Cái gì gọi là gặp lần đầu đã quen thân? Hiện giờ Đậu Đinh và Cách Cách mới gặp nhau lần đầu, hai người đã thân đến mức hôn lên mặt, nắm tay nhau.
Lúc này Đậu Đinh dẫn Cách Cách đi chọn đồ uống.
Nhìn bộ dạng hai đứa bé thân nhau, Tô Cửu Cửu và Hứa Nguyện đều vô cùng vui vẻ.
"Cậu nhìn Đậu Đinh nhà cậu yêu thích Cách Cách nhà mình như thế, không bằng như vậy, chúng ta kết thông gia đi, thế nào?" Bỗng nhiên Hứa Nguyện nghĩ ra một ý.
"Thật hay giả thế?"
Trái lại Tô Cửu Cửu không ngại, chỉ là nếu sau này Hứa Nguyện biết con rể mình hoa tâm củ cải, sẽ có cảm tưởng thế nào.
"Đương nhiên là thật rồi, Đậu Đinh thông minh lợi hại như thế, mình có con rể như vậy, cầu còn không được ấy." Hứa Nguyện cười gian nói.
"Được rồi, vậy thì cứ định như vậy, chỉ là sau này cậu đừng có mà hối hận đó." Tô Cửu Cửu cười giống như tên trộm.
Hai đứa bé còn chưa có biết bọn họ được mẹ mình tự định chung thân rồi.
"Được rồi, nói chuyện nghiêm túc đi, trước mắt cậu nên giúp mình một việc."
Bây giờ ở thành phố A, Tô Cửu Cửu chỉ có một mình Hứa Nguyện là bạn, tất nhiên lúc có việc sẽ cần bạn giúp đỡ.
"Có việc gì thì cứ nói đi." Hứa Nguyện lập tức bày ra bộ dạng vì bạn không tiếc cả mạng sống.
"Giúp mình tìm nhà để ở, tốt nhất là cách cục cảnh sát không quá xa, quan trọng là... Tiền thuê nhà đừng quá đắt." Tô Cửu Cửu không ngại nói, lúc này tình hình của cô là viêm màng túi rồi.
"Này, Cửu Cửu, cậu đã về thành phố A rồi, về nhà ở không phải tốt hơn sao, nhà cậu rộng như vậy mà." Hứa Nguyện chậc chậc nói, có đôi khi cô ấy còn hâm mộ Tô Cửu Cửu, có người cha có tiền như thế, đương nhiên, nếu không có bà mẹ kế đó thì tốt.
"Mình định ổn định xong thì về nhà xem."
Từ đầu Tô Cửu Cửu đã không nghĩ về nhà ở, trước đây cô sống trong căn nhà đó, tức giận nhiều như vậy, sao bây giờ cô có thể đưa con trai về đó để bị khinh bỉ được.
"Được rồi, cậu có thể chấp nhận giá tiền thuê nhà là bao nhiêu?"
Vài năm nay Hứa Nguyện vì cuộc sống, bồi dưỡng mình thành bà quản gia tính toán tỉ mỉ.
"A..."
Tô Cửu Cửu nghĩ một lát, vươn hai ngón tay ra, trả lời một cách dứt khoát, "Hai ngàn đồng."
"Hai ngàn đồng! Không phải chứ, cậu còn tưởng nơi này là thành phố A 10 năm trước à, bây giờ thuê giường ngủ một tháng cũng phải mất một ngàn rồi, huống chi cậu còn định thuê nhà trọ nhỏ gần cục cảnh sát, hai ngàn một tháng sao? Không bằng tặng không cho cậu ở." Hứa Nguyện trợn trừng mắt, nghĩ đến trong công việc, Tô Cửu Cửu là một hình tượng uy vũ, nhưng ở trong cuộc sống, đúng thật là không còn gì để nói.
"Hứa Nguyện, cho dù như thế nào cậu cũng phải giúp mình." Tô Cửu Cửu ỷ lại vào Hứa Nguyện, không có biện pháp, những chuyện vụn vặt này, từ trước đến nay cô không làm được, bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng cũng có người bị cô ép giá trị thặng dư vô hạn.
Hứa Nguyện biết ngay Tô Cửu Cửu mời cô ấy uống cà phê là không có chuyện gì tốt, đây này, vừa tới liền ném cho cô ấy vấn đề khó khăn như vậy.
Bỗng nhiên cô ấy nhớ đến một việc, "Đúng rồi, Cửu Cửu, hình như cô bé thuê nhà với mình sắp kết hôn, nếu cô ấy kết hôn, chắc là không tiếp tục thuê nhà nữa, không bằng cậu và Đậu Đinh thuê phòng cùng chúng mình?"
"Đương nhiên là được, vậy tiền thuê nhà..." Tô Cửu Cửu càng quan tâm giá tiền thuê nhà hơn.
"Yên tâm đi, bởi vì có hai phòng ở cho hai nhà, cho nên rẻ hơn một chút, hai ngàn rưỡi một tháng, nhiều hơn 500 đồng so với cậu dự tính." Đây là ngôi nhà mà Hứa Nguyện có thể nghĩ lại thích hợp với Tô Cửu Cửu.
"Được, quyết định như vậy đi, buổi chiều chuyển nhà luôn."
Nghĩ đến số tiền mỗi ngày ở trong khách sạn, Tô Cửu Cửu ước gì có thể lập tức chuyển nhà.
Đầu Hứa Nguyện đầy vạch đen, "Mình phải hỏi chủ cho thuê nhà trước, được không?"