Ông Xã Vô Tâm: Phu Nhân, Còn Muốn Chạy

Ông Xã Vô Tâm: Phu Nhân, Còn Muốn Chạy? - Chương 123: Ánh mắt chết chóc




Bước vào phòng Giai Tuyết, Vân Vy thấy cô bé đã tỉnh ngủ và đang hướng mắt nhìn về phía cửa sổ, cô liền tiến lại gần cô bé:

- Giai Tuyết!

Giai Tuyết lúc này mới quay sang nhìn Vân Vy. Cô bé đã khao khát được gọi Vân Vy một tiếng mẹ từ rất lâu rồi. Từ khi tỉnh dậy, Vân Vy đã đồng ý làm mẹ cô bé và không đi nữa, cô bé thật sự rất vui. Nhưng mà cô bé vẫn rất nhớ Tiểu Nghiêm:

- Mẹ ơi, Tiểu Nghiêm đâu ạ?

Vân Vy ngồi xuống bên cạnh Giai Tuyết, nắm lấy bàn tay của con, an ủi:

- Con đừng lo, mẹ sẽ sớm đón cả Tiểu Nghiêm về nhà thôi.

Giai Tuyết liền gật đầu, sau đó cô bé lại ngập ngừng nhìn Vân Vy rồi lí nhí hỏi:

- Mẹ ơi...mẹ thật sự đồng ý làm mẹ của con sao?

Giai Tuyết vẫn rất lo sợ Vân Vy chỉ nói dối cô bé, sau đó cô sẽ lặng lẽ rời đi như lần trước.

Vân Vy nghe con hỏi câu đó, trái tim cũng đau đớn theo. Cô liền ôm lấy con, nhẹ nhàng vỗ về:

- Mẹ là mẹ của con, mẹ sẽ ở lại với con.

- Vâng ạ.

Giai Tuyết được ôm, cô bé cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Thì ra đây chính là tình yêu thương của mẹ, cảm giác có mẹ thật là thích.

Lúc đó điện thoại của Vân Vy đột nhiên reo lên, cô buông Giai Tuyết ra và ra ngoài nghe điện thoại. Màn hình điện thoại hiển thị là số của Hắc Khải gọi tới, cô liền nghe điện thoại:

- Cuối cùng anh cũng chịu gọi lại rồi...

- Mẹ ơi!

Đầu dây bên kia không phải giọng nói của Hắc Khải mà là của Tiểu Nghiêm, Vân Vy sững người một lúc. Mấy ngày nay cô không gặp Tiểu Nghiêm rồi, cô cũng rất nhớ thằng bé.

- Mẹ ơi, mẹ đi đâu vậy? Tiểu Nghiêm rất nhớ mẹ.

Tiểu Nghiêm vừa nói vừa làm nũng, Vân Vy cảm thấy lòng mình nhói đau, cô không kiềm được nước mắt mà bật khóc. Cô thật là người mẹ tồi tệ, bỏ đi mà không nói với con một tiếng nào. Không biết bây giờ Tiểu Nghiêm đang ở đâu rồi, nghe bảo Hắc Khải đã về nước. Nhưng Cố Thừa Duật không cho cô đi gặp Hắc Khải.

Vân Vy lau nước mắt rồi trấn an con:

- Con yên tâm, mẹ sẽ nhanh tới đón con thôi...

Đột nhiên ở đầu dây bên kia có tiếng sột soạt, sau đó Vân Vy không còn nghe thấy giọng nói của Tiểu Nghiêm nữa, ngược lại là giọng của một người đàn ông trưởng thành:

- Vân Vy, đã lâu không gặp.

Giọng nói này có chết cô cũng không bao giờ quên, đây chính là giọng nói của Hắc Sát. Vân Vy lập tức nhíu mày chất vấn:

- Sao anh lại cầm điện thoại của Hắc Khải?

Lần trước cũng là Hắc Sát dùng điện thoại của Hắc Khải để uy hiếp cô, cô đã sớm nghi ngờ thân phận của Hắc Khải, nhưng cuối cùng cô cũng không hỏi lại anh.

Đầu dây bên kia Hắc Sát cười lớn, sau đó mới trả lời:

- Tôi cầm điện thoại của em trai tôi có vấn đề gì sao? Ngược lại là cô, tôi nghĩ cô sẽ không bỏ mặc con trai bé bỏng một mình ở đây nhỉ?

Vân Vy cũng không quá bất nhờ với câu trả lời của Hắc Sát, cô cũng đã sớm nhận thấy hai người họ Hắc này có một mối liên hệ mật thiết với nhau. Tiểu Nghiêm lại rơi vào tay của Hắc Sát, cô không muốn nghĩ chuyện này là do Hắc Khải làm ra đâu:

- Anh muốn gì?

Vân Vy biết mục đích của Hắc Sát chắc chắn là muốn nhắm vào cô, hoặc là Cố Thừa Duật, cho nên đã trực tiếp hỏi.

Hắc Sát vừa xoa đầu Tiểu Nghiêm, vừa nói:

- Muốn tới cứu con cô thì bây giờ cô phải tự mình tới đây, không được nói với Cố Thừa Duật.

Chỉ cần loại bỏ được Vân Vy, và sau đó loại bỏ cả Cố Thừa Duật, lúc đó sẽ không còn ai có thể uy hiếp Hắc Sát rồi, Hắc thị cũng sẽ yên tâm phát triển mà không bị kìm hãm bởi Cố thị.

Tất cả những thứ này đều là do Cố Thừa Duật tự chuốc lấy, lúc đó cũng đừng có trách ai.

Vân Vy nắm chặt điện thoại trong tay, đành đồng ý để Hắc Sát gửi địa chỉ trước để tính. Sau khi kết thúc cuộc gọi, lại thêm một cuộc gọi tới nữa. Lần này là Cố Thừa Duật gọi:

- Thừa Duật...?

Ở bên kia, Cố Thừa Duật vội vã bước xuống bãi đỗ xe. Hôm qua hắn nhận được thông tin nói là Hắc Khải đã đưa Tiểu Nghiêm về nước, tới hôm nay lại có mật báo nói Hắc Khải đã bị Hắc Sát bắt đi, Tiểu Nghiêm cũng rơi vào Hắc Sát.

- Vy, nếu Hắc Sát có gọi điện uy hiếp em thì em cũng đừng nghe nhé, chuyện của Tiểu Nghiêm anh sẽ giải quyết.

Vân Vy vô cùng bất ngờ khi Cố Thừa Duật cũng đã biết chuyện này, nhưng cô lại không yên tâm để cho Cố Thừa Duật một mình mạo hiểm như vậy. Với lại Hắc Sát đã uy hiếp là chỉ có mình cô được tới, lỡ như Hắc Sát biết người tới mới chính là Cố Thừa Duật tới thì lúc đó sẽ càng nguy hiểm cho Tiểu Nghiêm hơn.

- Thừa Duật, em đi cùng anh được không?

Sau khi suy nghĩ kĩ Vân Vy mới đưa ra quyết định, cô muốn để bản thân mình làm mồi nhử. Nhưng Cố Thừa Duật đương nhiên không đồng ý, vì sự an toàn của cô là trên hết:

- Ngoan, nghe lời anh. Ở yên nhà đợi anh là được.

- Thừa Duật, một lần này thôi, cho em đi cùng được không? Em hứa sẽ không trở thành gánh nặng của anh, hãy tin em!

Vân Vy nhất quyết muốn thuyết phục Cố Thừa Duật, cuối cùng hắn cũng miễn cưỡng đồng ý.

- Nhưng em chỉ cần ở yên trong xe đợi anh, không được đi đâu cả.

Cố Thừa Duật nhất quyết không chịu để cho Vân Vy làm mồi nhử, dù đồng ý cho phép cô đi nhưng hắn cũng chỉ cho cô ngồi trong xe chờ mà thôi. Vân Vy hết cách rồi, cô đành đồng ý.

Vốn dĩ cô còn muốn tìm luôn cơ hội để gặp Hắc Khải, nhưng căn bản là Cố Thừa Duật vẫn không đồng ý.

Cố Thừa Duật tắt điện thoại, lập tức bảo Vũ Luận vòng xe lại tới đón cả Vân Vy. Ngày hôm nay sẽ là ngày kết thúc tất cả với Hắc Sát, cho dù mục đích của Hắc Sát có là gì đi chăng nữa, Cố Thừa Duật vẫn sẽ quyết định huỷ diệt cả Hắc gia. Là Hắc Sát đã nhiều lần khiêu khích hắn trước.

Lí do Cố Thừa Duật không đồng ý cho Vân Vy đi cùng cũng là vì lí do này, nhưng cuối cùng hắn cũng miễn cưỡng đồng ý.

Cố Thừa Duật cầm trên tay đoạn ghi âm mà hôm đó Mạc Y Nhiên đã tự khai hết, nhớ tới Phương Hà, nắm càng phẫn nộ hơn mà nắm chặt đoạn ghi âm lại.

Một lát sau, Vân Vy cũng đã lên xe. Trước khi đi cô có gọi cho bác sĩ Lạc Tiêu phiền anh tới chăm sóc Giai Tuyết. Lạc Tiêu lập tức đồng ý.

Cùng Cố Thừa Duật ngồi ở hàng ghế dưới, Vân Vy thấy bàn tay hắn đang nắm chặt lại thành nắm đấm, cô liền nắm lấy tay hắn:

- Thừa Duật...

Cố Thừa Duật lập tức thả lỏng bàn tay mình, ngược lại nắm lấy tay cô. Cô thật sự rất cứng đầu, đòi đi theo hắn bằng được. Hắn cũng đành bất lực đưa cô đi theo, nhưng nhất định sẽ không để cho cô nhìn thấy cảnh mình không nên thấy.

Cổ Thừa Duật có đoạn ghi âm của Mạc Y Nhiên trong tay, lẽ ra có thể tống Hắc Sát vào tù được. Nhưng hắn không chọn cách nhân nhượng đó, Hắc Sát lần trước định hại Giai Tuyết, bây giờ còn mang Tiểu Nghiêm ra uy hiếp. Cả Vân Vy và Phương Hà cũng đều là nạn nhân của Hắc Sát, cho nên anh ta không xứng đáng được khoan hồng.

Cố Thừa Duật đã quyết tâm, nhất định sẽ tự tay giết Hắc Sát...

Vân Vy ngồi bên cạnh, cô không hề nhận ra sự khác thường của Cố Thừa Duật, nhẹ nhàng dựa người vào lồng ngực của hắn.

Cố Thừa Duật cũng nhanh chóng che giấu đi ánh mắt chết chóc của mình, dịu dàng vuốt ve mái tóc của cô.

...

Ở bên kia, Hắc Sát vứt điện thoại của Hắc Khải đi, vui vẻ đưa kẹo cho Tiểu Nghiêm rồi nở nụ cười giả tạo. Chính anh ta cũng không hề biết kế hoạch của bản thân đã sớm bị bại lộ rồi, thuộc hạ của Cố Thừa Duật đã tìm ra được vị trí của Hắc Sát.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.