Người đó nghe Mộ Oanh Oanh nói xong, khóe môi gợi lên một nụ cười gian trá, sau đó hắn ta xoay người, cử động cánh tay máy móc, hắn ta ngừng lại một chút, giọng nói nguy hiểm nói với Mộ Oanh Oanh: "Ngươi nói không sai, thiên hạ không có bữa cơm nào ăn mà không trả tiền. Còn chuyện ta muốn ngươi làm cái gì, sau này ta sẽ nói cho ngươi biết. Đến lúc đó ngươi chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời, ngoan ngoãn làm theo là được, bằng không ta có thể cho ngươi lên thiên đường, thì lúc nào cũng có thể kéo ngươi xuống địa ngục."
Mộ Oanh Oanh nghĩ tạm thời thì bản thân sẽ an toàn, cũng không có suy nghĩ nhiều nữa. Dù sao thì lúc này cô ta đã có được điều mà mình muốn, vậy là tốt rồi.
Cô ta nhìn theo gã đàn ông kia đang rời đi, lại sờ sờ mặt mình thêm lần nữa.
Cô ta cầm lấy chiếc gương ở trên giường, nhìn lại mặt mình trong gương xem có phải chính là khuôn mặt của Mộ Sơ Tình hay không, sau đó mới rời đi.
Trước khi đi Mộ Oanh Oanh còn nhìn Mộ Sơ Tình còn đang nằm ở trên giường một chút, hiện giờ cô vẫn còn đang hôn mê, bất tỉnh nhân sự, cô ta đột nhiên đi đến trước mặt Mộ Sơ Tình, duỗi tay vỗ vỗ vào mặt cô, vẻ mặt đắc ý mở miệng: "Mộ Sơ Tình, cô cứ tiếp tục ngủ đi, tốt nhất là cứ như vậy, ngủ cả đời. Thật đáng tiếc, sau này tất cả những thứ của cô đều là của tôi. Người đàn ông của cô sẽ là của tôi, thân phận địa vị của cô cũng đều là của tôi. Ha ha ha ha ha ha!"
......
Nửa tiếng sau, Mộ Sơ Tình cảm giác đầu óc mơ hồ, có chút khó chịu mở mắt ra, cảm giác trước mắt trắng xoá, không nhìn rõ được mọi thứ xung quanh.
Hiện giờ đầu cô đau như búa bổ, thật sự rất giống cảm giác thức dậy sau khi say rượu, so với uống say còn muốn thống khổ hơn gấp mười lần. Không chỉ là đau đầu, lại còn cảm thấy rất buồn nôn.
Cô cảm thấy yết hầu như có thứ gì đó chặng lại, rất ngứa, thật giống như là đang tra tấn cô vậy, Mộ Sơ Tình thống khổ ho khan, chính là ho khan nửa ngày, phát hiện bản thân căn bản là chẳng ho ra được thứ gì cả.
Cô rất khó chịu, bò dậy khỏi giường, hai mắt đã từ từ thích ứng được, sau khi ngồi dậy, nhìn thấy bản thân đang ở trong khách sạn, cô trợn tròn hai mắt, tại sao cô lại ở đây? Đây là khách sạn.
Hơn nữa...... Tại sao cô lại ngủ ở trong khách sạn, vừa rồi là cô nằm ở trên giường.
Chuyện này là như thế nào? Ký ức của cô trước lúc hôn mê cũng chỉ là bị cái gã đàn ông có cánh tay máy móc kia bắt lên xe, rồi mới đột nhiên cảm giác sau gáy bị người ta đánh một cái, sau đó thì cô liền hôn mê cho tới bây giờ, rồi biến thành như hiện tại thế này......
Vẻ mặt Mộ Sơ Tình kỳ quái nhìn nhìn xung quanh, sau đó cô cảm thấy không thích hợp, muốn nhìn giờ một chút, xem xem hiện giờ là mấy giờ rồi, nhưng mà nhìn xung quanh cũng không thấy túi xách của mình đâu, lại lại đột nhiên phát hiện có một chiếc túi quai rút ở bên cạnh mình. Chiếc túi xách này không phải là của cô, cái này là của ai?
Mộ Sơ Tình tò mò lấy chiếc túi đó lại mở ra, bên trong có di động.
Mộ Sơ Tình mở di động lên, phát hiện không có khóa màn hình, hơn nữa hình đại diện lại là ảnh chụp Mộ Oanh Oanh!
Tại sao lại như vậy, sao lại là ảnh của Mộ Oanh Oanh?
Chẳng lẽ nói cái di động này là của Mộ Oanh Oanh, cái túi xách này cũng là của cô ta sao? Tại sao di động và túi xách của cô ta lại ở chỗ này?
Kỳ quái, rốt cuộc là Mộ Oanh Oanh và cái người đàn ông có cánh tay robot kia là có quan hệ gì sao?
Chẳng lẽ bọn họ là một đám kết phường với nhau, bắt cô tới đây sao?
Mộ Sơ Tình suy nghĩ một chút, nghĩ không ra, vứt điện thoại và túi xách sang một bên, không quản nhiều nữa.
Hiện giờ cô chỉ muốn rời khỏi đây, khỏi cái khách sạn này thôi.
---###
Chương 321.
Mộ Sơ Tình bò dậy khỏi giường, liền trực tiếp đi về phía cửa, hiện giờ trong phòng không có ai cũng không biết là bên ngoài có người hay không.
Lúc Mộ Sơ Tình đi ra cửa có đi ngang qua toilet, toilet đối diện có một chiếc gương đặc biệt lớn, có thể nhìn thấy toàn bộ từ đầu tới chân cô.
Vừa rồi Mộ Sơ Tình chỉ liếc sơ qua, thấy bóng dáng một người xuất hiện còn tưởng rằng bản thân nhìn lầm rồi, bằng không làm sao có thể nhìn thấy được gương mặt của...... Mộ Oanh Oanh?
Mộ Sơ Tình có chút tò mò có phải là Mộ Oanh Oanh đang ở trong toilet trong phòng này hay không.
Cô đột nhiên đổi hướng đi vào trong phòng tắm.
Lúc vào đến phòng tắm, nhìn thấy gương mặt xuất hiện ở trong gương, cả người đều chấn kinh!
Mộ Oanh Oanh!
Tại sao lại là cô ta! Người xuất hiện trong gương tại sao lại là Mộ Oanh Oanh, hiện giờ là cô soi gương, cho nên không thể nào xuất hiện ra Mộ Oanh Oanh được, phải là cô mới đúng.
Vẻ mặt Mộ Sơ Tình kinh hoảng, xoay người ra sau nhìn xem, chẳng có bất kỳ ai ở đây, trong này chỉ có một mình cô.
Chính là, người hiện ra trong gương lại là Mộ Oanh Oanh......
Chẳng lẽ, chẳng lẽ, chẳng lẽ nói......
Cái người ở trong gương này chính là cô? Làm sao có thể là cô được chứ??!
Mộ Sơ Tình sốt ruột sợ hãi đập đập vào gương, nhìn bản thân ở trong gương, sờ sờ mặt, trong gương phản chiếu lại cái động tác đó của cô, việc này đã thuyết minh rõ, người ở trong gương đó chính là cô.
Tại sao lại như vậy? Tại sao cô lại biến thành Mộ Oanh Oanh?
"Tại sao lại như vậy? Tại sao mình lại......" Lúc Mộ Sơ Tình muốn cất tiếng nói, lại phát hiện bản thân nói không ra tiếng. Không sai, cô đang mở miệng nói chuyện, chỉ là khẩu hình, không có nghe được bất cứ thanh âm gì, tự mình nói chuyện tại sao lại không nghe được tiếng của mình. "Tại sao mình lại nói không nên lời? Tại sao?"
"A...!!!" Cô tê tâm liệt phế gào lên nhưng mà không có nghe được, không có thanh âm, hoàn toàn không có bất cứ thanh âm nào.
Lúc này không gian yên tĩnh đến đáng sợ.
Cô vươn tay đấm mạnh vào tấm gương ở trước mặt, muốn đánh nát cái bóng dáng ở trong gương kia ra, không muốn phải nhìn thấy bản thân mình như vậy.
Tại sao.... Tại sao cô lại biến thành Mộ Oanh Oanh như thế này!
......
Lúc này Mộ Oanh Oanh đang cao hứng về tới nhà của Mộ Sơ Tình, bởi vì trước đó đã biết địa chỉ nhà của cô, cho nên hiện tại liền bắt taxi đến nhà Hoắc Bắc Cảng.
Quả nhiên là nhà giàu có khác, nhà của Hoắc Bắc Cảng đúng là rất sang trọng! Chỉ nhìn bên ngoài thôi cũng đã thấy được đây là căn biệt thự cao cấp xa xỉ! Sau này chính là của cô ta! Sau này cô ta sẽ được sống trong căn biệt thự lớn thế này, làm thiếu phu nhân nhà giàu!
Mộ Oanh Oanh vui sướng hài lòng mà đi vào, đi đến cửa lại bị khóa cửa làm khó.
Căn bản là vì không biết mật mã cửa ra vào.
Mộ Oanh Oanh đang đau đầu thì lại có một cái tin nhắn gửi tới, nói cho cô ta biết mật mã mở cửa và đủ loại mật khẩu của Mộ Sơ Tình!
Mộ Oanh Oanh nghĩ, cái tin nhắn này, hẳn là do người đàn ông kia gửi tới.
Mộ Oanh Oanh đi vào, dưới chân đột nhiên vọt tới một chiếc xe điều khiển từ xa, Hoắc Tiểu Bao đang test xe mà ba nó mới mua cho, không nghĩ tới lại đụng phải Mộ Sơ Tình vừa trở về.
"Sơ Tình, mẹ trở về rồi." Hoắc Tiểu Bao chào cô.
Mộ Oanh Oanh nhìn thằng nhóc con ở trước mặt, căn bản không biết đứa nhỏ này là ai, "Mày là ai?"
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Ngontinh.vn