Ông Xã À, Chia Tài Sản Nào!

Chương 12




Đi chơi để giải khuây của Thẩm Lạc Ngưng cuối cùng cũng kết thúc.

Đến chiều tối thì cô mới về nhà với tâm trạng rất thoải mái nhưng vừa vào đến nhà đã thấy khuôn mặt đưa đám của Âu Mạc Thiên Vũ khiến tâm trạng lúc nãy bị tụt xuống.

Thẩm Lạc Ngưng giả mù như không thấy Âu Mạc Thiên Vũ mà đi lên lầu nhưng bị anh kêu lại " Cô đi đâu đến bây giờ mới về?"

" Đi chơi!" Thẩm Lạc Ngưng nói gỏn gọn trong 2 chữ rồi thiên ngang bước lên lầu.Tất nhiên cô không còn sợ Âu Mạc Thiên Vũ rồi nên cô đâu cần phải giữ ý giữ tứ hay gì đâu.

Âu Mạc Thiên Vũ bất động không biết nói sao tức muốn ộc máu mà chả làm gì được.

" Thẩm Lạc Ngưng, em cứ chờ đó!"

Thẩm Lạc Ngưng trên phòng hả hê khi thấy Âu Mạc Thiên Vũ chả làm gì được mà cũng cảm thấy bất an vì sắp tới mình đi du lịch chắc chắn phải ở riêng với anh ta mà mình làm vậy không biết...

Không! Chắc chắn sẽ không có chuyện gì đâu!

Cô tự trấn an bản thân.

Giờ Thẩm Lạc Ngưng cô đây chả còn cái gì nữa nên cứ thuận theo ý trời thôi chứ biết sao.

Đang nằm lướt mạng xã hội thì điện thoại cô reo lên

" Reng...reng...reng"

" Xin hỏi là ai ạ?"

" Xin chào cô Thẩm Lạc Ngưng, cô đã may mắn được ứng tuyển vào công ty Diness của chúng tôi vì thế chúng tôi sẽ sớm thông báo để cô đi phỏng vấn...."

Thẩm Lạc Ngưng nghe xong thì bật người ngồi dậy.Cuối cùng ngày này cũng đã đến rồi.Ka ka ka ka!

" Vâng vâng tôi cảm ơn ạ"

Yes! Ngày cô mong chờ cuối cùng cũng đã đến cô đã được phỏng vấn trong công ty Diness rồi bây giờ chỉ chờ cô ly hôn càng sớm càng tốt là được rồi.

Coi như một phần trong kế hoạch tự do của cô đã hoàn thành chỉ mong cô đây sớm ly hôn thôi.

Thẩm Lạc Ngưng cứ lo vui mừng mà không để ý rằng có người đang nghe lén ở ngoài cửa mà đó không ai khác là Âu Mạc Thiên Vũ.

Âu Mạc Thiên Vũ đứng ở ngoài đã nghe được đại khái là cô định đi phỏng vấn...

Âu Mạc Thiên Vũ nhíu mày suy ngẫm : mình nghèo lắm đúng không nhỉ nên Thẩm Lạc Ngưng mới muốn xin việc làm thêm.

Đến giờ ăn vẫn như mọi ngày Thẩm Lạc Ngưng ngồi đối diện Âu Mạc Thiên Vũ rồi bắt đầu vào công việc ăn của mình.

Nhưng khác với mọi ngày hôm nay Âu Mạc Thiên Vũ vừa ăn lại vừa uống rượu khiến Thẩm Lạc Ngưng thấy rất lạ.

Kiếp trước chỉ trừ mấy bữa tiệc xả giao thì Âu Mạc Thiên Vũ rất ít khi tiếp xúc với rượu vậy mà bây giờ còn lấy ra uống như đúng rồi.

Tuy nhiên Thẩm Lạc Ngưng cũng không bận tâm lắm vì đây đâu phải việc cô phải quản.

Cứ như thường lệ ăn cơm xong thì Thẩm Lạc Ngưng đi lên phòng.

Đến 8 giờ tối vẫn chưa thấy Âu Mạc Thiên Vũ đi lên cô định đi xuống xem thử thì lại nghĩ mình quản quá nhiều việc rồi nên cũng không xuống.

Giữa đêm cô cảm thấy bên chỗ mình bị trũng xuống nhưng cô nghĩ đó là Âu Mạc Thiên Vũ nên cũng không mở mắt.

Đột nhiên vài giây sau cô cảm thấy eo của mình bị cái gì đó kéo lấy nếu cô nghĩ không lầm thì đó là tay của Âu Mạc Thiên Vũ.

Suy nghĩ đó khiến Thẩm Lạc Ngưng trợn tròn mắt quay qua thì đúng như những gì cô nghĩ trong đầu.

Âu Mạc Thiên Vũ đang...ôm cô ngủ!

What ??

Có ai cho cô thoát khỏi ác mộng này đi Âu Mạc Thiên Vũ mà lại ôm cô ngủ sao.

Kiếp trước đừng nói là ôm nhau ngủ kiểu vậy mà nắm tay nhìn nhau cười cũng không có nữa chứ ở đó...

Vãi! thật sự có phải đây là giấc mơ không vậy?

Mẹ nó! cô rất muốn đẩy tay anh ra khỏi người nhưng anh ôm quá chặt sức cô làm sao bì được.

Biết không đủ sức nhưng cô sao cho anh muốn làm gì thì làm cô cố gắng dùng sức đẩy mình xa ra một chút nhưng lại bị Âu Mạc Thiên Vũ ôm lại vị trí cũ mà còn bị ôm chặt hơn nữa.

Âu Mạc Thiên Vũ ôm chặt cô rồi nói với giọng dịu dàng " Đừng quấy ngoan để anh ngủ"

Má nó!

Mẹ kiếp!

Cái quái gì đang xảy ra vậy?

Âu Mạc Thiên Vũ lại nói với cô mấy lời đó à?

Hay là anh mới đi tay vịn về nên tưởng bở người đang nằm bên Âu Mạc Thiên Vũ là một cô gái xinh đẹp nóng bỏng à?.

Biết là mình không thể làm gì được nên Thẩm Lạc Ngưng cứ mặc để cho Âu Mạc Thiên Vũ ôm ngủ.

Dù gì cô cũng chả lỗ gì cả cứ như phí bồi thường cho kiếp trước cô đã trót yêu anh đi.

Gương mặt cô được nằm gọn trong vòng tay anh cô cảm nhận được mình đang đụng vào bờ ngực gắn chắt của anh nên không thể ngừng đỏ mặt.

Má nó! nó đã gì đâu!Chỉ mới nằm gần thôi mà đã cảm thấy vậy nếu được....

Không! Thẩm Lạc Ngưng mày đang suy nghĩ cái quái gì thế? Không được suy nghĩ như vậy đây chỉ là đơn giản ôm ngủ thôi mà chỉ đơn giản như vậy thôi không được suy nghĩ theo hướng khác!

Như nhìn thấu suy nghĩ của Thẩm Lạc Ngưng Âu Mạc Thiên Vũ nhếch môi cười mãn nguyện vì đã đạt được mục đích của mình.

Cảnh hai vợ chồng nằm ngủ trên giường thật ngọt ngào lãng mạn gì đâu nhưng ai biết một thời gian sao sẽ xảy ra chuyện gì nhỉ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.