Ông Trùm Giải Trí Bí Mật Cưng Chiều

Chương 412




Editor: Cà Chua.

Sau khi Ngô Hạ phát tán tin tức này lên Weibo, mấy ngày sau liền không có tin tức gì.

Một tháng sau, Ngô Hạo lại một lần nữa xuất hiện trên Weibo, nói bản thân không chịu nổi sức ép nữa, muốn giải ước với FAE.

Tin này vừa phát lên Weibo, các fan sôi nổi tỏ vẻ tán đồng.

Càng có một số người ở công ti giải trí Ánh Sao ngỏ ý muốn bồi thường tiền hợp đồng của Ngô Hạo với FAE, sau đó tiếp nhận Ngô Hạo.

Khi đó, An Mộc liền hiểu ra, Ngô Hạo thực chất chỉ là đang tìm một cơ hội, muốn rời khỏi FAE một cách thật đường hoàng mà thôi: Chỉ vì nói lời thật mà chịu nhiều sức ép, cho nên tôi đi ăn ở nơi khác cũng không thể trách tôi được ~

Ngô Hạo đương nhiên đã thu hút thành công sự ủng hộ cùng với lượt theo dõi từ các fan.

Nhưng, Phong Kiêu sẽ yên phận khoanh tay chịu trói như thế sao?

Có gan lợi dụng FAE, rồi lại muốn đi ăn ở chỗ khác mà quay lưng lại, tuyệt đối không phải phong cách của anh ta.

Ngô Hạo vừa tỏ vẻ đáng thương, FAE ngay lập tức nhận được những cơn bão dư luận, đoạn phim quay hình Ngô Hạo đi cùng với người quản lí của công ti giải trí Ánh Sao nhanh chóng bị phát tán lên mạng.

Điều đó lập tức chứng minh, trước đó, Ngô Hạo đã có quan hệ ngầm với công ti giải trí Ánh Sao!

FAE tàn nhẫn mà nói: Ánh Sao muốn đào người từ bọn họ, cứ việc, người như thế FAE không tiếc, còn phí hợp đồng, hãy cứ để công ti coi đó là một tổn thất kinh tế!

Thời điểm Ngô Hạo kí hợp đồng cùng FAE, trên giấy thì viết đó là một hợp đồng bí mật, Ngô Hạo đem những bí mật của công ti ra ngoài là đã vi phạm hợp đồng ngay lúc đó.

Sự tình náo loạn, người phụ nữ gạo cội nhất của Ánh Sao, Hạ Tâm Băng sau khi biết chuyện tỏ thái độ sẽ không nhận người như vậy vào công ti, còn gọi cho Phong Kiêu hỏi về vụ bồi thường hợp đồng.

Tiếp đó chuyện truyền xuống dưới. đến tai các nhân viên liên quan, kì thật người chịu tổn thất lớn nhất chỉ có một, đó là Hứa Lộ.

Đương nhiên đây đều là những lời đồn.

Mà giờ phút này, nói đến những sự tình bên trong FAE, An Mộc đương nhiên biết rõ, mọi chuyện đều đã được Phong Kiêu sắp xếp ổn thỏa!

Nghĩ đến đây, trái tim liền không giấu nổi ngọt ngào, trộm cầm lấy di động, gửi cho Phong Kiêu một tin nhắn: Em yêu anh.

Trong đó nghiêng đầu cười ngây ngốc như một đứa trẻ.

Ngay sau đó đã nhận được tin nhắn lại của Phong Kiêu: Tối về lại ân ái.

An Mộc:…….

Tại sao trong thời khắc ngọt ngào như vậy anh ta phải nói đến chuyện này với một giọng điệu như thế!

Rất lâu sau mới tan học, trong lòng An Mộc lại thấy cồn cào.

Nhìn Âu Dương Sát Sát, sau đó lại nhìn Âu Dương Sát Sát, An Mộc rụt cổ lại.

Xong đời rồi!

Cô đột nhiên nhớ tới chốc nữa sẽ đi ăn cùng Dung Trạch, lại đi cùng Âu Dương Sát Sát, như vậy chẳng phải Phong Kiêu cũng sẽ biết chuyện sao?

A a a a!

Tại sao Phong Kiêu lại bảo Âu Dương Sát Sát đi theo cô đúng hôm nay chứ.

An Mộc đang không biết làm sao, xe cuối cùng cũng đã dừng lại ở bãi đỗ.

Ngồi trên ghế lái, Âu Dương Sát Sát quay sang dò hỏi:”Đi về nhà hả?”

An Mộc nhìn cô ấy, ho khan một tiếng, “Hay là, cô đi về trước đi, tôi muốn đi dạo một chút.”

Âu Dương Sát Sát buồn cười liếc nhìn An Mộc một cái, vuốt vuốt tóc, “Cô biết nhiệm vụ của tôi là gì không?”

An Mộc: Ôi, ngữ khí, phong thái hiện tại làm cho mình cảm thấy bản thân như một đứa trẻ cần được trông nom cẩn thận vậy!

An Mộc thở dài, biết chắc Phong Kiêu đã dặn dò Âu Dương Sát Sát phải phục vụ mọi yêu cầu của mình.

Cô cắn môi, cuối cùng lên tiếng, “Cô có thể không cần nói những việc tôi làm cho Phong Kiêu được không?”

Âu Dương Sát Sát giống như vừa nghe thấy chuyện gì buồn cười, “Tôi không phải người giám thị suốt ngày đi theo anh ta, sao phải nói cho anh ta biết?”

“Sao?” Lúc này đến lượt An Mộc kinh ngạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.