Ông Xã Pháp Y: Tiểu Kiều Thê, Nghiệm Một Chút

Chương 40. Thẩm vấn




Bắt được tên biến thái giết người, nhưng bầu không khí trong văn phòng vô cùng áp lực.

Tô Cửu Cửu vừa hỏi mới biết được, vốn bắt đúng người rồi, nhưng mà lúc thẩm vấn, tên kia không chịu nói một chữ, nếu không phải lúc trước thấy anh ta nói chuyện nhiều, mọi người còn tưởng rằng anh ta bị câm từ đầu.

Trình Lạc cúi đầu, bộ dạng vô cùng đau khổ, phí thời gian với tên tội phạm này một ngày một đêm, anh ta đã biến thành gấu mèo rồi.

Không có biện pháp, thẩm vấn một ngày, nên dùng không nên dùng, những chiêu có thể sử dụng anh ta đều dùng hết rồi, kết quả tên kia giống như có thù oán gì với anh ta, không nói nửa lời.

Tô Cửu Cửu chắc chắn, người ngày đó bắt được đúng là tên giết người biến thái, bây giờ chỉ thiếu khẩu cung của anh ta mà thôi.

"Kim Linh, điều tra nơi ở của tên tội phạm này chưa?" Cô vẫn cần tiến thêm một bước tìm hiểu tình hình của đối phương.

Kim Linh vừa đưa tài liệu cho Tô Cửu Cửu, vừa kể lại, "Madam, công cụ gây án đã tìm được dưới tầng hầm nơi tội phạm ở, cũng tìm được thi thể của người bị hại, nhưng mà chưa tìm được cô gái mất tích cuối cùng tên là Lâm Tuyết."

Tô Cửu Cửu nhíu mày, cô vốn tưởng rằng tất cả cô gái mất tích đều đã bị giết hại, xem ra có lẽ vẫn còn một cô gái còn sống, đương nhiên đây cũng chỉ là một loại khả năng, dù sao tội phạm hung ác như vậy, ra tay với phụ nữ rất độc ác.

"Được rồi, tôi đã biết." Cô cầm tài liệu đi vào phòng thẩm vấn.

Mà lúc này trong phòng thẩm vấn, Trình Lạc vẫn đang đọ sức với tên tội phạm.

"Sếp Trình, anh đi nghỉ ngơi một lát đi, để tôi."

Trình Lạc vừa thấy Tô Cửu Cửu, biểu cảm có chút không chịu nổi, anh ta vốn định chứng minh năng lực của mình, vậy mà lúc này chỉ thẩm vấn một tên tội phạm anh ta cũng làm không được.

Đúng là càng già càng không dùng được nữa.

Không có biện pháp, đối mặt với Tô Cửu Cửu, Trình Lạc muốn không phục cũng không được, nghĩ đến vụ án khó giải quyết như vậy, nửa tháng rồi mà anh ta vẫn chưa phá được, Tô Cửu Cửu mới đến một ngày đã phá được rồi.

Đây là chênh lệch.

Trình Lạc đứng dậy nhường vị trí cho Tô Cửu Cửu, nhưng hình như Tô Cửu Cửu không có ý ngồi chỗ đó thẩm vấn, chỉ thấy cô chậm rãi đi đến chỗ tên tội phạm.

Ngày đó không quan sát cẩn thận, lúc này cô nhìn rất rõ ràng.

Đó là một người vô cùng bình thường, đương nhiên, có lẽ ở trong mắt người khác, anh ta rất xấu xí.

Anh ta cúi đầu, im lặng không nói.

"Anh có biết, cho dù anh không nói, cũng không che giấu được sự thực anh là tên giết người." Tô Cửu Cửu im lặng một lúc lâu, sau đó mới chậm rãi mở miệng.

Người kia nghe thấy tiếng Tô Cửu Cửu, trong chớp mắt nâng mắt nhìn cô, kết quả, một giây sau, đột nhiên cảm xúc kích động.

"Cô là tiện nhân! Tôi yêu cô như vậy, nhưng cô lại bỏ trốn theo người đàn ông đó!"

Lời này vừa nói ra, Trình Lạc bị dọa sợ.

Sắc mặt Tô Cửu Cửu không đổi, lúc tiếp xúc với vụ án này, cô đã biết hung thủ là người có tâm lý biến thái, bây giờ xem ra quả nhiên không sai.

Nghe ý trong lời nói của anh ta, anh ta bị bạn gái phản bội, điều này cũng lý giải được vì sao anh ta lại hận phụ nữ đến vậy, ra tay tàn nhẫn sát hại phụ nữ.

"Tiểu Tuyết, anh yêu em, cầu xin em đừng rời khỏi anh, vì em, anh có thể làm mọi chuyện, không phải em muốn tiền sao? Anh có thể cố gắng kiếm tiền, nếu không thì anh đi cướp..."

Một câu này làm Tô Cửu Cửu biết được rất nhiều tin tức, cô không thẩm vấn tiếp nữa, kéo Trình Lạc ra khỏi phòng thẩm vấn.

"Sếp Trình, kiểm tra người liên lạc với anh ta xem có ai tên Tiểu Tuyết hay không..."

"Được."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.