Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều

Chương 647




Editor: Quỷ Quỷ

Bởi vì thời gian quá gấp gáp, bài đăng chỉ có thể nói trong đại sảnh của Hoa Nghị, không biết đã xảy ra chuyện gì, Đường Hạ đã cho Hạ Tâm Băng một cái tát.

Còn có một bức ảnh bằng chứng, trên mặt Hạ Tâm Băng hằn rõ dấu tay, ánh mắt của bà cũng thập phần tàn nhẫn!

Cái báo này vừa được đăng lên, lượt repost tăng lên nhanh chóng, phản ứng của công chúng không thể tin nổi dấu tay trên mặt nữ thần là của Đường Hạ!

Có người nói, chủ post quá rảnh rỗi nên mới đăng cái này lên câu view.

Hạ Tâm Băng bị đánh ở Hoa Nghị, thì người đánh nhất định phải là Đường Hạ sao?

Đương nhiên, nhiều người cũng thương xót cho gương mặt như hoa của nữ thần!

Còn có người sắc bén nói, nữ thần thì đã sao? Nữ thần mà gương mặt lại vặn vẹo dữ tợn như vậy sao? Cứ cho là trong quá khứ từng thủ vai sát thủ, nhưng cũng là một sát thủ cực kỳ xinh đẹp có được không? Không thể tùy tiện kéo một người qua đường lại rồi nói người ta giả mạo nữ thần được!

Hạ Tâm Băng nhìn lượt bình luận, quả thực tức giận muốn nổ tung!

Bà siết nắm tay, hít một hơi thật sâu.

“Quay lại!”

Tài xế quay xe trở lại Hoa Nghị, bà trực tiếp tìm Đặng Uyên, “Đưa cho tôi băng ghi hình trong đại sảnh.”

Trong thời gian ngắn như vậy, Đặng Uyên không có khả năng sao chép lại được, Hạ Tâm Băng có được băng ghi hình, lập tức rời khỏi.

Đồng thời cảm thấy may mắn vì mình đã quyết đoán.

Nhưng bà không hề biết rằng…

5 phút trước, văn phòng tổng giám đốc trên tầng cao nhất của FAE.

Phong Kiêu dựa lưng vào ghế, lấy điện thoại di động nhìn Vệ Uy, “Số điện thoại của Long Kình Thiên.”

Vệ Uy sửng sốt, “Lão đại, cậu tìm anh ta làm gì?”

Phong Kiêu híp mắt, “Muốn thâm nhập mạng nội bộ của Hoa Nghị, thì phải tìm anh ta. Gần đây bọn họ vừa nghiên cứu ra cách vượt qua được tường lửa tân tiến nhất.”

Vệ Uy tròn mắt, bình tĩnh nói, “Nhưng chúng ta cũng không phải không có khả năng đột nhập.”

“Đương nhiên là có thể xông vào.” Phong Kiêu nhàn nhạt nói. “Nhưng rất mất thời gian.”

Nếu anh đooán không nhầm, băng ghi hình sẽ bị hủy, hiện giờ phải tranh thủ từng giây từng phút.

Anh là trùm xã hội đen, Long Kình Thiên cũng là một tay tình báo cự phách, dù hiện tại anh ta đã tham gia vào quân đội, nhưng mấy chuyện như thế này anh ta vẫn có thể nắm chắc trong tay.

Về thế lực trên internet hai bên đã giao thủ nhiều lần nhưng vẫn không phân thắng bại.

Tường lửa này anh ta có thể phá giải ít nhất là nửa ngày.

Giống như khi đối phương muốn vượt qua tường lửa của mình, cũng cần có thời gian.

Vệ Uy tiếp tục nói, “Nhưng thiếu gia, lần trước bọn họ đa tâm, chúng ta đã tận lực xa lánh bọn họ, nay gọi điện trước, chúng ta sẽ rơi xuống thế hạ phong.”

Phong Kiêu nhướng mày, “Tôi biết.”

Vệ Uy vẫn không hiểu, “Đã vậy cậu…”

“Đây là chúng ta cho nhau một cơ hội.”

Vệ Uy chỉ có thể nhìn anh không lên tiếng.

Phong Kiêu vuốt cằm, không nói lời nào.

Hai phe đều là lão đại, bình thường tôn nghiêm thể diện quan trọng hơn tất cả.

Anh là mafia, nhưng không thể vi phạm pháp luật trong nước, huống hồ, anh chỉ là đầu cơ tích trữ vũ khí để trục lợi, không liên quan đến chất cấm và mại dâm, chiến đấu ở nước M và nước F để kiếm lời.

Mà vũ khí nước ngoài rất tiên tiến, theo con đường chính quy trong nước căn bản không mua nổi.

Sở dĩ, nhiều năm trước Long Kình Thiên có thể tiến vào bộ máy chính quyền, là do song phương đã đạt được một thỏa thuận.

Anh có vũ khí tiên tiến, có thể coi như vận chuyện trở về bán lại giá thấp cho nước nhà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.