Tiếng gầm rú của nó khiến Kiều Hân Hân sợ tới mức lui về phía sau hai bước, không cẩn thận bị vấp phải đá mà ngã xuống đất.
Sau khi tinh tinh khổng lồ thấy cô ngã sấp xuống, biểu cảm hơi hòa dịu một chút. Kiều Hân Hân đứng lên, cô vỗ vỗ tro bụi trên làn váy, chưa kịp ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một ngón tay còn lớn hơn so với thân thể mình, duỗi tới trước mặt.
King Kong đưa ra một ngón tay, đẩy xuống thân thể của cô, Kiều Hân Hân vừa đứng lên liền lập tức ngã xuống đất.
Cô sửng sốt.
King Kong dùng sức cũng không lớn, vậy nên cô không ngã quá nặng nề. Kiều Hân Hân lại bò lên từ dưới đất, vừa đứng vững thân thể, cái ngón tay kia lại đưa tới.
Nó đẩy, cô ngã.
Nó lại đẩy, cô lại ngã.
King Kong nhìn cô gái mặc váy trắng té trên mặt đất, cơn tức giận lúc trước đã sớm tan thành mây khói, hiện tại chỉ còn lại vẻ mặt tò mò. Nó nhìn bộ dạng tức cười của Kiều Hân Hân, mang biểu cảm muốn cười mà không cười được.
Kiều Hân Hân lại một lần nữa đứng lên, King Kong lại muốn đẩy cô, cô lập tức nói rằng: "No!"
King Kong nhẹ nhàng ấn một cái, cô đặt mông ngồi xuống đất.
Ý cười trên mặt tinh tinh khổng lồ càng lúc càng lớn, rốt cuộc, nó nhịn không được mà cười ra tiếng.
Khục khục khục...
Tiếng cười của nó không chói tai như tiếng gầm, có loại cảm giác như đang nghẹn trong cổ họng, lại chứa một tia thành thật riêng biệt. Một King Kong như vậy lại không khiến người ta cảm thấy sợ hãi nữa, chỉ là hành vi không hiểu chuyện của nó khiến thân thể của Kiều Hân Hân rất mệt.
Tinh tinh lớn trong truyền thuyết đều rất thông minh, King Kong cũng có được chỉ số thông minh của một đứa trẻ 10 tuổi, nó cảm thấy thú vị liền cười, một gia tên đáng ghét như vậy, cười rộ lên vẫn rất đáng yêu.
Nhưng Kiều Hân Hân không có thời gian để thưởng thức...
Cô đã bị King Kong chơi đùa tới mức thở hổn hển...
King Kong giống như đã chiếm được một món đồ chơi yêu thích, nó hành hạ Kiều Hân Hân không biết mệt, nhìn cô đứng lên ngã xuống như con lật đật.
Lần này, đến phiên Kiều Hân Hân nổi giận.
Khi King Kong lại muốn đẩy cô một lần nữa, cô khoanh hai cánh tay ở trước ngực, la lớn: "Không được! Không cho phép chơi nữa!"
King Kong chỉ mải tự mình vui cười, nó căn bản không hiểu ý tứ của Kiều Hân Hân, vừa muốn đưa tay qua, Kiều Hân Hân cực kỳ tức giận lui về phía sau hai bước, giọng nói mang theo sự phản đối mãnh liệt: "Đừng đụng vào tôi!"
Lúc này, King Kong tựa hồ hiểu rõ.
Nó ngu ngơ vài giây, còn cố ý muốn cùng cô chơi, Kiều Hân Hân khoanh tay trước ngực, toàn bộ quá trình đều bị vây ở trong trạng thái phòng bị.
King Kong muốn tiếp tục đẩy cô, nhưng lại có chút do dự, nó thử mấy lần, đều bị Kiều Hân Hân cứng rắn ngăn lại.
Cô sắp mệt chết rồi...
Liên tục ngã sấp xuống khiến cô hoa mắt chóng mặt, nếu lại tiếp tục như vậy, thân thể sẽ không chịu nổi.
King Kong bắt đầu méo miệng, nó vô cùng ủy khuất nhìn Kiều Hân Hân, không rõ vì sao cô không chơi cùng chính mình!
Cục cưng không vui!
Cục cưng muốn phát giận!
Nó đứng thẳng dậy, vừa dùng hai nắm tay đấm ngực vừa ngao ngao kêu loạn, Kiều Hân Hân né mấy bước về một bên, nó cho rằng cô lại muốn chạy, trực tiếp nhảy tới đánh một quyền vào vách núi đá.
Ầm --
Toàn bộ vách núi lung lay vài cái, Kiều Hân Hân thiếu chút nữa không đứng vững được, liền thấy đất đá bị đập vụn lăn đến bên chân.
Kiều Hân Hân có chút bất đắc dĩ...
Rõ ràng có hình thể lớn như vậy, lại giống như một đứa trẻ. Mà nếu nó thực sự là một đứa trẻ thì tốt rồi, như vậy còn có thể khai thông suy nghĩ, nhưng King Kong rõ ràng nghe không hiểu lời cô nói.
[A a a a a nó tức giận rồi làm sao bây giờ làm sao bây giờ làm sao bây giờ?! Liệu nó có ngộ thương chủ kênh không???]
[Chủ kênh trước tiên trốn trong hang núi đã!!]
[Tôi thực sự sợ rằng, chỉ cần nó đạp một cước, Hân Hân liền nát bươm...]
[← Này, mời cậu nói chuyện dễ nghe một chút.]
[Tôi cảm thấy nó chỉ muốn chơi đùa cùng chủ kênh thôi (⊙v⊙).]
[Nếu nó là một đứa trẻ hư hỏng thì tốt rồi, người đàn ông của tôi chính là dạng này.]
[... Người có mối tình thắm thiết ở đằng trước kia, cậu có nghĩ tới cảm thụ của lũ chó độc thân chúng tôi không hả?]
[66666666666.]
Trong phòng phát sóng trực tiếp, người người sôi nổi thảo luận, Kiều Hân Hân nhìn King Kong đang ở trạng thái nổi giận, bắt đầu nhớ lại nội dung của phim mà cô đã xem lúc trước.
Ann đã trấn an cảm xúc của nó như thế nào nhỉ? Kỹ thuật xiếc sao?
Phụt, đáng tiếc là cô không biết làm...
Vậy thì hát có hữu dụng không nhỉ? Bằng không cô thử xem sao? Kiều Hân Hân hắng giọng một cái, cô mở miệng nói: "Bé ngoan mau mau ngủ đi, cho bé một cành hồng đỏ..."
"┗|"O′|┛ Grào ---!!!!"
King Kong quay mặt rống to một tiếng, hiển nhiên, nó cũng không cảm thấy hứng thú đối với âm nhạc...
Kiều Hân Hân lập tức ngậm miệng.
King Kong xẹp miệng, giống như bị ủy khuất tới cực điểm, dùng hai nắm đấm mãnh liệt đánh mấy cái xuống mặt đất. Ngay khi cô đang do dự không biết mình có nên nhảy múa hay không, nó xoay người chạy về phía chân núi.
"..." Kiều Hân Hân lập tức hỗn độn.
Này... Không phải là không chơi với mày sao? Có đến nỗi phải bỏ nhà ra đi không vậy?
Cô phóng lớn màn hình màu xanh nhạt ở bên cạnh, bất đắc dĩ nhún vai đối với 10 vạn người xem.
[Ha ha ha ha ha, chủ kênh thực sự là không có biện pháp đối với con quái vật lớn này...]
[Cầu xem vẻ mặt oán hận tâm lý của chủ kênh ~~]
[A a a, không sao ~~ Chúng em sẽ luôn luôn ở bên cạnh chị!]
[Chủ kênh vất vả rồi!!!]
[Nhưng đến cùng thì nó bỏ đi đâu nhỉ? Sau đó sẽ còn trở về sao? Làm sao bây giờ, dường như tôi có chút thích cái tên to con kia rồi (cười trộm).]
Kiều Hân Hân ngẩng đầu nhìn trời, cái này không giống với kịch bản nha! Cô nhớ rõ trong phim, sau khi nữ nhân vật chính chạy trốn liền gặp phiền toái, tiếp đó King Kong làm một phen anh hùng cứu mỹ nhân... Nhưng bây giờ, King Kong bị cô làm cho phát cáu mà chạy mất, chỉ để lại một mình cô đứng ở đỉnh núi đầy gió thổi.
Excuse me?
... A, vậy hiện tại cô phải xuống núi tìm những sinh vật cổ đại khác để tự tìm chết sao? Ví dụ như cá ăn thịt người, khủng long ba sừng, khủng long bạo chúa gì gì đó? Đi khiêu khích chúng nó một chút xem liệu mình có thể chết hay không sao... Ách?
"... Lý Mục."
Cuối cùng, cô chỉ có thể xin giúp đỡ từ người quản lý của mình.
[Lý Mộc?]
[Lịch Mộc?]
[Lê Mộc?]
[Chủ kênh đang kêu người nào vậy???]
[Là tên một người đàn ông nha.]
[23333 Mọi người yên tĩnh nào, chủ kênh rõ ràng đang gọi người đại diện của mình đó.]
[← Sao lại nói vậy?]
[Bởi vì ~~ Khi chủ kênh tử vong gặp được phiền toái không có cách nào giải quyết, sẽ tìm người quản lý nhà mình để thương lượng.]
[Tôi cảm thấy cái tên này rất quen thuộc... Hình như đã nghe qua ở đâu rồi thì phải?]
"Khụ, yên tâm đi, lúc sửa chữa kịch bản tôi đã nghĩ tới việc cô sẽ không biết kỹ thuật xiếc, vậy nên đã sửa lại nội dung cốt truyện. Bây giờ cô chờ ở chỗ này, không sai biệt lắm 20 phút nữa sẽ... Ừm."
"Sau 20 phút thì sao?"
"Hì hì."
Lý Mục cười như trộm được gà.
Muốn anh tiết lộ kịch bản sao? Còn lâu anh ta mới làm như vậy! Nếu tiết lộ liền không thú vị, anh ta muốn xem biểu hiện chân thực nhất của Tiểu Hân Hân!
"Được rồi."
Anh ta không nói, Kiều Hân Hân cũng không thể cưỡng ép. Cô ngồi xuống trước hang động, hai tay ôm lấy thân thể của chính mình.
Thời gian còn rất sớm.
Trong phòng phát sóng trực tiếp vẫn còn thảo luận về "Lý Mục", người đại diện cũng xem như người phụ trách ở hậu trường, người sử dụng của TV Thái Dương không biết anh ta cũng là chuyện bình thường. Nhưng cái tên này khiến người ta cảm thấy rất quen tai... Càng nghĩ, vẫn không có manh mối như cũ.
Kiều Hân Hân liền an tĩnh nhìn khối vuông màu xanh trước mắt, bình luận trong khu quét qua rất nhanh, xem bọn họ tán gẫu cũng thực có ý tứ.
Bỗng nhiên, cô nhìn thấy một hàng chữ màu xanh nhạt.
[Người quản lý?]
Là Kaka.
Kiều Hân Hân vui vẻ cong khóe miệng, cô trực tiếp trả lời: "Ừ, lần phát sóng trực tiếp này chính là do anh ta bày ra."
[0 0 Nguy hiểm như vậy, vì sao cô lại đồng ý?]
Từ lúc khai mạc phát sóng trực tiếp tử vong, Kiều Hân Hân đã nhận được rất nhiều tràng vỗ tay, hoa tươi cùng cổ vũ, thế nhưng, đây vẫn là lần đầu tiên có người nói "Nguy hiểm như vậy". Trong một đám bình luận màu trắng, hàng chữ màu xanh nhạt kia rất dễ thấy, tuy giọng của Kaka giống như đang trách móc, nhưng sự quan tâm của hắn đối với Kiều Hân Hân lại được biểu lộ trong lời nói.
[Con mẹ nó! Ka đại gia, cậu.... Cậu chính là áo bông nhỏ tri kỷ trong truyền thuyết đó ư??]
[(*@ο@*) Oa ~ Thật hâm mộ kỵ sĩ có được màu sắc riêng, chủ kênh cư nhiên nói chuyện cùng hắn.]
[6666666 Tước vị kỵ sĩ quả nhiên có phong cách!]
[QAQ Ka đại gia, có thể cho tôi ôm bắp đùi được không? Đám người nhỏ bé chúng tôi đã bị vùi dập trong dòng người, xin hãy giúp chúng tôi nói cho Hân Hân biết, tất cả mọi người đều rất quan tâm tới sự an nguy của cô ấy.]
Ngày hôm qua, sau khi thế hệ fan đầu xem thông báo mới biết Kiều Hân Hân muốn thực hiện phát sóng trực tiếp tử vong, ngoài việc vô cùng tò mò, mọi người đều thay cô lau mồ hôi.
Thế nhưng, số người xem trực tuyến của phòng đã lên tới 10 vạn, bình luận quét qua khiến người ta hoa cả mắt. Hơn nữa, Kiều Hân Hân rất ít khi cùng mọi người tương tác, vậy nên liền tính là thế hệ fan đầu nói gì đó, cô cũng không nhìn thấy.
Kaka lại không giống như vậy, chữ của hắn rất bắt mắt, Kiều Hân Hân có thể phân biệt được.
Kiều Hân Hân khẽ cười: "Nghe nói chủ kênh tử vong có thể đặc biệt kiếm tiền, đúng không?"
Kaka: "..."
Lý Mục: "..."
Ô Ô Ô: "..."
[QAQ Cái này, đừng nói trắng ra như vậy, sẽ dẫn tới anti-fan đó]
Nhóm fan thế hệ đầu thực sự là bị rụng tim rồi!
Kaka đột nhiên rất hối hận về việc hỏi thăm vấn đề này, hắn ngồi ngay ngắn lại, nhìn chằm chằm khu bình luận, chỉ cần có người dám công kích hắn sẽ lập tức tố cáo! Ai, đáng tiếc hắn chỉ là một kỵ sĩ, không có quyền trực tiếp cấm người.
Trong phòng phát sóng trực tiếp, tước vị được phân thành nhiều cấp bậc, kỵ sĩ chỉ là một tước vị sơ cấp mà thôi.
[Ha ha ha ha ha ha ha.]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha.]
[Hhhhhhhhhhh]
[23333333]
[Không được, tôi sắp cười đến lạc giọng rồi...]
[Rốt cuộc có chủ kênh nhà ai vừa ngốc lại vừa đáng yêu như vậy chứ? Tuy mọi người đều biết làm chủ kênh là để kiếm tiền, chị cũng nên che giấu một chút mới phải!]
[Ha ha ha ha ha ha]
[66666666666666666666]
Kiều Hân Hân thấy mưa bình luận mới nhớ rằng nói tới tiền thì quá tầm thường, cô lập tức sửa miệng: "Ách, nghe nói làm chủ kênh tử vong sẽ giúp nhân khí tăng nhanh, thật vậy sao?"
Kaka: "..."
Lý Mục: "..."
Ô Ô Ô: "..."
[QAQ Nói kiểu này vẫn không được... Hân Hân, chị phải nói là, phát sóng trực tiếp tử vong rất thú vị, hoặc là, chị muốn khiêu chiến với chính bản thân mình...]
[666666 Chủ kênh muốn chúng ta lưu trữ phải không?]
[=3= Thỏa mãn chị! Xin chủ kênh hãy nhận lấy một giọt máu của em! Không nghĩ rằng mới đăng ký TV Thái Dương ngày đầu tiên đã có thể gặp một vị chủ kênh thú vị như vậy.]
[( ⊙ o ⊙) A! Tôi quên béng mất việc lưu trữ... Bấm bấm bấm.]
Lượng lưu trữ của phòng phát sóng trực tiếp vẫn điên cuồng tăng cao, kỳ thực rất nhiều du khách đều đã quên lưu trữ, nhưng Kiều Hân Hân vừa nói vậy, họ đều nhanh nhanh dùng hai tay dâng lên. Trong vòng một phút đồng hồ, lượng lưu trữ trực tiếp từ 8000 lên tới 12 000!
Có lẽ là do có quá nhiều người, những lời nói công kích đều sẽ bị áp đảo, tóm lại vô luận là Kiều Hân Hân hay Kaka, đều tạm thời không thấy được bình luận mà anti-fan để lại.
Ô Ô Ô thở phào nhẹ nhõm một hơi.
[QAQ Chẳng lẽ hiện tại mọi người đều thích loại hình vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu sao?]
Có lẽ họ đã gặp qua quá nhiều những vị chủ kênh miệng ngọt, rất biết làm nũng, bỗng nhiên nhìn thấy một Kiều Hân Hân như vậy, không hiểu sao lại cảm thấy cô đáng yêu.
Trong vòng một giờ ngắn ngủi, lượng lưu trữ đã trực tiếp vượt quá vạn người, tuy vậy, con số đó vẫn còn đang liên tục tăng lên... Trên gương mặt Lý Mục lộ ra nụ cười đắc ý, với xu thế này, cô ấy phải làm vua tân binh mới đúng!
Kaka gõ chữ nói --
[Bọn Ô Ô nhờ tôi nói cho cô biết, mọi người đều rất lo lắng cho cô... Vậy nên, đừng quá liều mạng.]
Kiều Hân Hân là chủ kênh sinh hoạt, bình thường phát sóng trực tiếp hàng ngày cũng rất tốt, loại chuyện như tiến vào bản sao phim ảnh... Chỉ số an toàn chẳng phải là trăm phần trăm.
Đương nhiên, hiện tại khoa học kỹ thuật của vũ trụ rất phát triển, tuyệt đại đa số chủ kênh tử vong đều sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng... Vẫn sẽ luôn có một chút ngoài ý muốn, bằng không, chủ kênh cần gì phải ký hiệp nghị sinh tử.
Mặc kệ là vì tiền, hay là vì nhân khí, nếu quả thực không cẩn thận mà đem mạng ném vào thì sẽ không còn đáng giá nữa.
Kiều Hân Hân vừa định mở miệng, liền cảm giác được sự rung chuyển của mặt đất.
Giống như có loại sinh vật không rõ tên nào đó đang vọt tới bên này.
Lý Mục nhanh nhanh nói: "Chuẩn bị ứng chiến!"