Ông Bố Chiến Thần

Chương 500: Tiềm năng diễn xuất




“Trừ khử Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm khiến cho bọn chúng cả đời này cũng không đứng dậy được. Đúng rồi cả đứa con gái của Long Thiên Tiếu nữa, tôi nghe nói anh ta rất quan tâm đến con gái mình, dùng một chút thủ đoạn với con gái anh ta. Để Long Thiên Tiếu tận mắt nhìn thấy con gái mình bị hại, rồi tinh thần sẽ trở nên điên loạn sau đó biến thành một tên ngốc. Nếu được như vậy sự tình nhất định sẽ rất thú vị đây”.

Cố Hiểu Huy nghĩ đến điều này, trong lòng vậy mà không hề sợ hãi như trước, còn rất vui vẻ chuyện trò.

“Thâm độc vậy sao? Dù gì, bọn họ cũng là người trong cùng một gia tộc với anh! Đã cùng một dòng họ có cần tàn nhẫn vậy không?”

Lôi Hổ nghe vậy làm bộ có chút khiếp sợ.

“Đại ca Lôi, cái này anh không hiểu rồi. Đàn ông không nhẫn tâm thì không làm nên cơ đồ. Không tàn nhẫn không phải bậc trượng phu, bọn họ cản trở tiền đồ của tôi, tôi diệt trừ họ thì có gì không đúng?”

Cố Hiểu Huy càng nói càng hăng say, khóe miệng anh ta thậm chí còn nở nụ cười lạnh, có chút đắc ý nói.

“Nói rất hay, không ngờ anh Cố cũng là người quyết đoán như vậy, thực sự cùng chí hướng với Lôi Hổ tôi, đáng tiếc lại gặp nhau muộn vậy!”

Lôi Hổ nghe vậy, vỗ bàn một cái, có chút kích động nói.

Mọi người thấy dáng vẻ này của Lôi Hổ, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, đại ca đúng là đại ca, thật sự có khả năng diễn xuất, thay đổi thái độ, thay đổi biểu cảm không chút sơ hở, không đi làm diễn viên thực sự là lãng phí nhân tài mà.

“Anh Lôi, anh thực sự khiến tôi quá xúc động. Xem ra Cố Hiểu Huy tôi đến đây là đến đúng chỗ rồi. Thử hỏi thành phố Lâm Giang này ngoại trừ đại ca Lôi Hổ của chúng ta, thì không ai có thể làm được chuyện này”.

Cố Hiểu Huy nghe được lời này, nhất thời trong lòng có cảm giác nước mắt lưng tròng, có thể nhận được sự tán dương của đại ca Lôi Hổ Đông Thành, anh ta cảm thấy vui mừng thậm chí còn có chút đắc ý.

“Tâm ý này của anh Cố, Lôi Hổ tôi xin nhận. Không biết anh Cố còn có yêu cầu nào khác không?”

Lôi Hổ nghe vậy lại hỏi.

“Thứ nhất thủ tiêu Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm, ra tay luôn với con gái Long Thiên Tiếu, khiến Long Thiên Tiếu suy sụp tinh thần trở nên điên loạn. Thứ hai, ba ngày sau sẽ có một lô nguyên dược liệu đi qua Đông Thành, đó là lô nguyên dược liệu mà Cố Tuyết Cầm đặt mua, đến lúc đó các anh trực tiếp phá hủy nó là được. Hiện giờ trong tay Cố Tuyết Cầm nắm giữ dự án vô cùng quan trọng, chỉ cần dự án này xảy ra vấn đề thì cô ta nhất định phải rời khỏi vị trí quản lý. Đến lúc đó tôi sẽ thay thế vị trí kia”.

Cố Hiểu Huy tràn đầy tự tin nói. Anh ta đã phải cân nhắc rất kỹ rồi mới tìm đến Lôi Hổ.

“Điều này đương nhiên có thể, suy nghĩ của anh Cố đúng thật không chê vào đâu được. Nhưng vấn đề tiền bạc, có thể sẽ hơi cao một chút. Anh cũng biết đấy, anh em của tôi cũng cần sống, đúng vậy không. Vì vậy, anh Cố, cái này anh định đưa chúng tôi bao nhiêu?”

Lôi Hổ nghe thấy những lời này, sờ sờ cằm, sau đó nhìn Cố Hiểu Huy rồi nói.

“Tiền không thành vấn đề, anh Lôi cứ mở miệng, chỉ cần khiến cho Cố Tuyết Cầm nhanh chóng rời đi thì 80% lợi nhuận của dự án đều sẽ thuộc về tôi, đến lúc đó muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu”.

Cố Hiểu Huy nghe vậy, vô cùng hào khí nói.

“Vậy đặt cọc trước một triệu tệ đi?”

Lôi Hổ nghe vậy, lại sờ sờ cằm, đề nghị.

“Một triệu tệ không thành vấn đề, chỉ cần làm tốt, tôi sẽ cho anh Lôi thêm một triệu tệ nữa. Chỉ cần tôi lấy được dự án kia thì về sau chúng ta sẽ có nhiều cơ hội hợp tác hơn”.

Cố Hiểu Huy cơ hồ không cần nghĩ ngợi liền đáp ứng.

“Vậy tôi không khách sáo nữa”.

Lôi Hổ nghe vậy cũng cười lớn một tiếng.

“Cao Bá, cậu qua đây”.

Lúc này, Lôi Hổ gọi Cao Bá đến gần. Cao Bá đi tới ghé sát tai lại gần, Lôi Hổ ở bên tai Cao Bá thì thầm to nhỏ điều gì đó.

Cao Bá sau khi nghe Lôi Hổ nói xong liền gật đầu liên tục.

“Em biết rồi đại ca, chỉ có điều cần chút thời gian thôi”.

Lúc này, Cao Bá có chút khó xử nói.

“Cần bao lâu?”, Lôi Hổ hỏi.

“Ít nhất là một tiếng đồng hồ”, Cao Bá nói.

“Vậy thì một tiếng, đi đi, một tiếng sau nhất định phải làm tốt chuyện tôi giao”.

Lôi Hổ vỗ vỗ bả vai Cao Bá, sau đó nói. Mọi nghe thấy vậy thấy khó hiểu nhưng cũng không dám hỏi.

“Haha anh Cố, chúng tôi nhận của anh một triệu tệ cũng không thể nói suông không làm gì đúng chứ, tôi muốn cho anh chút bằng chứng để anh yên tâm hơn”.

Lôi Hổ cười lớn một tiếng rồi giải thích.

“Đại ca Lôi Hổ quá lời rồi, Cố Hiểu Huy tôi vẫn vô cùng tin tưởng đại ca Lôi”.

Cố Hiểu Huy nghe vậy vô cùng khách khí nói.

“Người đâu, chuẩn bị chút đồ ăn thức uống, hôm nay tôi với anh Cố đây vừa gặp đã thân, nhất định phải mời anh Cố một bữa”.

Lôi Hổ nghe vậy, lại hô lên một tiếng, nói với người bên cạnh mình. Những người bên cạnh nghe thấy vậy, từng người một nhận lệnh rời đi chuẩn bị tiệc rượu.

“Anh Lôi quá xem trọng tôi rồi”.

Cố Hiểu Huy được sủng mà lo sợ, anh ta có chút bất ngờ không thể tưởng tượng được mình lại được uống rượu cùng đại ca Đông Thành, chuyện này nói ra thì vô cùng hãnh diện, Cố Hiểu Huy không khỏi mở cờ trong lòng.

“Ày, lời của anh Cố là sai rồi, chúng ta vừa gặp đã thân, hận không thể gặp nhau sớm hơn, lại có cùng chí hướng, tôi bây giờ còn có cảm giác xúc động muốn nhận anh làm anh em kết nghĩa đấy”.

Lôi Hổ nghe vậy, liền đi qua đó, hắn ta cầm lấy một tay Cố Hiểu Huy có chút kích động nói.

Mọi người thấy thế có chút nói không nên lời, không thể tin được một người thô lỗ như đại ca vậy mà lại có tiềm năng diễn xuất đến vậy.

“Đại ca, anh tuyệt đối đừng xúc động quá!”

“Đúng vậy, loại chuyện này không thể quyết định vội vàng được!”

“Đúng vậy, anh không lẽ quên câu chuyện cô gái họ Long bên hồ Đại Minh rồi sao”.

Mọi người nghe thấy vậy, trong lúc nhất thời có chút căng thẳng, diễn trò thì diễn đi, nhưng tuyệt đối đừng diễn giả thành thật.

“Cút mau! Đều cút hết cho ông!”

Lôi Hổ nghe thấy vậy, tức giận nói, mọi người nghe thấy lời này cũng không ai dám nói gì.

“Anh Cố, đi thôi, chúng ta đi uống rượu, lần này anh nhất định phải nể mặt đấy”.

Lôi Hổ làm động tác mời với Cố Hiểu Huy rồi nói.

Cố Hiểu Huy nghe vậy cười cười, trên mặt có chút đắc ý, ngay cả đại ca Đông Thành cũng phải khách khí với anh ta, anh ta cảm giác mình rất được coi trọng.

“Anh Lôi, tôi cũng mời anh, bây giờ tôi sẽ chuyển tiền đến tài khoản của anh”.

Cố Hiểu Huy vô cùng kích động nói, kết giao với đại ca Đông Thành, anh ta cảm giác nhân khí của mình cũng đi lên rồi.

“Được được được, người đâu, dẫn anh Cố đi chuyển tiền sau đó đưa anh ấy đến tiệc rượu, mau, lập tức làm ngay cho tôi!”

Lôi Hổ nghe vậy, vô cùng vui vẻ nói. Con gà này quả nhiên dễ bị lừa, chẳng lẽ sự thay đổi biểu cảm của mình, anh ta không nhận ra một chút nào sao? Chỉ số thông minh thế này còn dám so đấu với Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm, đúng là không biết tự lượng sức mình!

Nghĩ như vậy, Lôi Hổ trước tiên tiến vào trong đại sảnh.

Không bao lâu sau đồ ăn đã được dọn lên tương đối rồi.

“Người đâu, mang vò rượu Tây Phong của tôi đến đây!”

Lôi Hổ lại nói với tên đàn em.

“Đại ca hay là lấy rượu Tây Phong ủ mười lăm năm được không?”

Tên đàn em nghe vậy cũng hỏi lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.