Phản Công Làm Công - Thường Niệm Quân

Chương 61




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Người chết đi rồi, thật ra không ảnh hưởng gì nhiều đến cuộc sống của Vệ Biện bọn họ.

Có lẽ ngoài Quách Hạo ra, tất cả mọi người đều đã quẳng chuyện này ra sau đầu, cảm xúc của Vệ Biện từ đầu đến cuối gần như không dao động, anh là người buông bỏ nhanh nhất.

Nhiếp ảnh gia gửi cho anh ảnh đã chỉnh sửa xong bản điện tử, chọn ra ba tấm mà anh ưng ý nhất. "Tôi chỉnh suốt ngày đêm đấy, thật sự, nhìn ảnh mà không ngủ được, không nhanh sửa thành phẩm là chính tôi cũng sốt ruột, thiệt thòi quá đi, chụp cho cậu mà còn phải mất vài sợi tóc đen nữa."

Lúc Vệ Biện nhìn ba bức ảnh ấy, da đầu anh tê dại, khen phong cách gợi cảm là còn nói nhẹ. Lúc chụp không cảm thấy gì, sao ảnh ra lại gợi tình thế này.

Trong ảnh, Vệ Biện và Thích Trang ăn mặc chỉnh tề, chỉ là Vệ Biện ôm lấy eo Thích Trang, đầu vùi vào trong áo của Thích Trang, chỉ lộ ra một phần cằm.

Đầu của anh phồng lên trong áo Thích Trang, không biết đang làm gì, bên eo lộ ra một mảng da, gương mặt của Thích Trang lạnh lùng, nhưng trông có phần bứt rứt khó nhịn, tay ôm lấy đầu của Vệ Biện, không biết là muốn kéo lên hay đ.è xuống.

Thật sự thì, lúc chụp không có cảm giác nhiều như vậy, khi đó Vệ Biện cùng lắm là li.ếm vài cái lên cơ bụng bạn trai, còn phải cảm ơn kỹ thuật của nhiếp ảnh gia.

Anh khen vài câu, nhiếp ảnh gia cười hề hề, "Tôi chỉ sợ không chụp được ánh mắt hai người khi nhìn nhau, giờ xem ra, tay nghề của tôi cũng không tệ."

"Tôi với em ấy nhìn nhau?" Vệ Biện giật giật chân mày, "Tôi với Thích Trang nhìn nhau như thế hả?"

"Đúng vậy đấy, anh bạn," nhiếp ảnh gia tả lại, "nhìn như thể trai tân mấy đời ấy, y như thuốc k.ích thích dạng người."

Vệ Biện xoa xoa trán, "Mẹ kiếp."

Đúng là ép anh đây ra cảm giác trai tân thật rồi.

"Nói thật này," nhiếp ảnh gia bỗng bát quái, "hai người không phải chưa làm đó chứ?"

Chủ đề này quá mất mặt, Vệ Biện có thể thừa nhận sao? Anh bình tĩnh đáp, "Làm cả trăm tám chục lần rồi."

"Tôi không tin," nhiếp ảnh gia nói, "cậu không lên mạng à? Trên mạng bàn tán sôi nổi về hai người đấy, có khối người trong cuộc khẳng định chắc nịch rằng đời sống giường chiếu của hai người không hòa hợp."

"..." Vệ Biện khó chịu, "Liên quan quái gì tới họ."

Anh mở điện thoại, xem tin tức liên quan trên mạng, thật sự có người rảnh đến mức tổ chức bỏ phiếu, hỏi xem ai trên ai dưới có khả năng cao hơn.

Anh nhìn mấy lần, tự bầu cho mình một phiếu, thấy tỷ lệ cao hơn thì tâm trạng khá lên một chút, chụp màn hình gửi cho Thích đại thiếu gia, "Bọn mình đi xử lý cái tài khoản này đi."

Một phút sau, Thích Trang trả lời tin nhắn thoại, "Xử lý thì phải xử lý, nhưng không phải bây giờ."

Hắn chậm rãi nói: "Chờ khi tỷ lệ ủng hộ của em vượt qua anh, lập tức xử lý hắn ngay."

Hắn vừa dứt câu, Vệ Biện đã thấy tỷ lệ bầu cho Thích Trang tăng lên rõ rệt, anh bảo, "... Em rảnh rỗi không có việc gì làm à?"

"Có tiền," Thích đại thiếu gia đáp, "tùy hứng."

Nhìn cái sticker Vệ Biện gửi tới "cái vẻ ta đây này được mười điểm", Thích Trang bật cười, người bên cạnh đang cùng ăn uống cười hỏi: "Thích thiếu, gì mà buồn cười thế?"

Thích Trang cất điện thoại, "Không có gì, tin nhắn của bạn trai thôi."

Người bên cạnh nghe xong cười, "Dạo này rầm rộ ghê, Thích thiếu giỏi quá ha! Cả người như Vệ Biện mà cũng bị cậu tóm được, cái sức hút này phải bái phục. Mà nói mới nhớ, trên dưới gì đó chắc cũng khác biệt lắm nhỉ?"

Thích Trang đột nhiên sa sầm mặt, "Trên dưới?"

Thích Trang rất hiếm khi tức giận trước mặt người khác, nhưng lửa giận trong lòng hắn đột ngột bốc lên, những người này đều nhìn Vệ Biện như vậy? Ở trước mặt hắn còn thế này, sau lưng không biết đã nói những lời đáng chết gì.

Người kia bị vẻ mặt của hắn làm sợ, lắp bắp nói: "Chẳng, chẳng lẽ không phải? Yêu đương mà không làm thì, thì để làm gì chứ."

Thích Trang cười lạnh, đột nhiên đưa tay nắm lấy tóc hắn, ấn đầu xuống bàn ăn, người kia giãy giụa không ngừng, mặt dính đầy thức ăn thừa và dầu mỡ nhầy nhụa, "Mẹ nó Thích Trang! Mày làm gì vậy!"

Mọi người xung quanh bị dọa ngây người, một lúc sau mới nghĩ tới chuyện can ngăn, "Thích thiếu đừng nóng, Thích thiếu! Có gì từ từ nói, buông tay ra trước đã."

Thích Trang không cảm xúc mà buông tay, rút khăn giấy ra lau, "Tính tôi trước giờ khá tốt, đúng không?"

Xung quanh vội vàng đồng thanh đáp phải.

"Vệ Biện," Thích Trang nói, "đừng có mà nói lời không hay về anh ấy, hiểu chưa?"

Hắn bỗng nhiên mỉm cười, "Dù sao cũng là tôi bị anh ấy làm."

Câu nói vừa dứt, cả bàn sững sờ.

Chuyện mua nhà không thể trì hoãn, Lưu Thành tối qua đã gọi Vệ Biện về nhà, vậy nên từ chiều hôm qua sau khi đi thăm Đoạn Bích Lan về, Vệ Biện và Thích Trang chưa gặp lại nhau.

Trước đây luôn cảm thấy những cặp yêu nhau cứ bám lấy nhau không thấy chán, giờ Vệ Biện mới hiểu, đúng là không chán thật. Ở bên nhau, dù ai không nói gì bầu không khí vẫn khác biệt, nghĩ đến liền có thể kéo người lại hôn hôn sờ sờ, hứng lên là động tay động chân ngay, chỉ cần không làm gì cả, cũng có thể tiêu tốn cả ngày.

Yêu đương, thật sự là một thứ chất độc.

"Anh Biện lại thất thần kìa," Ngô Dương trợn mắt, kéo to giọng, "Vệ Biện ——!"

Vệ Biện bị giật mình, "Chết tiệt, mày có thể nhỏ tiếng một chút không?"

"Anh nghĩ cái gì mà nửa ngày không hồi hồn vậy? Bảo anh xem ảnh nhà mà anh đang xem cái gì trên điện thoại thế?"

Vệ Biện vội vàng lật úp ảnh Thích Trang lại, "Quyết định là cái này đúng không?"

"Em với anh trai thì quyết rồi," Ngô Dương chỉ vào Lưu Thành, "Anh Thành còn đang do dự này."

Vệ Biện quay sang nhìn Lưu Thành, Lưu Thành thật ngại ngùng, "Anh nói với ba vợ rồi, ông bảo người bên này ông không quen, không thể mua giá rẻ được, bảo anh sang chỗ dưới tên ông ấy mà mua nhà."

"..." Vệ Biện.

Cùng là ba vợ, sao mà khác nhau lớn vậy.

Nhà mà Vệ Biện nhắm là căn hộ ở Tiểu Lộ, gần nhà Thích Trang nhất, thậm chí ở ngay trên lầu, may mắn là dù không phải tầng ngay trên nhưng vẫn có thể thương lượng được.

Anh em Ngô Dương và Ngô Kình trong nhà bố mẹ còn khỏe mạnh, sau này là phải đón họ lên ở chung, nên bọn họ dĩ nhiên không thể mua mỗi căn hộ riêng lẻ, Ngô Kình còn kén chọn muốn ở xa em trai mình một chút.

Nhưng dù xa đến đâu cũng không rời khỏi khu này được, hai người họ cuối cùng chỉ ở hai tòa nhà khác nhau trong cùng một khu dân cư.

"Hai người mua nhà mẫu à?"

"Ừ, nhà đã trang trí xong, dọn vào là ở," Ngô Kình nói, "Căn hộ mà chúng ta ở mấy năm nay sắp hết hạn rồi... Nói chuyện trả nhà với chủ nhà rồi, ông ấy bảo không vội, lúc nào dọn xong rồi trả cũng được, ông ấy còn cảm thán lắm."

Có nhà của riêng mình là cảm giác yên ổn.

Vệ Biện cười cười, "Không dễ dàng gì, kéo chân tao lâu thế, cuối cùng cũng bay được rồi."

Ngô Dương oa oa nhảy lên, "Quá đáng thật đấy!"

Chủ nhà bảo không vội nhưng bọn họ cũng không thể lề mề không chuyển đi, cả ngày hôm nay đi xem nhà rồi liên hệ người, tối đến mấy anh em lại tụ tập ở quán nướng.

Ông chủ quán nướng vẫn vui vẻ như cũ, còn càu nhàu, "Thẻ chiêu đãi miễn phí một tháng của các cậu chỉ còn sáu ngày nữa thôi, có lợi mà không hưởng thì thật lãng phí!"

Vệ Biện, "..."

Lưu Thành, "..."

Ngô Kình, "..."

"Ông chủ, ông không đúng rồi," bọn họ nói, "Ai lại vui mừng khi bị người khác hưởng lợi như thế, chắc chắn có chuyện gì rồi!"

Ông chủ cười gượng hai tiếng, "Không có không có, chẳng qua là tôi hiếu khách mà thôi!"

Vệ Biện đặc biệt nhìn ông ta hai cái.

Mắt anh dài và sắc, mỗi khi nhìn người bằng ánh mắt ấy, như thể có thể nhìn thấu lòng người khác.

Ông chủ không tự nhiên quay đi, nghĩ bụng làm gì có chuyện ai được lợi mà còn bị nghi ngờ chứ, đúng là, đám thanh niên này có nguyên tắc quá nhỉ?

Sau khi bọn họ gọi món ngồi xuống, Thích Trang liền nhắn tin cho Vệ Biện, "Chưa về nhà à?"

Vệ Biện mở chai bia trước, mới từ tốn trả lời, "Về nhà nào?"

"Tất nhiên là nhà của anh đây," Thích Trang ngồi trên sofa, không có Vệ Biện ở đây, hắn thậm chí lười mở đèn, trong phòng tối om, "Đang ở đâu thế, anh Trang Trang qua tìm anh."

"Thôi đi," Vệ Biện giả vờ từ chối, "Anh cũng cần có không gian riêng mà."

"Vậy sao?" Thích Trang cười khẽ mấy tiếng, từ dưới bàn trà lấy ra một bao thuốc, bật lửa kêu một cái, ngọn lửa bùng lên, "Được thôi, cho anh không gian riêng."

Vệ Biện nghe thấy tiếng bật lửa, nhíu mày, "Hút thuốc à?"

"Ừ," Thích Trang nói, "Anh không ở bên em, em phải làm gì đó để phân tán sự chú ý chứ, coi điếu thuốc như anh, hút vào là nghiện."

"Cút đi," Vệ Biện gửi địa chỉ, "Dập mau."

Thích Trang thực ra chưa hút, chỉ để điếu thuốc cháy bên cạnh, trong mắt thoáng lên ý cười, rồi nghe bên kia có tiếng con gái hét lên phấn khích, "A a a là Vệ Biện!!! Là anh trai Vệ Biện trên mạng đó!!!"

Sau đó "tút" một tiếng, điện thoại bị ngắt.

Thích Trang im lặng năm giây, mặt đen lại, dập tắt điếu thuốc, cuốn theo cơn gió bước nhanh ra ngoài.

Mẹ kiếp, thật là không trông chừng một cái là bị người ta nhòm ngó.

Bị tiếng hét làm cho trượt tay cúp máy, khóe môi Vệ Biện giật giật, ngước mắt nhìn đám con gái đó.

Các cô gái thì thầm sôi nổi, "A, đúng là anh ấy thật!"

"Hôm qua tôi còn thấy ai đó đăng ảnh anh ấy lên Weibo, tôi còn tưởng ảnh đã chỉnh sửa, không ngờ người thật lại đẹp trai thế này, hu hu tôi say mất rồi."

"A a a anh ấy nhìn chúng ta kìa!"

Mấy cô lại lí nhí nói mấy câu, cuối cùng xấu hổ níu tay nhau bước tới, "Chào anh, anh có phải là Vệ Biện của couple Biện Trang đang hot dạo gần đây không?"

...Couple Biện Trang là cái gì.

Vệ Biện im lặng chốc lát, "Mấy cô là ai?"

Mấy cô gái đỏ mặt vì xúc động, "Không không không, anh đừng để ý chúng em, bọn em chỉ không ngờ lại gặp được couple mình thích ngoài đời, phấn khích quá thôi! Xin anh nhất định phải yêu thương bạn trai mình thật tốt, hu hu hu hai người có thể bên nhau thật sự khiến người ta kinh ngạc, cảm giác như lại tin vào tình yêu rồi, hai người nhất định phải hạnh phúc đấy nhé!"

Vệ Biện quay sang nhìn Ngô Dương, miệng nói không ra tiếng: "Mấy cô ấy có bị bệnh không?"

Ngô Dương cười hề hề, "Mấy cô xinh đẹp ơi, có muốn ăn chung không, lát nữa có khi couple mà các cô thích sẽ xuất hiện đó!"

Cậu ta tranh thủ tán tỉnh, không bỏ lỡ cơ hội nào.

Mấy cô gái cũng biết điều, không xúm lại hỏi Vệ Biện, chỉ dùng ánh mắt nhiệt tình nhìn anh, máy ảnh điện thoại hướng về phía anh, "Có thể, có thể chụp một bức ảnh không?"

Vệ Biện thật sự bắt đầu hoài nghi không biết rốt cuộc trên mạng nói gì về anh. Anh biết vụ này, nhưng không quan tâm, Thích Trang với anh đều có chút kiêu ngạo không thèm để ý, mặc kệ người ta nói gì, nói nhiều cũng chẳng liên quan gì đến bọn họ.

Giờ cảm thấy tình hình có vẻ hơi sai sai rồi.

Anh không đồng ý cũng không từ chối, chỉ hỏi: "Mấy cô nói cái couple gì đấy là chuyện gì vậy."

Các cô gái nhìn nhau, ngạc nhiên, "Anh không biết à!"

Các cô giải thích mấy câu, còn rút điện thoại ra cho anh xem fanart, Vệ Biện nghẹn lời.

Trước kia anh còn bảo ảnh mà nhiếp ảnh gia chụp đã quá lố, giờ xem mấy họa sĩ trên Weibo này còn quá hơn nhiều.

Chậc.

Khi Thích Trang đến quán nướng, mới chỉ mười mấy phút trôi qua. Hắn có dáng vẻ cao ráo nổi bật, đi về phía này khiến ai cũng phải chú ý. Vệ Biện đang quay lưng về phía hắn, chưa nhìn thấy người, nhưng mấy cô gái đối diện thì lại phấn khích hẳn lên.

"Á á á á! Là Thích Trang của couple Trang Vệ kìa á á á!"

"Thật sự là anh ấy, trời ơi, đẹp trai quá, cao thế này lại còn trông dịu dàng nữa chứ."

Vệ Biện nhịn được ba giây, rồi lẩm bẩm một câu chửi thề, "Couple Trang Vệ là cái gì nữa đây?"

Nghe vậy, mấy cô gái cười ngượng ngùng.

Thực ra, cả trong lẫn ngoài cái fandom này đều không thể chắc chắn ai trong hai người là top. Vệ Biện thì có khi rất mạnh mẽ, nhưng Thích Trang lại có thể đảo ngược tình thế ngay sau đó. Fan couple bị mê hoặc bởi sự thay đổi không ngừng này, không thể quyết định nổi giữa couple Biện Trang hay Trang Vệ.

Thích Trang từ xa đã thấy anh đang nói chuyện với một nhóm cô gái, lại còn chủ động, trông rất vui vẻ.

Hắn khựng lại một chút, rồi tăng tốc bước chân, mang theo nụ cười mà tiến đến.

"Cưng à," hắn bước tới bên bàn, cúi xuống hôn lên mặt Vệ Biện. Vệ Biện vừa nghe thấy giọng hắn quay đầu lại, thế là nụ hôn ấy lại rơi ngay lên môi.

Vệ Biện theo phản xạ mút nhẹ môi hắn vài cái, rồi cả hai cùng nghe thấy mấy tiếng hít thở kinh ngạc bên cạnh.

Dọa dẫm được những tình địch tiềm ẩn, tâm trạng Thích Trang tốt hơn hẳn, hắn vui vẻ ngồi xuống, nhìn các cô gái, hỏi, "Những cô gái đáng yêu này là bạn của ai thế?"

Các cô đỏ bừng mặt, lúng túng nói, "Không, không phải, chúng em là fan couple của hai người."

Thích Trang im lặng nửa phút, quay đầu hỏi Vệ Biện, "Cái gì cơ?"

"Em nghe không hiểu à?" Vệ Biện lười biếng đáp, giọng điệu có vẻ rất tự tin, "Họ là fan của couple Biện Trang."

Anh cố ý nhấn mạnh hai từ "Biện Trang".

Thích Trang cười khẩy hai tiếng, rồi còn dám gật đầu thừa nhận, "Ừ, đúng rồi, Biện Trang."

Vệ Biện cứng đờ lại, quay đầu trừng hắn.

Tiếng hét ngột ngạt của mấy cô gái vang lên, không ai kiềm chế nổi, "Ý của anh là... là..."

"Tôi phải chiều chuộng anh ấy chứ," Thích Trang nháy mắt với họ, "Các cô hiểu mà, đúng không?"

Hiểu, hiểu, hiểu quá luôn ấy chứ!

Thì ra là như vậy!

Vệ Biện ngứa tay, nhưng nhìn Thích Trang đang làm màu nên vẫn không động thủ. Bên cạnh, Ngô Dương ghé vào tai anh, "Anh không định giải thích à?"

"Không cần," Vệ Biện bật điện thoại, để Thích Trang lừa mấy cô gái trẻ, còn mình thì lên mạng tìm toàn bộ tranh và fanfic, lạnh lùng báo cáo vi phạm tất cả.

Ngô Dương kinh ngạc, "Anh dễ tính như vậy khi nào thế?!"

"Tao chỉ là nghĩ thông thôi," Vệ Biện liếc nhìn Thích Trang, "Nói miệng hay cỡ nào, cũng không bằng hành động thực tế."

Anh đã chuẩn bị rất lâu rồi, chỉ đợi đến sinh nhật mà lật bài ngửa.

Trước đó, để Thích Trang hưởng chút lợi miệng cũng được.

Dù sao thì, những ngày tốt đẹp của hắn cũng sắp hết rồi :).

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.