm cho ta đợi sáu năm, còn lừa ta sáu năm! Ha ha ha, Lục Trầm ta thật sự là ngu xuẩn, vậy mà lại tin tưởng loại người ngay cả thân tỷ tỷ của mình này cũng muốn hại như ngươi! Còn có ngươi, Hạ Minh! Ngươi cũng không phải thứ tốt gì, năm đó lão gia tử Hạ gia không tin lời nói của Thiên Hưng quốc sư, muốn giao Thượng Cổ Thần Tháp cho Hạ Nhược Vân, ngươi vì Hạ Sơ Tuyết, chẳng những thiết kế vây sát Hạ Nhược Vân, mà ngay cả thân cha của mình cũng không buông tha, dù sao Hạ lão gia tử còn sống, như thế nào ngươi có thể ra tay đối với mẫu tử các nàng?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.