Chương 29: Và con, là con
"Ta đến tìm con gái." Van Rima đáp.
"Con gái?" Quách Mộc Dao ngỡ ngàng.
"Chuyện kể ra cũng dài lắm…" Van Rima tóm gọn câu chuyện rồi kể lại cho mọi người.
Vậy là hai mươi lăm năm trước ông bị người ta bỏ thuốc rồi ông xảy ra quan hệ với một người con gái nào đó, cô ta mang thai và sinh ra một đứa con gái kẻ chủ mưu cũng chính là kẻ giết cha của ông gã đã bắt con gái ông đi và giết cô gái đó. Sau đó, lại bị hiểu lầm là đứa bé đó là con của gã nên những kẻ thù đã lén đem đứa bé định giết nhưng bị phát hiện, đứa bé lại được người khác mang đi đến nay không rõ tung tích.
…
Mãi lo nói chuyện mà không ai nhớ đến việc ăn uống, một phục vụ đi vào hỏi:
"Chào quý khách! Không biết quý khách đã muốn dùng gì chưa ạ?"
Phục vụ nhắc đến ăn làm cho mọi người nhớ đến mình đang ở nhà hàng từ nãy đến giờ nhưng vẫn chưa gọi món gì. Van Rima nhìn phục vụ.
"Đem tất cả món ngon lên."
Phục vụ gật đầu rồi quay đi.
Không lâu sau, vài nhân viên mang đồ ăn vào, trên bàn bây giờ chỉ toàn là những món ngon và đắt tiền.
…
Sau khi ăn xong Van Rima đưa thẻ của ông cho phục vụ để thanh toán rồi sau đó cả bốn người cùng nhau về Trương gia để gặp Trương Doãn.
Lúc Cẩn Thiệu Lăng và Quách Mộc Dao đến cục dân chính, Trương Doãn cũng được Cẩn Gia Tư đưa về.
Đứng trước cổng, Sanda ngó ngang ngó dọc nhớ lại những ngày đã sống ở đây. Khi được Quách Mộc Dao mời vào nhà bà lại chần chừ suy nghĩ.
Hồi trước nơi đây được trang hoàn rất đẹp nhưng bà lại ngu muội đi tin Quách Giang đem công ty mà ba mình gầy dựng giao cho hắn ta, khiến cho gia đình bà gặp khó khăn, liệu ba có tha thứ cho bà không?
"Mẹ." Mộc Dao gọi.
"Mẹ." Mộc Dao gọi.
Nhưng Sanda vẫn không trả lời mặt rất đâm chiêu, cô huơ huơ tay trước mặt bà, liên tục gọi:
"Mẹ...", "Mẹ...", ...., "Mẹ!!!"
Sanda giật mình nhìn cô.
"Mẹ sao vậy?" Mộc Dao hỏi.
"Không, không sao!" Sanda trả lời.
"Vào thôi ạ. Ông ngoại rất muốn gặp mẹ đó." Quách Mộc Dao mở cổng nắm lấy tay mẹ mình, đi vào.
"Cậu về rồi à?" Hạ Lam đang ngồi trên sofa xem điện thoại nhìn thấy Mộc Dao đi vào nhà liền ngước lên nhìn.
"Ông ngoại." Mộc Dao thấy Trương Doãn đang ngồi đọc báo trên sofa gọi.
Trương Doãn hạ tờ báo xuống nhìn cô.
"Con đăng ký kết hôn xong rồi à?"
"Ể? Cậu kết hôn nhanh vậy hôm qua mới cãi nhau với Thiệu Lăng mà." Hạ Lam nghe tin Mộc Dao kết hôn vội đặt điện thoại lên bàn, nghiên nghiên đầu nhìn cô.
"Ờm.... bỏ qua chuyện này trước đi!" Cô trả lời bạn mình xong liền nói với ông ngoại: "Ông ngoại, mẹ về rồi!"
Trương Doãn vội đặt tờ báo xuống bàn, nhìn Quách Mộc Dao. Sanda ở phía sau cô vòng lên trước mặt cô và quỳ xuống nền nhà, nói:
"Ba, con xin lỗi..."
Trương Doãn lẹ tay cầm lấy quải trượng rồi đứng lên, bước đến chỗ Sanda, hiền từ bảo:
"Đứng lên! Đứng lên!"
Thấy ông định cúi người để đỡ Sanda lên Cẩn Thiệu Lăng và Mộc Dao nhanh tay đỡ lấy ông Trương Doãn đỡ Sanda đứng dậy lo lắng hỏi han bà.
"Con về là tốt lắm rồi. Suốt hai mươi bốn năm nay con đã ở đâu? Sống ra sao?"
"Mọi người ngồi xuống trước đi." Cố Hạ Lam nói xong liền đứng lên và đi pha trà.
Mọi người cùng nhau ngồi xuống sofa, Cố Hạ Lam cũng đã pha trà xong, cô mang bình trà ra ngoài và lật những cái tách trên đỉa lên, sau đó rót trà cho từng người.
Mộc Dao nhìn cử chỉ hối hả của bạn mình liền trêu:
"Sắp làm dâu nhà người ta nên lẹ làn hơn hẳn hen."
Hạ Lam chưa kịp phản ứng đã bị Sanda hỏi:
"Cô gái này là..."
"À. Để con giới thiệu." Mộc Dao đứng lên: "Bạn ấy là Cố Hạ Lam, bạn thân của con của là cháu gái nuôi của ông ngoại."
"Đây là ông ngoại con, ông ngoại tên là Trương Doãn." Cô hướng tay về phía Trương Doãn.
Tiếp đến là Sanda:"Đây là mẹ con, tên bây giờ của mẹ là Sanda."
"Đây là Ngài Rima. Tên đầy đủ của Ngài ấy là Van Rima." Cô hướng tay về phía Van Rima.
Sau đó cô tự giới thiệu mình:
"Và con, là con." Cô cười hì hì.
Đến anh thì cô không giới thiệu nữa, Cẩn Thiệu Lăng ganh tị hỏi:
"Anh là gì của em?"