Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 1039: Thượng Cổ Thần Tháp gặp biến cố 4




"Vậy bây giờ để ta đoán một chut, các ngươi là đến từ Phong Cốc, hay là Lâm gia?" Cố Nhược Vân nhẹ nhàng vuốt cằm, cười lạnh: "Nếu ta không có đoán sai mà nói, các ngươi hẳn là người Lâm gia! Đại tiểu thư Phong Cốc sẽ không ngu ngốc đến loại trình độ này, phái người tới bắt ta, nhưng mà không thể không nói, các ngươi ổn trọng hơn lần trước rất nhiều, trong số người phái tới lại có Võ Thánh tồn tại!"

Lâm gia Đệ Nhất thành, chính là thế lực vọng tưởng bắt đi huynh trưởng của nàng, hơn nữa còn hại phụ mẫu ly tán kia!

Cũng là mục tiêu phụ thân nỗ lực!

"Cố Nhược Vân, ngươi thật to gan!" Nam tử trung niên hừ lạnh một tiếng, từ trên cao nhìn xuống nhìn nàng: "Lúc trước Lâm gia chúng ta phái người đi mời ngươi đi Lâm gia làm khách, không nghĩ tới ngươi vậy mà cùng Hồng Liên Lĩnh chủ hại chết người Lâm gia! Khoản nợ này, sớm muộn gì Lâm gia cũng sẽ thanh toán với các ngươi! Nhưng mà, Lâm gia chúng ta luôn luôn lấy ơn báo oán, có thể cho ngươi một cơ hội lập công chuộc tội, chỉ cần ngươi theo chúng ta tiến vào Lâm gia, chúng ta sẽ tha cho ngươi không chết!

Cố Nhược Vân nở nụ cười.

Tươi cười của nàng tràn ngập ý lạnh, làm cho nam tử trung niên càng thêm giận dữ.

"Làm cho ta theo ngươi đi Lâm gia Đệ Nhất thành?" Khóe môi nàng nâng lên một độ cong, ánh mắt vẫn tràn đầy thanh lãnh: "Sau đó thì sao? Dùng ta để uy hiếp phụ thân? Ngươi nghĩ rằng ta sẽ như các ngươi mong muốn? Hơn nữa, có vẻ Đệ Nhất thành có quy củ, cường giả đã ngoài Võ Thánh là không thể tự tiện rời đi Đệ Nhất thành, ngươi không để ý quy củ như thế, không sợ những người Đệ Nhất thành đó sẽ trừng phạt Lâm gia?"

Nam tử trung niên tức đến sắc mặt xanh mét, Lâm gia làm như vậy, cũng là không có biện pháp khác.

Tốc độ Hồng Liên Lĩnh chủ trưởng thành quá nhanh! Hiện tại nếu muốn tiêu diệt hắn, thì cần phái ra non nửa thế lực Lâm gia! Nhưng mà, nếu thật sự xuất động nhiều cường giả Lâm gia như vậy, phỏng chừng bọn họ đều không đi ra được Đệ Nhất thành, sẽ bị ngăn cản xuống.

Bởi vậy, y đã đại biểu cường giả Lâm gia, tới bắt đi nữ nhi của Hồng Liên Lĩnh chủ!

Nhưng không nghĩ tới, sau khi y rời đi Đệ Nhất thành, vậy mà nghe được đồn đãi, nói nữ tử này là một Luyện Đan Sư? Nếu là như thế, Lâm gia càng muốn trừ bỏ đôi phụ tử này, nếu không, lúc đó chính là ngày Lâm gia bị giết!

"Tiểu nha đầu, xin khuyên ngươi một câu, đừng làm chống cự vô ích, phụ thân muốn chết kia của ngươi khắp nơi đối đầu vời Lâm gia, Lâm gia chúng ta có lòng từ bi để cho hắn tham sống sợ chết nhiều năm như vậy, đã hết lòng quan tâm giúp đỡ đối với hắn! Kế tiếp, cũng đừng trách ta không khách khí!"

"Có lòng từ bi? Tham sống sợ chết? Ngươi xác định là đang nói Lâm gia và cha ta?" Cố Nhược Vân cười khẽ một tiếng, tươi cười kia rất là bình tĩnh, nhưng mà tiếng nói của nàng rơi vào trong tai những người khác, lại nghe ra ý trào phúng.

"Theo ta được biết, qua nhiều năm như vậy, Lâm gia không có lúc nào là không muốn trừ bỏ cha, nhưng mà thực lực quá yếu, cho nên chẳng những để cho cha chạy thoát, càng là để hắn trưởng thành tới trình độ như bây giờ! Nếu không phải các ngươi không làm gì được cha, cũng không cần tới tìm ta! Chính là đáng tiếc, tuy rằng Cố Nhược Vân ta không cách nào đối phó nhiều người các ngươi như vậy, nhưng ta muốn đi, còn không có người có thể ngăn ta!"

"Ha ha ha."

Nam tử trung niên "ha ha" cười phá lên, vẻ mặt khinh thường nói: "Tiểu nha đầu, làm người vẫn là đừng quá càn rỡ cho thỏa đáng, ngươi và người cha khốn khiếp kia của ngươi đều là một cái đức hạnh, quá mức cuồng vọng kiêu ngạo! Ngươi cho rằng, ở dưới sự vây quanh của nhiều người Lâm gia chúng ta như vậy, ngươi còn có thể chạy thoát hay sao? Nếu thực để cho ngươi chạy, về sau chúng ta đây cũng đừng lăn lộn ở Đệ Nhất thành."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.