Ông Bố Thiếu Soái

Chương 128: Giết!




Kỹ năng lái xe của tài xế rất phóng khoáng, xe cộ trên đường qua lại như thoi, bỗng chiếc xe rẽ gấp, Hạng Tư Thành liền nắm lấy tay vịn hàng ghế sau, nhưng người phụ nữ ngồi không vững bổ nhào lên người Hạng Tư Thành, Hạng Tư Thành vô thức đỡ lấy tay cô ta, cô ta bỗng nhiên hét lên: “Đồ lưu manh! Anh làm cái gì đấy hả!”

Ánh mắt Hạng Tư Thành ngưng tụ, chỉ vào cái đinh vít nhô lên trên thanh chắn bảo vệ phía trước, trầm giọng nói: “Cô gái, cô nên cảm ơn tôi, nếu tôi không đỡ cô, sợ rằng hiện tại khuôn mặt cô bị huỷ rồi!”

“Nhìn bộ dáng nghèo kiết xác của anh, cả người đều là mùi mồ hôi, thật ghê tởm!”

Nhìn thấy bộ dạng ngang ngược kiêu ngạo của cô ta, Hạng Tư Thành suýt cười thành tiếng, với khuôn mặt trang điểm đậm tô son trát phấn đến giả tạo, ai cho cô ta cái tự tin đó?

Diện mạo này so với Vân Tịnh Nhã, đúng là khác nhau một trời một vực!

Hạng Tư Thành không thèm so đo với hạng phụ nữ như vậy, không ngờ cô ta càng làm căng: “Hừ! Bị tôi nói trúng tim đen rồi phải không! Chẳng trách xe taxi có quy định mỗi lần chỉ được đón một lượt khách, chính là để đề phòng hạng người như anh!”

Hạng Tư Thành lạnh lùng nhìn cô ta: “Cô gái, đây là lần đầu tiên tôi ngồi xe taxi!”

Người phụ nữ cười kiêu ngạo: “Anh tất nhiên là lần đầu tiên ngồi taxi rồi, người giống như anh, làm gì có tiền mà ngồi taxi? Cũng chỉ có thể chen chúc trên xe buýt!”

“Tiểu Lệ à, cậu biết không? Hôm nay mình gặp một tên lưu manh dám trêu ghẹo mình trên xe taxi, thật là ghê tởm!”

“Đúng vậy đúng vậy! Hiện tại có quá nhiều kẻ sống dưới đáy xã hội lòng dạ bỉ ổi! Phải rồi, cậu bảo giới thiệu cho mình người có xe Mercedes-Benz như thế nào rồi?”

“Thôi không sao, chỉ cần có thể được ngồi trong Mercedes-Benz, cho dù gả cho xác ướp mình cũng cam lòng!”

“Mình cũng sống đủ những ngày tháng nghèo khó rồi!”, vừa nói vừa liếc sang Hạng Tư Thành, đột nhiên cao giọng: “Nếu tìm một kẻ bỉ ổi vô dụng sống dưới đáy xã hội làm chồng thì mình không bằng chết quách đi cho xong!”

“Một kẻ nghèo hèn như anh, sợ rằng cả đời này cũng không được ngồi lên Mercedes-Benz!”

Vừa nói xong, xe taxi bỗng nhiên đi chậm lại, cô ta tò mò hỏi: “Tài xế, sao không đi nữa vậy?”

Người phụ nữ ngó đầu ra, quả nhiên có một hàng hơn mười chiếc Rolls-Royce, biểu tượng màu vàng trên xe cực kì chói mắt, mười mấy người đàn ông cao lớn mặc vest đen đang đứng bên đường, hình như là đang đợi ai đó.

Cô ta tỏ vẻ hâm mộ: “Chao ôi, có tiền thật tốt!”

“Dừng xe!”

Đột nhiên Hạng Tư Thành mở miệng nói.

“Với vị thế của nhân vật này, nếu anh đắc tội với người ta thì không chỉ đơn giản như tôi đây mắng một trận là xong đâu!”

Hạng Tư Thành phớt lờ cô ta, mở cửa xe, đợi đã lâu ánh mắt Dương Kiêu sáng lên, mười mấy người đi đến trước mặt Hạng Tư Thành, nhất loạt cúi chào: “Kính chào thiếu soái!”

Hạng Tư Thành chậm rãi đi tới một chiếc Rolls-Royce, Dương Kiêu đích thân mở cửa cho anh, đoàn xe liền rời đi, lúc đi qua xe taxi đột nhiên dừng lại, cửa kính xe từ từ kéo xuống, Hạng Tư Thành ngồi trong xe nhìn người phụ nữ còn chưa kịp khép miệng lại bỗng nhiên cười nhạt: "Cô nói một câu rất đúng, tôi chưa bao giờ ngồi xe Mercedes-Benz".

“Bởi vì loại xe đó không xứng để tôi ngồi lên!”

Trên xe, Hạng Tư Thành nhắm hờ mắt nhẹ giọng hỏi: “Điều tra đến đâu rồi?”

Dương Kiêu ngồi ở ghế phụ, trên mặt thoáng chút do dự, sau đó vẫn nói: “Thưa thiếu soái, thông qua tất cả các mối quan hệ tôi đã điều tra ra được, nguyên đại đội Long Tiếu sau khi giải tán, trong những người đội viên ở lại thủ đô, có bảy người sáng nay đột nhiên mất tích!”

Cái lạnh lập tức bao trùm cả xe!

Dương Kiêu cả người chấn động, dưới sự uy hiếp cực lớn của Hạng Tư Thành, cũng không kiềm chế được có chút run sợ!

“Bất kể mày có giàu có hay quyền quý bao nhiêu, dám động đến anh em của tao…”

Trong mắt loé ra một tia chết chóc, mở miệng nói ra một chữ!

----------------------------.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.