(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Munn: Lâu lắm tớ mới ngoi lên, để mọi người chờ lâu rồi.
41:
Hoài Giảo sợ lạnh, khi tắm, nhiệt độ nước luôn rất nóng, hơi nước trong phòng tắm tràn ngập hơi nước và sương mờ, khi đèn bật lên, tầm nhìn của cậu mờ đi, lúc này đã mất điện, cảm giác như cậu đang ở trong một làn sương mù đen dày đặc.
Làn da trắng nõn trên người cậu bị nước ấm xối, đầu vai và khuỷu tay, kể cả vòng eo và bụng nhỏ, khắp nơi đều hiện lên màu đỏ bừng.
Nhìn cậu vừa gầy vừa trắng, sau khi thay quần áo tưởng rằng không có bao nhiêu thịt, nhưng những nơi cần có da có thịt thì vẫn no đủ. Ví dụ, lúc này, xuống dưới đuôi cụt là một vòng cung đẹp mắt khác.
Bọt liên tục tự động trượt xuống dọc theo tấm lưng trắng mỏng, cuối cùng dừng lại ở phần eo trũng, chứa đầy một vũng nước, không thể rơi tiếp được nữa.
Bóng dáng cao lớn vốn đang đứng ở phía sau cậu, không biết vì sao lại bị chỗ nước này mê hoặc, không khỏi quỳ xuống.
Phòng tắm tối om, không có điện, Hoài Giảo càng tắm càng sợ hãi, nhắm mắt lại, không thể khống chế tưởng tượng ra một số cảnh tượng kinh khủng trong đầu, đành phải quấy rầy 8701.
【8701 Xin hãy nói chuyện với tôi, tôi hơi sợ huhu. 】
8701, vốn thường trả lời rất nhanh, lần này mất vài giây mới nói với cậu: 【Nói gì giờ? 】
Đôi vai hồng hào tròn trịa của cậu hơi khom xuống dưới vòi hoa sen, Hoài Giảo run run cầu xin nó: 【Không sao đâu, cậu nói cái gì cũng được, miễn là nói chuyện với tôi tới khi có điện. 】
8701: 【. 】
【Tốt......】
Hoài Giảo không nghe ra được khoảng lặng trong âm thanh điện tử lạnh lẽo của 8701, giác quan thứ sáu vốn cực kỳ nhạy cảm của cậu cũng không thể phát hiện ra điều gì bất thường trong phòng tắm tối mờ.
Vì vậy, cậu sẽ không bao giờ tưởng tượng được rằng có một người đàn ông xa lạ đang nửa quỳ phía sau mông cậu, nín thở, tư thế hạ lưu, đầu nghiêng sang một bên và đôi môi mỏng hơi hé ra.
【Xem ra đây không phải là mất điện bình thường, chỉ có mình cậu thôi... 】8701 đang muốn đưa ra lời nhắc nhở tinh tế, nó đã bị hành động tiếp theo của người đàn ông làm cho giật mình.
Người đàn ông cao lớn đang quỳ gối, mặt mày thâm thuý nhiễm hơi nước ướt đẫm, một đôi tay đang khắc chế chống hai bên chân Hoài Giảo, ngẩng đầu lên, chiếc lưỡi mỏng và dài vươn ra khỏi môi, biểu tình quấn quýt si mê liếm những giọt nước ấm áp lăn xuống từ trên người Hoài Giảo.
Từng giọt nước lăn xuống dường như đã nhiễm mùi thơm ngọt ngào của người thiếu niên.
Hoài Giảo dụi dụi mắt, hỏi hệ thống: 【Chỉ là cái gì? 】
Âm thanh điện tử của 8701 đột nhiên mang cảm giác gian nan, nó nói: 【Chỉ có tòa nhà của cậu bị cúp điện, chắc là hư rồi... 】 Nó đột nhiên dừng lại trước khi nói xong.
Lúc này Hoài Giảo nửa cúi nửa người, dùng khăn tắm lau bắp chân.
Phòng tắm chật hẹp, bởi vì cử động đột ngột này mà người đàn ông phía sau đã trực tiếp ấn đầu vào bức tường trơn trượt trong giây lát, tuy nhiên, người đàn ông vẫn há hốc miệng, người trước mặt lại đang vô thức cúi người. chỉ có một vài khoảng trống giữa họ. Khoảng cách chỉ vài cm, thoạt nhìn, trông giống như...
Với cái lưỡi lè ra, hắn giống như đang bị cưỡi lên mặt vậy.
【Cơm hộp tới tiểu khu rồi, tối đa một phút nữa sẽ đến. 】
【Bây giờ cậu】
【Đi ra ngoài ngay lập tức. 】
Hoài Giảo: 【! ! ! 】
Giọng nói của 8701 khẩn cấp khiến Hoài Giảo cũng lo lắng.
Cậu thậm chí còn không có thời gian thay quần áo, vội vàng tắt nước, xỏ dép vào, quấn khăn tắm rồi chạy ra ngoài.
Chiếc khăn tắm không dài, lộ ra hai chân thon dài còn đọng nước.
8701 là một hệ thống ảo, không thể thực hiện động tác cau mày của con người, nên nó chỉ có thể kiềm chế thái độ và nhắc nhở: 【Nhiệt độ trong nhà là 6°C, người giao hàng ở bên đường trong cộng đồng cách đây 650 mét. Nếu cậu không muốn bị cảm lạnh hoặc bị coi là kẻ thích phô thân, cậu có thể thay quần áo trước. 】
Hoài Giảo: 【...Được rồi, nhưng bình thường cậu không nói chuyện thế này với tôi. 】
8701: 【. 】
Nó chưa bao giờ thấy phó bản nào có kẻ biến thái uống nước tắm của người khác như vậy. À, lần trước còn có kẻ thích liếm chân.
【Còn tận 650m nữa mà cậu nói dối rằng sẽ đến đây sớm thôi... 】Hoài Giảo cởi xuống khăn tắm đang quấn lung tung trên người, một bên thay áo ngủ, một bên tìm 8701 gây phiền toái, 【 Có phải cậu bị giao phí điện nước nên không vui? 】
8701: 【...】
Nếu bạn muốn bị một kẻ biến thái liếm mông thì bạn không cần phải nghe tôi.
8701 một bên phun tào trong đầu, nhưng ngoài miệng nó lịch sự giải thích: 【Không, tiền điện nước là tiền thưởng của người hâm mộ chứ không phải của tôi. 】
Hoài Giảo: 【Vậy cậu hung hăng với tôi làm gì chớ!】
8701: 【? 】
【Tôi không có... 】
Đối với người ngoài, cậu giống như một con chim cút nhỏ bị bắt nạt, khi đối mặt với 8701, cậu lại rất giỏi tìm phiền phức lại chơi trò làm bộ làm tịch, 【 Cậu quát tôi rất lớn, rống bắt tôi nhanh lên đi ra ngoài! Còn nói tôi là tên phô thân! 】
【 Hệ thống khác sẽ đối xử với người chơi như cậu sao, huhu, tôi mỗi ngày đều phải đổi bàn chải đánh răng, muốn trang thiết bị theo dõi, còn thuê không nổi nhà mới, đã thực nghèo, thật vất vả mới được tắm nước ấm mà uhu. 】
8701: 【......】xem ra là Hoài Giảo cố ý mượn đề tài để nói.
Nhưng nó chịu không nổi đối phương chơi xấu như vậy, chỉ có thể nói: 【 Chuyện đổi nhà mới, tôi có thể giúp cậu nghĩ biện pháp. 】
Hoài Giảo đang nằm trên giường giả vờ khóc dừng lại một chút, ngẩng đầu lên, lộ ra nửa khuôn mặt hồng hào, hỏi nó【Thật sao?】
【Điểm được trả trước và sẽ bị trừ sau khi giải quyết xong phó bản. 】
Trên thực tế, quy định là không được phép, dù sao hệ thống cũng không thể dự đoán liệu người chơi có thể qua màn này hay không.
Hoài Giảo mím môi hết lần này đến lần khác, hồi lâu sau mới nhẹ nhàng hừ một tiếng: 【Vậy xem như cậu đã đồng ý, lần sau nếu gặp phải tình huống kỳ lạ, hoặc camera bắt được chuyện gì không ổn, cậu sẽ dẫn tôi đi." 】
8701: 【Được rồi. 】
Hoài Giảo mím môi, không khỏi cười lớn, cậu thầm nghĩ: Nếu biết 8701 dễ nói chuyện như vậy thì sao mình lại phải chịu uỷ khuất nhường này!
Chuông cửa vang lên, Hoài Giảo vốn đã mặc bộ đồ ngủ dày cộm bước nhanh đến cửa phòng khách, vì gần đây xảy ra đủ chuyện xung quanh nên cậu rất thận trọng, cố ý dựa vào mắt mèo để quan sát hai giây trước khi mở cửa.
Là một người giao hàng rất bình thường mặc quần yếm màu xanh.
"Xin lỗi, bên ngoài ven đường đang tắc đường, khiến bữa ăn của cậu bị trễ."
Hoài Giảo cầm lấy, nhỏ giọng nói không sao, mơ hồ cảm nhận được, Hoài Giảo trước khi đối phương rời đi thản nhiên hỏi: "Gần khu dân cư có bị kẹt xe không?"
Người giao hàng đang chuẩn bị rời đi sau khi nghe câu hỏi của cậu thì dừng lại và trả lời: "Ừ, không biết có ai gọi cảnh sát không. Bên đường có mấy chiếc xe cảnh sát đỗ, xung quanh ven đường cũng có người ."
Hoài Giảo sắc mặt khựng lại. Sau khi cậu chàng ship đồ ăn đi rồi, cậu đặt đồ ăn trong tay lên bàn rồi trở về phòng thay một bộ quần áo để ra ngoài.
【Cậu muốn đi xem? 】8701 hỏi.
【Ừm, tôi nghĩ hình như có gì đó không ổn. 】
Hoài Giảo nhanh chóng mặc áo khoác ấm mà không thay đồ ngủ, cầm chìa khóa, xỏ giày rồi chạy ra khỏi cửa.
Hoài Giảo sống ở đây lâu như vậy, chưa bao giờ thấy khu phố này cùng lúc xuất hiện nhiều người như vậy, không chỉ ở ven đường bên ngoài như người giao hàng đã nói, mà trong cộng đồng cũng có đủ loại người tới lui không biết.
"Đây chính là đứa con trai mất tích của nhà kia sao?" Người hàng xóm quen thuộc thấp giọng thảo luận khi đi ngang qua Hoài Giảo.
"Ừ, tôi vừa thấy cảnh sát đến nhà cậu ấy."
Hoài Giảo cau mày, bước nhanh đi, vừa rồi cậu mơ hồ nghĩ tới một ít tin tức mất tích hắn cùng Tần Dã trở về đêm đó nghe được.
Con trai người hàng xóm sống gần đó là một thanh niên khoảng đôi mươi hay đi chơi ở các hộp đêm.
Không thể không nghĩ về cốt truyện chính.
Bên đường trong khu dân cư luôn vắng tanh, bây giờ lại có nhiều người tụ tập hơn Hoài Giảo tưởng tượng.
Cảnh sát xử lý vụ án đã thiết lập một hàng rào dài trong đám đông, đèn cảnh sát nhấp nháy màu đỏ và xanh cùng với những cuộc trò chuyện ồn ào trong bộ đàm có thể mơ hồ được nghe thấy trong đám đông.
Những người bên ngoài vòng vây bị vây quanh bởi những cư dân tò mò và sợ hãi trong cư xá, cũng như một số người qua đường gần đó đang hóng hớt.
Khi Hoài Giảo đến, cậu tưởng mình có thể tìm ra manh mối liên quan đến cốt truyện, nhưng khi đến nơi, cậu mới nhận ra rằng ngay cả việc nhìn qua hiện trường cũng khó khăn đối với cậu.
Cậu chỉ có thể ghép lại một chút nội dung từ cuộc thảo luận giữa đám đông.
Thi thể của một người thanh niên 23 tuổi trong cư xá được thông báo mất tích ngày hôm kia đã được tìm thấy sau hai ngày.
"Nhét dưới nắp cống. Nếu hôm nay người bảo trì không kiểm tra đường ống, có lẽ lũ chuột đã gặm đến tận xương và không ai phát hiện rồi."
"Tôi nghe nói cậu ấy không chỉ mất tích hai ngày mà còn nhiều ngày không về nhà. Gia đình cậu ấy thực sự không thể liên lạc được nên đã gọi cảnh sát."
"Luôn uống rượu tiệc tùng chơi bời bên ngoài..."
"Không phải là tiệc tùng đâu. "Một giọng nói the thé cố ý hạ thấp thì thầm, xoa xoa tai mọi người.
"Nó chỉ để bán thôi..."
"Hả? Thật sao?"
"Thật sự, tôi cũng nghe thấy điều đó!"
Tiếng ồn ào đột nhiên trở nên lớn hơn, xen lẫn một chút hưng phấn, trong mắt mọi người, những vụ án mất tích liên quan đến chủ đề này dường như hấp dẫn hơn nhiều so với những vụ án giết người thông thường.
Hoài Giảo cau mày, cảm thấy khó chịu khi nghe những lời bàn tán mơ hồ xung quanh cậu.
Sau khi sửng sốt hai giây, cậu bị đám người đẩy lùi hai bước, khi định thần lại đã không thể chen vào được nữa.
Thấy mình không nhìn thấy gì, Hoài Giảo đành phải về nhà trước.
Mạch điện bị đứt cuối cùng cũng được sửa chữa, trong nhà đèn sáng khắp nơi, phòng khách ấm áp sáng sủa, tay Hoài Giảo đẫm mồ hôi, người xung quanh vẫn còn sặc mùi thuốc lá kém chất lượng của những người trong đám đông.
Về đến nhà, cậu cởi áo khoác và đi vào phòng tắm.
Hơi nóng trong phòng tắm đã tiêu tan nhưng tấm gương trên bồn rửa vẫn bị bao phủ bởi một lớp hơi ẩm mờ mịt.
Hoài Giảo lau đi, đang định vắt nước rửa tay ra thì tay cậu dừng lại, đột nhiên dường như ngửi thấy mùi gì đó.
Nó hòa lẫn với mùi sữa tắm thông thường và có mùi lạ.
Lúc đầu Hoài Giảo còn tưởng là từ bồn rửa mặt phát ra, cúi đầu đi tới ngửi một cái, ngoại trừ mùi đồ vệ sinh cá nhân ra, không có gì khác.
Hoài Giảo vốn nghi ngờ có người vào nhà, bây giờ cậu càng nhạy cảm với mùi hương, cậu cau mày, hếch mũi lên hỏi 8701: 【Cậu có ngửi thấy không?" 】
8701 dừng một chút nói:【Hệ thống không có năm giác quan. 】
Hoài Giảo không tin tà, nên quay người ngửi khắp nơi, từ vòi hoa sen đến các bức tường xung quanh, cuối cùng ngửi thấy mùi ngày càng rõ ràng trên sàn phòng tắm.
Gạch lát nền màu be được rửa sạch sau khi tắm xong, Hoài Giảo quỳ gối xuống đất, dùng tay nhìn nắp cống thoát nước dưới sàn bằng kim loại.
【Có vẻ như nó ở đây. 】 Hoài Giảo khẳng định.
Hai ngón tay thon dài trắng nõn trông như củ hành vặn lên nắp cống với những lọn tóc quấn quanh rồi đưa ra trước mắt cậu.
【Rất bẩn, đừng nhìn. 】8701 đột nhiên nói.
Hoài Giảo đã ngửi thấy mùi dần dần nồng nặc, tiến lại gần, lúc chuẩn bị hỏi 8701, đột nhiên nhìn thấy một ít chất lỏng sền sệt chưa được rửa sạch trên nắp thoát nước sàn kim loại màu trắng bạc.
Cậu sửng sốt hai giây, sau đó vẻ mặt thay đổi, đột nhiên ném đồ trên tay đi.
Ống thoát nước sàn bằng kim loại mỏng lăn ùng ục trên sàn rồi dừng ngửa trên tấm thảm thấm hút ở cửa phòng tắm.
Hoài Giảo sắc mặt tái nhợt đứng dậy, nhanh chóng mở vòi nước, xoa tay thật mạnh.
Munn: chất lỏng giống sữa chua. Là nó đó quý dị.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");