Phản Đồ

Chương 5: Ta yêu ngươi, ta yêu ngươi, ta yêu ngươi. . . . . .




Đầu óc trống rỗng, không suy nghĩ liền bật thốt lên, chính là tình huống ngay lúc này của ta đi.

“Ta thích ngươi, ” ta lớn tiếng nói ra, tựa hồ còn làm mấy con chim giật mình, “Ta là muốn nói...... Ta thích ngươi” lúc này thanh âm của ta chậm lại.

La Y vẻ mặt không thể tin, miệng hơi hơi mở ra, nhưng không nói gì.

Nghĩ đến hắn là không tin ta, giữa tình thế cấp bách ta liền túm chặt tay áo hắn, “Ta thích ngươi, ta thích ngươi, ta thích ngươi......” Ta cũng không rõ ta nói bao nhiêu lần, thẳng đến khi La Y che miệng ta lại —— mùi thơm ngát trên ngón tay hắn truyền đến.

“Ngô ngô ngô......” Ta còn ở lần cuối cùng cố gắng nói tiếp.

“Câm miệng.” Thanh âm không lớn, nhưng tràn ngập  uy nghiêm.

Ta lập tức im lặng, nhưng mà ánh mắt gắt gao, nhìn chằm chằm La Y.

Xác định ta đã im lặng, La Y buông tay ra. Hắn nghiêng người qua, chính là nói ra lại làm cho ta chết lặng.”Ta sẽ quên hết những lời ngươi vừa nói.”

“Cái gì?” Ta sống chết túm lấy hắn, “Ta nói ta thích ngươi, không, so với thích còn nhiều hơn, ta, ta, ta yêu ngươi......” Thanh âm không ngờ đã muốn hét lên

“Câm miệng.” Hắn dùng cặp mắt xinh đẹp kia trừng ta.

Lần này ta đã có chút bình tĩnh, miệng cùng não phối hợp đã bắt đầu ăn ý, “Ta nói ta yêu ngươi...... Ta hướng ngươi bày tỏ, ngươi như thế nào có thể nói ngươi sẽ quên hết......”

“Bằng không ta phải làm như thế nào?”

“Trả lời ta a......”

“Ta không có hứng thú với trò chơi của trẻ con.”

“Ta không phải trẻ con. Ta, ta hiện tại đã là tướng quân, ngươi có gặp qua trẻ con là tướng quân?” Ta đột nhiên nóng giận...... Ta càng tức giận mình so với hắn ít tuổi hơn. La Y lớn hơn ta năm tuổi, nhưng trên thực tế, hắn có lẽ so với ta lớn hơn đã vượt qua khoảng cách 5 tuổi. Nhà của ta rất có điều kiện, lại là con út, khó tránh được hết mực được cưng chiều, từ nhỏ bị nâng niu ở lòng bàn tay. Khi mà ta còn ở cái tuổi làm nũng, hắn đã bắt đầu vì cuộc sống của chính mình mà tranh đấu, sau đó tham gia du kích —— giết người, hoặc bị giết. Nhưng là, ta không phải trẻ con...... Hiện tại, ta cùng hắn......

“Ngươi còn nhớ rõ ngươi là tướng quân, vậy ngươi có phải hay không đã quên ta là phản đồ?” Ngữ khí của hắn nhẹ xuống.

“Phản đồ thì sao? Ta vốn không quan tâm......”

La Y thả lỏng ngữ khí, “Tướng quân, ta là nam nhân, hơn nữa là một nam nhân đã phản bội 2 quốc gia. Mà ngươi là một thanh niên tiền đồ sáng lạn...... Ngươi muốn cùng ta cùng một chỗ, sau đó sa sút cả đời?” Hắn dừng một chút, “Hoặc là, ngươi chính là muốn tùy tiện chơi đùa......”

“Ta không có.” Ta không phải nghĩ muốn chơi đùa, ta thật lòng, “La Y, ta đã hai mươi hai tuổi, là nam nhân bình thường đều đã thành thân, có lão bà có đứa nhỏ...... La Y, ta rõ ràng bản thân ta đang làm cái gì, ta cũng có trách nhiệm...... La Y, ngươi tin tưởng ta, ta không phải tình cảm bộc phát nhất thời, chuyện này, ta đã suy nghĩ thật lâu, thật sự......”

La Y giật mình nhìn ta, kia trong nháy mắt, ta cảm thấy ánh mắt La Ý xuyên thấu bản thân của ta......

“Ngươi...... Ngươi, hãy để cho ta suy nghĩ......” La Y cuối cùng đã trả lời ta như vậy.

Ta gật gật đầu, “Ta hiểu được, ngươi cho ta cơ hội này ta cũng đã thật cao hứng...... Bất quá La Y, ta còn muốn người bỏ qua thân phận của 2 chúng ta, hảo hảo cân nhắc......”

“Hảo.” Thanh âm thực rõ ràng.”Ngươi yên tâm, ta cũng không phải người thích dây dưa, ngươi cho ta ba ngày, ba ngày sau ta nhất định sẽ cho ngươi câu trả lời thuyết phục.”

Đi về phía doanh trướng, hắn quay đầu lại, “Cũng thỉnh tướng quân suy nghĩ thật cẩn thận......”

Ta cũng gật gật đầu.

3 ngày kia trôi qua rất chậm, so với 3 ngày bình thường thật gian khổ.

Từ khi ta hướng La Y bày tỏ, lòng ta tựa càng thêm mê luyến y. Nhưng là, La Y luôn trốn tránh, điều này làm cho ta thực phiền muộn, ta không hiểu đây là hắn thể hiện sự chán ghét đối với ta hay lựa chọn  trốn tránh...... Cũng đúng thôi, người bình thường như thế nào có thể chấp nhận phần tình cảm này...... Ta thở dài.

Trong 3 ngày này, sau khi hạ trại số lần ta hướng doanh trướng của La Y đi tới hiều hơn, tuy rằng phần lớn đều là ta hành động trong lúc vô thức. Khi thanh tỉnh lại, lại là ko biết mình đã đến đây từ lúc nào......

Rốt cục cũng đến chạng vạng ngày thứ 3.

Vào lúc ăn cơm chiều ta thấy La Y đi tới, khi đó ta đã ăn xong rồi. Vì thế ta đi ra ngoài, hắn đi vào phía trong...... Khi hắn đi ngang qua ta, ta nhẹ nhàng gọi “La Y”. Hắn lại chắp tay, “Tướng quân.” Lòng ta chợt lạnh......


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.