Ông Xã Ảnh Đế Mau Vào Trong Chén

Chương 30: Bạn thân vẫn nên đóng cửa thì tốt hơn




Edit: hongheechan

"Tôi họ Hạ, Hạ Minh Hiên." Sắc mặt người đối diện không thay đổi, cười tươi nói.

An Cẩn Du nhíu mày, khẽ cười nói: "Hạ Vũ Hà và anh có quan hệ như thế nào?"

Lông mày Hạ Minh Hiên run lên, bình tĩnh nói: "Không có quan hệ."

"Không có là được rồi." An Cẩn Du cười một tiếng, cũng không giả bộ ngớ ngẩn với Hạ Minh Hiên nữa, nói thẳng: dđ.l!q.đ "Mới vừa rồi tôi nghe Tiểu Tình nói, anh được cô ấy nhặt về. Tôi rất ngạc nhiên, hạng người gì mà cần dùng đến cái chữ nhặt này? Rốt cuộc anh là ai, xã hội đen hay là..."

Hạ Minh Hiên nhìn người phụ nữ lộ ra địch ý cực lớn với mình trước mắt này, nếu là trước kia, có người dám nói chuyện với anh như vậy, chắc chắn người kia sẽ không được thấy mặt trời ngày mai.

Nhưng người trước mắt không giống vậy, người này là bạn bè mà bảo bối mình mất mà được lại rất để ý, thậm chí còn như người thân, hơn nữa vốn dĩ cô lộ ra địch ý với mình lớn như vậy, cũng là vì bảo bối nhà anh.

Hôm nay ý của Hạ Minh Hiên vô cùng đơn giản, tất cả lấy Diệp Sơ Tình làm chủ, người không tốt với Diệp Sơ Tình, người chọc giận cô thương tâm khổ sở, anh sẽ không bỏ qua ai cả. Ngược lại, người đối tốt với Diệp Sơ Tình, suy tính cho cô, người chăm sóc cô nhiều lần, anh cũng rất vui lòng giao hảo với những người này. Cái này sợ rằng chính là yêu ai yêu cả đường đi trong truyền thuyết.

Vì vậy, với chất vấn hùng hổ dọa người của An Cẩn Du, Hạ Minh Hiên lấy ra kiên nhẫn và chân thành trước nay chưa từng có, cười đáp lại: "Cô An hãy yên tâm, tôi cũng không phải người xấu, càng không phải là xã hội đen trong miệng cô An. Ngược lại, xuất thân của tôi rất trong sạch, sẽ không tạo ra bất kỳ nguy hiểm nào cho Tình nhi, càng sẽ không để cho bất kì kẻ nào tổn thương một cọng tóc gáy của cô ấy."

Mặc dù trên mặt Hạ Minh Hiên mang theo nụ cười, nhưng An Cẩn Du lại có thể cảm thấy trên người anh ta trong nháy mắt đã toát ra khí thế cường đại, một chốc kia, An Cẩn Du cho rằng suýt nữa hô hấp của mình cũng ngừng lại. Vì lúc cặp mắt của người nọ nhìn về phía Diệp Sơ Tình dịu dàng như nước, khi nhìn mình lại lạnh lẽo khác thường, thật giống như liệp ưng theo dõi con mồi, tùy lúc mà hoàn toàn có thể đáp xuống xé mình thành mảnh nhỏ. Quả nhiên người đàn ông này không phải là bạch liên hoa hiền lành này gì, bề ngoài hoàn toàn là mây bay!

"Khụ tôi miễn cưỡng tin anh một lần. Nhưng tôi có đôi lời phải nói trước, hoàn cảnh của Tiểu Tình có hơi đặc biệt, nếu như anh chỉ muốn chơi đùa, tôi khuyên anh nên cút đi nhanh một chút, Tiểu Tình không phải là người để chơi đùa, nếu để tôi biết được anh..."

An Cẩn Du còn chưa nói xong, đã bị Hạ Minh Hiên cắt đứt trước một bước: "Chơi? Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc chơi đùa loại chuyện như vậy, cũng không cho phép bất cứ ai coi mối quan hệ của chúng tôi thành vui đùa thoáng chốc, tôi rất nghiêm túc."

Trong lúc vô tình lời nói của An Cẩn Du đã chạm tới chỗ hiểm của Hạ Minh Hiên, làm cho anh hơi tức giận. Trời mới biết nếu như được phép, anh hận không thể giấu Diệp Sơ Tình đi, không để cho bất cứ kẻ nào thấy cô, không để cho bất cứ kẻ nào thân mật cô quá mức xuất hiện, để cho cô triệt triệt để để thuộc về mình, chỉ có thể nhìn một mình anh.

Nhưng anh cũng biết điều này là không thể, anh không thể ích kỷ chặt đứt tất cả liên lạc của Diệp Sơ Tình với cái thế giới này như vậy, cho nên anh nguyện ý nhẫn nại, vì Diệp Sơ Tình mà nhịn lại, nhưng anh quyết không cho phép người khác làm như không thấy quan hệ của bọn họ. Diệp Sơ Tình là của anh, đời này đời sau, thậm chí đời đời kiếp kiếp cũng chỉ có thể là của anh, anh hận không thể chiêu cáo điểm này trên toàn thế giới.

An Cẩn Du bị phút chốc tức giận kia của Hạ Minh Hiên làm kinh sợ, die!nd.a//nleq.uydo,n nhưng lại không thể không buộc mình cố gắng giữ tỉnh táo, chỉ vì trước kia cũng không thiếu tình huống như thế xuất hiện qua. Lúc mới bắt đầu muốn theo đuổi Diệp Sơ Tình thì thề son sắt  nói mình yêu cô bạn thân Diệp Sơ Tình như thế nào, muốn cho cô hạnh phúc cả đời, nhưng vừa quay đầu lại nghe được hoàn cảnh của Diệp Sơ Tình, chạy trốn còn nhanh hơn tất cả mọi người.

"Thật sự mà nói thì trước kia có không ít người cũng nói câu này với tôi rồi, nhưng quay đầu lại thì bên cạnh Tiểu Tình vẫn không có một bóng người. Hạ tiên sinh, có mấy lời mặc dù tôi và Tiểu Tình đều không nói, nhưng chắc về sau anh cũng sẽ biết. Đã như vậy, còn không bằng thừa dịp bây giờ thời gian anh ở chung một chỗ với cô ấy cũng chưa lâu, khi tình cảm với nhau cũng không tính là quá sâu, để cho tôi làm cái tên xấu xa này."

Sắc mặt An Cẩn Du nặng nề nhìn thoáng qua hướng phòng bếp, thở dài nói: "Lúc Tiểu Tình sinh ra, mây đen đầy trời, trước đấy không lâu nơi đó còn là trời xanh mây trắng vậy mà lập tức sấm sét vang dội, mưa rơi tầm tả. Ông bà nội của cô ấy thấy thế nên đã mời một thầy tướng số trong thôn tính một quẻ cho cô ấy, nói trong mệnh Tiểu Tình mang sát khí, không chỉ liên luỵ bản thân, còn có thể liên luỵ đến những người khác, nhất định đời này sẽ cơ khổ cả đời, một mình đi hết quãng đời cuối cùng."

Nói tới chỗ này, An Cẩn Du không khỏi ngẩng đầu nhìn Hạ Minh Hiên một cái, cố gắng tìm ra vẻ hoảng sợ và miễn cưỡng trên mặt anh, rốt cuộc lại thất vọng.

Sắc mặt Hạ Minh Hiên không thay đổi ngồi ở đối diện, di.end.anl.eq.uyd.on vẻ mặt lạnh nhạt thật sự giống như đang nghe một chuyện xưa thú vị không liên quan đến bản thân.

"Tiểu Tình sinh ra ở một nhà nông dân trong thôn, ông bà nội của cô ấy vốn trọng nam khinh nữ, hơn nữa còn mê tín, nghe xong lời này, lại càng không muốn gặp Tiểu Tình. Tôi và Tiểu Tình biết nhau khi học cấp hai, khi đó cô gầy teo bé xíu, nhỏ hơn đứa trẻ cùng tuổi không ít, thấy người lạ thì rụt rè, một vài bé trai thấy cô như vậy thì đặc biệt thích bắt nạt cô. Tôi và cô cùng lớp ở học kỳ thứ hai, có một đoạn thời gian cô ấy vẫn không tới lớp đi học, sau đó tôi mới biết lúc cô ấy đi theo ba mẹ ra cửa gặp tai nạn xe cộ, ba mẹ vì bảo vệ cô ấy, cả hai đều chết ở trong tai nạn xe đó rồi."

Nghe đến đó, rốt cuộc nụ cười trên mặt Hạ Minh Hiên cũng thu lại một ít, nhưng trong mắt cũng không hiện ra lo sợ không yên như An Cẩn Du dự liệu, mà là mang theo vài phần đau lòng với người khác.

An Cẩn Du cũng không kinh ngạc với điều này, vì cô biết điều thực sự có thể dọa lui người trước mắt vẫn còn ở phía sau, mà sau khi người đàn ông này nghe xong còn có thể bất cải sơ trung*, đối xử với Diệp Sơ Tình như cũ hay không, cô không thể nắm chắc điểm nào.

------ lời ngoài mặt ------

Cha mẹ vợ tới khảo nghiệm, con rể nên biểu hiện tốt một chút (ノ´ヮ´)ノ

(*)bất cải sơ trung: không thay đổi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.