Ông Xã Là Chiến Thần

Chương 345: Anh Chọn Giúp Ai




Sở Nhược Phi từng chữ đều có hàm ý rất nặng nề, còn sợ không đủ để làm tổn thương người khác, Lâm Ngọc Linh nghe không nổi nữa rồi!

Giờ phút này sâu trong lòng Lâm Ngọc Linh đều buốt lạnh, anh và cô cái gì cũng có thể chịu đựng, chỉ duy nhất việc có thêm người phụ nữ khác trong bức ảnh cưới quý giá này là không được, cô không thể nhắn nhịn nổi nữa!

Lúc này bàn tay nhỏ bé của cô đã được bao bọc trong một lòng bàn tay tay to lớn ấm áp khác, Chu Hoàng Anh nắm chặt tay cô, từng chữ tuyên bố với Sở Nhược Phi: “Con sẽ rõ ràng nói với mẹ rằng không thể được! Mẹ có đặt ở bên cạnh con Tạ Miên hay là những người phụ nữ khác đi nữa, con cũng dùng những dẫn chứng này để nói với mẹ rằng người duy nhất con muốn chỉ có cô ấy! “

Sở Nhược Phi cảm thấy huyết áp đang không ngừng tăng lên: “Anh … nhất định phải cùng cô ta để chống lại tôi đúng không? Tôi sẽ không để các người đạt được mục đích đâu!”

Nói xong Sở Nhược Phi giật máy ảnh của nhiếp ảnh gia qua, dùng lực đập nó xuống đấu Bà ta dùng một lực rất lớn đập máy ảnh xuống, chiếc máy ảnh vỡ ra thành bốn năm mảnh.

Khi nhiếp ảnh gia muốn ngăn lại thì đã quá muộn rồi, cảm xúc trên gương mặt anh chuyển từ đờ đẫn sang bàng hoàng, đau Xót.

Anh ta quỳ sụp xuống trên mặt đất, khóc.

lóc kêu lên: “Bảo bối tâm can của tôi ơi, sao mày lại hỏng thế này? Các người đều là kẻ xấu!”

“Mẹ, mẹ điên rồi hay sao!”Chu Hoàng Anh ngồi xổm xuống kiểm tra máy ảnh đã không thể lưu cái gì nữa, tức giận gầm lên.

Nhìn thấy vẻ tức giận của con trai, khuôn mặt Sở Nhược Phi tràn đầy sự thất vọng, Tạ Miên bên cạnh bước tới nói giúp: “Hoàng Anh ca ca, sao anh có thể đối xử với bác gái như thế này? Bác gái đã nói sai cái gì sao?

Lâm Ngọc Linh vốn dĩ chả là cái gì cả.

Anh luôn nổi tiếng là người con hiếu thảo, nhưng bây giờ em cho rằng anh đã thực sự bị cô ta cho uống bùa mê thuốc lú thật rồi.

Lời nói của Tạ Miên vừa dứt , khuôn mặt của Chu Hoàng Anh trở nên vô cùng khó coi, bàn tay đột nhiên nắm chặt thành nắm đấm, rõ ràng đã chạm đến giới chịu đựng của anh rồi Lâm Ngọc Linh ở một cạnh trực tiếp nhìn thấy máy quay phim bị rơi xuống đất, hơi thở dần trầm xuống, trái tim cô như vỡ thành từng mảnh từng mảnh.

Sau đó lại nghe thấy câu nói của Tạ Miên, cô không còn do dự giơ tay lên, hướng tới mặt cô ta tát mạnh xuống.

Tạ Miên hô lên một tiếng, cô ta kinh ngạc mở to hai mắt, vẻ mặt không dám tin nói “Vậy mà cô dám đánh tôi!”

Hai mắt Lâm Ngọc Linh đã đỏ hết lên, cô cười lạnh đáp lại: ‘Kiểu phụ nữ trước mặt không ngừng nói năng xuyên tạc thì không đáng đánh sao? Tạ Miên, tôi nói cho cô biết, tôi có chả là cái gì đi nữa thì cũng không tới phiên cô bình luận ở đây!”

Tạ Miên tức giận đỏ bừng hết cả mặt, ả tiện nhân này, không ngờ cô thật sự dám ra tay với mình như vậy!

Khi Sở Nhược Phi nhìn thấy cô đánh đứa con dâu mà bà ta yêu thương nhất, toàn bộ.

người đều phát điên lên, đưa tay ra đẩy mạnh về phía Lâm Ngọc Linh: “Cô có mẹ mà mẹ cô không biết dạy cô à, còn dám tùy tiện đánh người, hôm này tôi sẽ dạy cho cô biết thế nào là lễ đội”

Nói xong, bà ta tức giận cầm cây gậy bên cạnh nhắm đánh về phía Lâm Ngọc Linh!

Lâm Ngọc Linh cũng không tỏ ra yếu thế, cô nhanh nhẹn tránh được sự tấn công của Sở Nhược Phi.

Ngay sau đó, vẻ thù hận mạnh mẽ ánh lên trong mắt cô, cô nâng tay lên cao.

Đối với cô cho dù Sở Nhược Phi có xúc phạm cô như thế nào đi chăng nữa cô đều có thể chịu đựng được, nhưng nếu xúc phạm đến mẹ cô thì cô nhất định sẽ không tha thứ Khi bàn tay cô chuẩn bị tát Sở Nhược Phi, một lực bất ngờ khiến cánh tay cô dừng lại Cô ngẩng đầu lên, nhìn thấy bàn tay mình bị Chu Hoàng Anh ngăn lại, trong đáy mắt tràn đầy vẻ bất bình và uỷ khuất.

Ánh mắt Chu Hoàng Anh phức tạp vô cùng, anh trầm giọng nói: “Lâm Ngọc Linh, nể mặt anh bình tĩnh một chút!”

Bình tính?

Bây giờ hai chữ này như đang chế giễu cô.

Thấy bản thân đã thoát được một kiếp, Sở Nhược Phi che đi trái tim đang đập rộn ràng vì sợ hãi của mình, thở hổn hển nói: “Ôi chao, cô còn muốn đánh tôi, Chu Hoàng Anh anh nghe theo lời tôi lập tức chia tay với cô ta, nếu không tôi với anh sẽ cắt đứt tất cả quan hệt “

Lâm Ngọc Linh cũng nói: “Chu Hoàng Anh, anh biết rõ em rồi, giới hạn của em đã bị đả kích đến tận cùng, vậy nên bây giờ anh rốt cuộc chọn ai?

Đôi lông mày thanh tú của Chu Hoàng Anh nhếch lên một cách nặng nề, anh không trả lời bất cứ điều gì.

Hy vọng nhỏ nhoi cuối cùng của Lâm Ngọc Linh cũng tan tành, hơn nữa Sở Nhược Phi còn mẹ ruột của Chu Hoàng Anh, anh không giúp cô là điều hoàn toàn bình thường!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.