Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời

Chương 101




Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời

Chương 101 - Tính Toán Câu Dẫn Ai? Hử?

https: //gacsach.com

Hoắc Bắc Cảng lúc ấy hoảng sợ đến nổi cả da gà, hắn nghiêm túc nhìn nhìn, đích xác chính là... Hắn gặp ảo giác, hắn thế nhưng sẽ có ảo giác như vậy!

Ngay cả lần đầu tiên Hoắc Bắc Cảng nằm mơ. Mấy thứ đó, đối tượng thế nhưng là Mộ Sơ Tình...

Lúc ấy, hắn mới 17 tuổi...

17 tuổi nhân sinh bên trong, lần đầu tiên mộng tinh thế nhưng là Mộ Sơ Tình...

Ngay cả lần đầu tiên lúc hắn lên giường với Mộ Sơ Tình, Hoắc Bắc Cảng biết rõ mình bị Mộ Sơ Tình hạ dược, còn tiếp tục mặc kệ bản thân làm ra những chuyện đó với cô.

Lúc ấy, hắn có thể đi vào trong phòng tắm, ngâm nước lạnh giải quyết... Nhưng mà hắn không làm, hắn đem Mộ Sơ Tình đè ở dưới thân...

Và rồi làm ra những chuyện đó.

Hoắc Bắc Cảng nói với Mộ Sơ Tình, lúc ấy là bởi vì hắn xem cô là Hứa Hạ Đồng mới có thể 'làm' cô, thật ra là sợ Mộ Sơ Tình cho rằng hắn là bởi vì có cảm giác với cô nên mới làm chuyện đó, cho nên... Cố sức che dấu xấu hổ.

Lúc ấy trong miệng hắn kêu tên Hứa Hạ Đồng, chỉ là nghe nhìn lẫn lộn, không muốn làm Mộ Sơ Tình cho rằng người hắn muốn chính là cô... Cho nên, làm Mộ Sơ Tình hiểu lầm.

Nhưng Hoắc Bắc Cảng rõ ràng biết, lúc ấy tuy rằng trong miệng hắn kêu chính là Hứa Hạ Đồng, chỉ là trong tâm trí, trong tim, nghĩ đến đều là... Mộ Sơ Tình.

Trong đầu tất cả đều là Mộ Sơ Tình, đều là Mộ Sơ Tình...

Cho nên, hắn mới có thể không ngừng để bản thân phóng túng, trầm luân... Hưởng thụ...

Ngày hôm sau, hắn nhìn thấy Hứa Hạ Đồng vọt vào trong phòng, thấy được ngày hôm qua bản thân đã làm ra những chuyện đó, trong nháy mắt thế nhưng hắn còn cảm thấy có chút may mắn, ngày hôm qua người hắn ngủ là Mộ Sơ Tình, không phải Hứa Hạ Đồng...

Chính là hắn cảm thấy bản thân thật có lỗi với Hứa Hạ Đồng, bạn gái hắn là Hứa Hạ Đồng, cô ta không muốn sống cứu hắn, mà hắn lại phản bội Hứa Hạ Đồng, khi đó hắn cảm thấy bản thân thật là cặn bã.

Cho nên, lúc ấy mới có thể đối với Mộ Sơ Tình nói ra những lời tàn nhẫn như thế, cho nên lúc ấy mới có thể đối với cô tuyệt tình đến như thế.

Nhưng mà Mộ Sơ Tình không biết chính là, lúc hắn nói với cô những lời đó, ở trong lòng cũng giống như cô, tim đau đến chết lặng.

Chỉ là hắn không nghĩ sẽ thừa nhận, cũng không muốn đi thừa nhận.

...

Mộ Sơ Tình bất động, Hoắc Bắc Cảng thong thả ung dung duỗi tay đi cởi chiếc váy ra, ngay sau đó, chiếc váy xuôi theo cơ thể rơi trên mặt đất, để lộ ra da thịt trơn mềm non mịn của cô.

Hiện tại trên người Mộ Sơ Tình chỉ có miếng dán ngực, còn có chiếc quần lót chữ T.

Bởi vì chiếc váy vừa rồi quá bó sát, cho nên cô chỉ có thể mặc như vậy, nếu không nhìn sẽ rất xấu.

Song Mộ Sơ Tình ăn mặc như vậy ở trong mắt Hoắc Bắc Cảng thấy được chính là bên ngoài dụ hoặc lại phóng đãng!

"Ăn mặc phóng đãng buông tuồng như thế, tính toán câu dẫn ai?"

Hoắc Bắc Cảng thấy được thân thể Mộ Sơ Tình, đỏ mắt nghiến răng nghiến lợi, phảng phất có thể bắn ra tia hàn quang, cẩn thận với người sao hoả.

Hắn dán lên thân thể cô, véo bên hông cô, thanh âm rất thấp, chỉ có hai người bọn họ có thể nghe được!

Mộ Sơ Tình cô không dám nói lời nào, sợ lỡ miệng, liền sẽ bị người bên ngoài nghe được, cho nên hiện tại chẳng sợ nghĩ nhiều đi tìm lý luận biện hộ, cô cũng không có cách nào có thể nói ra, càng bởi vì thân thể bị Hoắc Bắc Cảng kiềm kẹp chế trụ, không có cách nào trừng hắn!

Nếu hiện tại ánh mắt có thể giết người, Mộ Sơ Tình cam đoan, Hoắc Bắc Cảng đã không tồn tại trên thế giới này!

Hoắc Bắc Cảng nhìn chằm chằm thân thể Mộ Sơ Tình, nhìn đã lâu, cuối cùng hô hấp tỏa ra đều là không khí nóng rực mang theo ái muội, một chút, một chút, nhuộm vào bầu không khí.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.