Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời

Chương 290




Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời

Chương 290 - Chương 290

https: //gacsach.com

Mộ Sơ Tình là cố ý quên đi ngày sinh nhật của mình, cô không thích tổ chức sinh nhật, bởi vì ngày sinh nhật của cô, Hoắc Bắc Cảng đồng ý lời tỏ tình của Hứa Hạ Đồng, ngày sinh nhật cô, Hoắc Bắc Cảng và Hứa Hạ Đồng đính hôn, ngày sinh nhật cô, cô đánh mất đi thuần khiết của mình, ngày sinh nhật cô, Hoắc Bắc Cảng hoàn toàn hận cô đến tận xương tuỷ. Cho nên, Mộ Sơ Tình chán ghét cái ngày sinh nhật này, từ đó về sau liền không có nhắc tới, chính cô cũng dần dần quên mất cảm giác được mừng sinh nhật, cũng quên mất bản thân mình cũng có sinh nhật.

Mạc Diệc Phong gật đầu, giọng nói dịu dàng trả lời cô: "Ừ, mọi thứ về em, tôi đều biết rất rõ."

Trong nháy mắt Mộ Sơ Tình lộ ra ánh mắt kinh ngạc nhìn Mạc Diệc Phong, ánh mắt giống như là nhìn thấy một kẻ biến thái vậy.

Mạc Diệc Phong lập tức phản ứng lại được là mình nói sai, vội vàng giải thích, "Ngại quá, có lẽ là tôi chưa nói với em, tôi chưa từng ở chung với phụ nữ, nên bây giờ đối mặt với em, tôi có chút khẩn trương, không phải là tôi cố ý điều tra về em, chỉ là, tôi muốn hiểu biết về em, chỉ có thể thông qua phương pháp này, cho nên, có thể sẽ khiến em hiểu lầm."

Mộ Sơ Tình ngạc nhiên, "Mạc tổng, anh phong lưu phóng khoáng như thế, tướng mạo anh tuấn, nhưng mà kết quả... Mạc tổng anh lại chưa ở chung với phụ nữ sao?"

Mạc Diệc Phong ngượng ngùng gật gật đầu, có chút khó xử: "Ừ, trước kia là bận học, sau khi tốt nghiệp lại bận lo công việc, không có giao tiếp với phụ nữ nhiều cho nên không có kinh nghiệm, đối mặt với em, tôi luôn rất khẩn trương, đại khái là sợ em sẽ không thích trò chuyện với tôi."

"Tôi... Không có." Mộ Sơ Tình có chút nói lắp, đột nhiên sực tỉnh, "Cái đó, chúng ta đi ra ngoài rồi nói đi, đứng ở cửa thế này thật không thích hợp."

Nơi này quá nhiều người, bọn họ nói chuyện ở đây, quá thu hút ánh mắt người khác.

Mạc Diệc Phong gật đầu, đưa tay làm động tác mời để Mộ Sơ Tình đi trước.

Mộ Sơ Tình liền giẫm giày cao gót đi ra ngoài.

Sau khi ra ngoài, Mộ Sơ Tình nhìn nhìn xung quanh, xe của Mạc Diệc Phong liền ngừng ở cửa, Mạc Diệc Phong rất lịch sự mở cửa xe cho cô, leo lên lưng cọp khó xuống, Mộ Sơ Tình cũng không thể không lên xe.

Mộ Sơ Tình vừa lên xe, Mạc Diệc Phong đột nhiên cúi người xuống giúp cô cài dây an toàn, Mộ Sơ Tình có chút kháng cự, muốn tự mình làm, chính là Mạc Diệc Phong nhanh hơn một bước, động tác như nước chảy mây trôi cài giúp cô, Mộ Sơ Tình thật bất đắc dĩ.

Cài xong, Mạc Diệc Phong đóng cửa xe, đi sang phía bên kia lên xe, cài dây an toàn xong bắt đầu xuất phát.

Hai người rời khỏi công ty, hoàn toàn không có chú ý tới vừa rồi nhất cử nhất động của hai người họ đã bị một đôi mắt sắc bén như ưng nhìn chằm chằm, cái ánh mắt ngoan độc kia dường như muốn bóp chết bọn họ vậy.

Giang Thừa ở một bên nhìn Hoắc Bắc Cảng mặt đã đen không thành hình, hơn nữa khí áp xung quanh đã giảm đến mức mặc áo lông vũ mới đủ để giữ ấm, cậu ta rét căm căm, cảm giác da gà đều nổi hết cả lên. Giang Thừa biết tại sao Hoắc Bắc Cảng lại có thay đổi như vậy, thực tế, Giang Thừa đã trải qua cái loại thay đổi này của Hoắc Bắc Cảng cũng không ít, mỗi một lần trước khi hắn phát hỏa sẽ luôn là như vậy, đặc biệt là lúc ghen, cả người sẽ liền đột nhiên biến thành một tòa băng sơn.

Giang Thừa đã trải qua rất nhiều lần thấy Hoắc Bắc Cảng thay đổi như vậy.

Mỗi một lần, đều là phu nhân ở bên người đàn ông khác, hình ảnh đó bị tổng giám đốc thấy được, hắn liền nổi giận, nổi giận là lại đóng băng lạnh muốn chết.

Lúc Giang Thừa học cao trung cũng đã đi theo Hoắc Bắc Cảng rồi, hiện tượng "đông đá" này xảy ra liên tục từ lúc đó đến khi tốt nghiệp đại học rồi lại đến lúc đi làm, đều là như thế này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.