Phá Băng Áp Bách

Chương 45: Về đội chị đi !




Tần Sở Hàm lập tức cảm thấy có cái gì nghẹn ở cổ họng. Lần trước nguyên lai ăn dấm chua của tên Tiêu yêu nghiệt này cũng muốn méo mặt, hôm nay lại xuất hiện tại đây, lại còn bộ mặt kia không biết có âm mưu gì không. Bất quá khi thấy tay Tiêu Mạc Ngôn còn dắt theo một nữ nhân vô cùng xinh đẹp thoát tục thì cục nghẹn cũng dần dần nuốt xuống.

"Tiêu tỷ, nhã hứng đến thăm ah!"

Hạ Tử Nhiễm là vô cùng phấn khởi. Tất nhiên không phải vì Tiêu thê nô rồi, chỉ là khi thấy Hạ Linh Doanh mỉm cười ôn nhu thì lòng cũng thành bãi nước.

"Em còn chưa tàn phế, tất nhiên tôi cao hứng!"

Tiêu Mạc Ngôn cũng không kém cạnh, hất gương mặt hoàn mỹ kia đáp lại khiêu khích.

"Tiêu, được rồi."

Hạ Linh Doanh lên tiếng thu phục một cái thì biểu hiện tên thê nô hám gái liền thu liễm 180 độ, cũng bắt đầu hướng chú ý sang lão bà mỹ nhân của Hạ Tử Nhiễm lúc này đang nhìn chằm chằm hai người với ánh mắt ngưỡng mộ.

"Ah Tần tiểu thư, đã lâu không gặp ah! Vợ ơi, đây là Tần Sở Hàm, lão bà của tên bất lực nằm kia."

Nhịn...Nhịn...

Tần Sở Hàm cố gắng bày ra bộ mặt bình tĩnh nhất có thể đáp lại Tiêu Mạc Ngôn ngả ngớn

"Xin chào, tôi là Tần Sở Hàm"

"Nhận thức được. Tôi là Hạ Linh Doanh."

"Đạo diễn Hạ?"

Hạ Linh Doanh gật đầu một cái dịu dàng. Bản chất giới giải trí nói lớn không lớn, nhỏ cũng không nhỏ, chỉ đủ để những người nổi tiếng nhận thức nhau. Cho nên Hạ Linh Doanh và Tần Sở Hàm liếc sơ một cái đã thấy có gì quen thuộc. Rồi như tựa hai cái vòi nước xả ra không ai tắt, hai người tự nhiên sáp vô một trận nói lia nói lịa, nói đến Hạ Tử Nhiễm và Tiêu Mạc Ngôn chỉ có bất động thanh sắc trố mắt nhìn.

"Lão bà của em không phải lạnh lùng lắm sao?"

"Linh Doanh tỷ em nhớ thật kiệm lời ah..."

"..."

Qua một hồi hình như hai người kia cũng không có ý định dừng lại, Tiêu Mạc Ngôn cũng ưu nhã nhắc ghế ngồi bên giường Hạ Tử Nhiễm, nguyên lai đến đây là có chuyện cần bàn bạc.

"Tử Nhiễm, ngày tháng sau này em tính sao?"

Nói thật trong lòng Hạ Tử Nhiễm cũng chưa có tính toán gì bới Hạ thị là tâm huyết bao năm nay, chưa có một ngày nghĩ là sẽ mất nó trong tay như thế nên nhất thời Hạ Tử Nhiễm có phần bối rối.

"Chi bằng đến Thắng Hoàng giúp tôi một tay?"

"..."

"Vừa hay chức vụ phó tổng còn bỏ trống nha~!"

Mặc cho Tiêu Mạc Ngôn ra sức dụ dỗ, Hạ Tử Nhiễm cũng thừa biết mục đích kia là gì. Thánh Hoàng thực lớn, làm sao một ngày thiếu được phó tổng, huống chi lại là vừa hay? Từ đó đến giờ Tiêu tổng luôn nhắm đến nhiều nhân tài để thu phục dưới tay, khiến cho bản thân rảnh rỗi dành thời gian cho vợ con ở nhà, điều này ai mà không biết. Nhưng với tình hình hiện tại, Hạ Tử Nhiễm cũng không còn lựa chọn nào khác, nếu có tâm tư muốn giành lại Hạ thị thì không thể thiếu bước đệm mạnh mẽ, mà Thánh Hoàng chính là bước đệm đó.

"Bất quá tôi có một điều kiện."

"Nói đi."

Tiêu tổng vô cùng vui mừng, phải nói là kinh hỉ. Bao năm nay tốn công bồi đắp Hạ Tử Nhiễm, nàng cũng không thể định Hạ Tử Nhiễm chính là nhân tài hiếm gặp trên thương trường nên khi buông tay để về Hạ thị, Tiêu Mạc Ngôn ấm ức nhưng cũng không thể làm gì.

"Tôi dẫn theo 3 người cùng đến."

"Tần Sở Hàm? Ai nữa?"

"Nhân tài tiêu thụ Cố Vân Hỉ và thư kí tâm đắc Dương Tiểu Doãn."

"Được. Đợi thân thể em khỏe lại, lập tức liên lạc với tôi."

Tiêu Mạc Ngôn không hề do dự đáp ứng ngay, thậm chí dẫn thêm một binh đoàn đến cũng không sao. Bởi vì bên cạnh Hạ Tử Nhiễm không có người bất tài. Về điểm này Tiêu tổng rất tin tưởng khả năng nhìn người của "đệ tử". Hạ Tử Nhiễm cũng không hề phản đối, hai người lại hàn huyên thêm vài câu chuyện "kém đứng đắn" rồi cười hí hí ha ha thu hút chú ý của Tần Sở Hàm và Hạ Linh Doanh.

Cụ thể là...

"Tiêu tỷ, chị là thuần công hả?"

"Đúng vậy, chính là khí chất đầy mình."

"Thế có bao giờ Linh Doanh tỷ nổi lên áp lại, chị làm sao?"

"..."

"Nói đi ah..."

"Nhường vợ..."

"Uổng công em tính hỏi cách áp lại, chị vô dụng quá mà!"

"Em bị áp? Người vô dụng không phải là em sao?"

"Chị...Không có ah... Nhiều khi khí chất lão bà thật đáng sợ..."

"Thôi đi, thụ thì chấp nhận, giỏi ngụy biện! Hắc Hắc"

"Chị...Tôi không đi Thánh Hoàng nữa!"

"Thôi được rồi... Chỉ em một chiêu trấn áp!"

"Hả? Có sao?"

"Đánh nhanh rút gọn!"

"Chị thử với Linh Doanh tỷ bao giờ chưa?"

"...Chưa..."

"..."

Chuyện bên kia

Chung quy hai người kia nói chuyện ban đầu còn liên quan đến công việc, nhưng được vài câu thì chủ đề chuyển hẳn sang hai tên công quân hỗn đản vừa cười nói gì đó vừa chỉ chỉ trỏ trỏ bên này.

"Thật ngại quá Tần tiểu thư, Tiêu nhà tôi lại..."

"Hạ hỗn đản cũng không kém cạnh ah..."

Rốt cuộc hai lão bà đại nhân cũng xuất chinh đi ngăn cản động bàn ti bên kia. Hạ Linh Doanh ra lệnh một câu, Tiêu thê nô liền rụt đầu cuốn gói đi về, để lại là ánh mắt hung ác của Tần Sở Hàm liếc ngang liếc dọc Hạ Tử Nhiễm.

Hạ tiểu công đáng thương chỉ biết chớp chớp mắt mấy cái, đem chăn kéo lên cao trùm kín mặt mũi, thoạt nhìn có vẻ run rẩy...

"HẠ TỬ NHIỄM!!!!!"

"Ahhhh...Tha em!!!!! Em mới tỉnh lại ahhhh...!!!!!"

------

Sau ngày Hạ Tử Nhiễm tỉnh, nàng cũng không chịu bó chân trong bệnh viện mà mau chóng đòi hỏi xuất viện về tiểu khu Tần Sở Hàm. Không hiểu lí do gì mà nhất quyết không về biệt thự Hạ gia.

[ Lý giải một chút, về biệt thự sẽ không có cơm ngon của Tần đại nhân làm, vì bọn hạ nhân sẽ giành...]

Sức khỏe Hạ Tử Nhiễm cũng hồi phục cực nhanh dưới bàn tay nuôi của Tần Sở Hàm. Chẳng mấy chốc mà khuôn mặt hốc hác tiều tụy đã có tí hồng hào, cơ thể cũng có thịt da rõ ràng chứ không như bộ xương khô mấy tháng trước. Rốt cuộc sau 1 tháng bồi bổ, cả hai coi như có lại cuộc sống bình thường.

Ban ngày cùng nhau làm mấy việc vặt vãnh như đi siêu thị mua đồ về nhà, Tần Sở Hàm sẽ đeo tạp dề trổ tài ngự trù điêu luyện, còn Hạ đại nhân... ngồi ghế coi TV. Ban đêm thì...lăn qua lăn lại đên tầm 12g hay 2,3g tùy hứng. Cuộc sống trong mơ của hai đại mỹ nhân cứ thế tiếp diễn. Không bị công việc ràng buộc, cũng không phải lén lút bên nhau. Nhiều khi trên đường còn tùy hứng hôn nhau, cái nắm tay cũng không còn cố kỵ như trước.

Lúc này Tần Sở Hàm đang xào rau cải thìa mà lão công thích nhất thì có một vòng tay từ phía sau ôm tới, cằm cạ và vai nàng âu yếm thu lấy hương thơm.

"Tử Nhiễm, ra ngoài đi nơi này khói dầu bẩn!"

"Bẩn sao chị còn ở đây?"

Hạ Tử Nhiễm rất nhanh tắt bếp, đem thân thể lão bà kéo quay người lại. Nhìn thấy mấy giọt mồ hôi trên trán kia mà bất giác lòng nàng cũng chùn xuống không ít, vừa đưa tay lên thấm mấy giọt mồ hồi vừa suy nghĩ. Đường đường là Tần đại minh tinh mười ngón tay không dính xuân thủy, lộng lẫy biết mấy trên màn ảnh nhưng chỉ vì nàng, lại chấp nhận từ bỏ sự nghiệp diễn xuất ở nhà làm vợ đảm đan, hằng ngày nấu nướng đối mặt với khói dầu cũng không lời nào oán trách.

"Sở Hàm, chúng ta cùng làm."

Tần Sở Hàm có phần kinh ngạc nhưng cũng rất nhanh mỉm cười ôn nhu. Nàng biết lão công chính là lo lắng cho nàng, nhưng đây là nàng tự nguyện, nguyện vì nữ nhân trước mặt hi sinh bất kỳ thứ gì, kể cả mạng sống, cả sự nghiệp, huống chi chỉ là làm việc nhà.

"Sở Hàm, bất kể việc gì, chúng ta cũng sẽ cùng nhau làm!"

Hạ Tử Nhiễm đem thân thể của người nàng yêu nhất siết chặt trong lòng. Phải rồi. Trải qua biến cố mà suýt nữa sinh li tử biệt không khỏi khiến cả hai hiểu ra và quý trọng nhau hơn. Từng giây từng phút khi ở bên nhau, đều đáng được trân trọng.

"Ân. Chị biết rồi."

-------

Trải qua thêm một tuần, sức khỏe Hạ Tử Nhiễm cũng hoàn toàn bình phục như trước thì bước tiếp theo cũng nên tiến hành. Sáng thứ hai, Hạ Tử Nhiễm và Tần Sở Hàm phá lệ thức dậy sớm chuẩn bị tất thảy. Tần Sở Hàm thả ra bộ tóc nâu chocolate đẹp mê hồn, gương mặt trang điểm nhẹ nhàng nhưng tinh tế càng nổi bật đường nét yêu mị kinh diễm, trên cơ thể lại là bộ váy trắng toát ôm lấy cơ thể mềm mại lộ ra đường cong hoàn mỹ. Hạ Tử Nhiễm ngược lại, khoác lên người chính là bộ âu phục đen phối trắng lịch lãm mà không mất đi vẻ nữ tính. Gương mặt cũng đồng dạng trang điểm nhẹ qua, lộ ra chính là khí thế bức người và tư thái ngạo kiều hằng ngày.

Lúc hai người xuống lầu, bảo an mấy ngày nay quen với bộ dáng các nàng trong trang phục bình thường giờ cũng trố mắt chảy nước miếng. Cố Vân Hỉ thân váy đỏ và Dương Tiểu Doãn vest kem sữa đã đợi sẵn dưới lầu. Một đoàn bốn người trên hai chiếc Porshe giới hạn cùng tiến đến Thánh Hoàng dưới sự kinh ngạc của mọi người dọc đường.

Đỗ xe trước của Thánh Hoàng, Tiêu Mạc Ngôn đã đứng sẵn dưới lầu với bộ mặt vô cùng hưng phấn. Nhân viên nghe nói hôm nay sẽ có đợt thay nhân viên cùng bổ sung nhân lực nhưng không ngờ Tiêu tổng lại trực tiếp xuống nghênh đón, xem ra vị này cũng không phải là dân tầm thường. Chỉ cho đến khi nhìn thấy cả bốn người bước xuống xe, đám nhân viên vốn đang nhốn nháo trong lòng liền im bặt một đoàn, chỉ có chăm chú nhìn về phía 4 mỹ nhân.

Hạ Tử Nhiễm khí chất bức người

Tần Sở Hàm yêu mị kinh diễm

Cố Vân Hỉ mị hoặc quyến rũ

Dương Tiểu Doãn trầm tĩnh ôn hòa

Tiêu Mạc Ngôn nhìn mà không khỏi cười thầm, xem ra lần này xuất chinh đi thuyết phục lại lời đến thế.

"Tiểu Nhiễm, nguyên lai em mang đến cho tôi 3 mỹ nhân nha~"

Theo Tiêu Mạc Ngôn lên tầng cao nhất Thánh Hoàng vào phòng hội đồng quản trị gồm các bô lão Thánh Hoàng. Tiêu Mạc Ngôn cũng bắt đầu rũ bỏ vẻ ngả ngớn mà nghiêm túc phân phó.

"Xin chào mọi người, như đã thông báo, đợt thay đổi nhân sự hôm nay xin được bắt đầu."

Cả phòng họp đổ dồn ánh mắt về phía bốn mỹ nhân mỗi người mỗi vẻ mà không ngừng suýt xoa.

"Hạ Tử Nhiễm, mọi người có lẽ nhận thức nàng, từ nay sẽ đảm đương vị trí Phó tổng Thánh Hoàng."

"Cố Vân Hỉ, từ nay chính thức trở thành giám đốc tiêu thụ Thánh Hoàng."

"Vị kia chính là Dương Tiểu Doãn, được bổ nhiệm làm thư kí riếng cho Phó tổng Hạ."

Dừng một chút, Tiêu Mạc Ngôn nhếch mép mị hoặc hướng về Tần Sở Hàm

"Đại minh tinh Tần Sở Hàm, từ nay cũng sẽ chính thức đầu quân cho Thánh Hoàng chúng ta."

Bất giác không khí ngưng trọng lan rộng khắp phòng hội đồng quản trị bởi những ánh mắt trố ngược trố xuôi. Kia không phải sát thủ thương trường trăm trận trăm thắng Hạ Tử Nhiễm sao... Còn có đệ nhất thư kí Dương Tiểu Doãn và vị giám đốc Cố trứ danh là cây hái ra tiền... Còn nữa, ngay cả đại minh tinh Tần Sở Hàm cũng bị Tiêu tổng mời về Thánh Hoáng... Chuyện này... Chuyện này...

Chậm chạp sau đó mới là tiếng vỗ tay như muốn làm nổ tung phòng họp của tất thảy mọi người. Thánh Hoàng, luồng gió mới này chắc chắn sẽ giúp tiến xa.

P/s: Vâng =)))) Tiêu thê nô thành thùng cơm cho 4 mỹ nhân =)))))

Ahihi >.<

Tiện đây An An cũng muốn nói nhỏ nè =)) Truyện sắp end rồi ah...

Mà dự là sẽ có mấy cái phiên ngoại của trẻ nhỏ các nhà :">

Sau đó An An viết bộ khác, ngắn hơn, chính là bình thường giản dị văn!

Đồng thời edit một truyện An An tình cờ kiếm được bản QT. Truyện khá hay và An An edit được đến chương 5/55 rồi =)))))

Nói túm lại là mọi người hãy chờ An An, chắc chắn sẽ có truyện đọc :3


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.