Ông Bố Chiến Thần

Chương 135: Mua xe không phải mua như vậy




Chương 135: Mua xe không phải mua như vậy

"Chú có chút việc cần phải ra ngoài làm”.

Long Thiên Tiếu có chút bất đắc dĩ nói, không ngờ anh lại gặp Tần Tiểu Manh sớm như vậy.

"Ra ngoài làm việc cũng không sao, nhưng bây giờ là thời gian làm việc, không phải chú nói muốn dạy Thái Cực quyền cho cháu sao? Vậy khi nào chú dạy cháu?"

Tần Tiểu Manh đánh giá Long Thiên Tiếu một hồi, thong thả nói, người này mỗi ngày đều châm chọc cô bé, cô bé đương nhiên sẽ không để cho người này dễ sống.

"Ngày mai, chú sẽ thu xếp mọi việc trước, nếu là chuyện chú đã đồng ý với cháu, chú chắc chắn sẽ làm mà”.

Long Thiên Tiếu chỉ có thể nói vậy.

"Vậy thì được, cháu cứ nghe vậy, nếu chú không làm được thì cháu sẽ không để chú yên đâu, hừ hừ”.

Tần Tiểu Manh hừ hừ một tiếng, ấm ức nói, lúc này mới xem như buông tha cho Long Thiên Tiếu.

Sau khi chào tạm biệt Tần Tiểu Manh, Long Thiên Tiếu lái chiếc xe đạp điện, trực tiếp đi về hướng cửa hàng 4S. Anh tìm thấy cửa hàng 4S này ở trên mạng, đây không phải cửa hàng anh mua chiếc BMW kia, đẳng cấp thấp hơn một chút, có thể tìm được loại xe giá thấp hơn ở đây.

Hai mươi phút sau, cuối cùng Long Thiên Tiếu cuối cùng cũng lái chiếc xe đạp điện tới cửa hàng 4S, sau khi dựng chiếc xe đạp điện qua một bên, Long Thiên Tiếu trực tiếp đi về hướng cửa hàng 4S. Chỉ là chưa đợi anh bước vào thì đã có một nữ nhân viên kinh doanh tới đón tiếp.

"Chào anh, xin hỏi có thể giúp gì cho anh không ạ?"

Một nữ nhân viên kinh doanh hơi cúi đầu, có vài phần kính cẩn nói. Thực ra cô ta đã nhìn thấy cảnh tượng Long Thiên Tiếu dừng xe lại, một khách hàng lái chiếc xe đạp điện đến, quần áo trên người cũng vô cùng bình thường, không giống một người giàu có chút nào.

Nhưng xuất phát phẩm chất nghề nghiệp, cô ta vẫn tiếp đón Long Thiên Tiếu giống những vị khách bình thường khác.

"Tôi muốn mua một chiếc xe!"

Long Thiên Tiếu thẳng thắn nói.

"Xin hỏi anh muốn mua chiếc xe gì?"

Nữ nhân viên kinh doanh hỏi.

"Tôi vẫn chưa biết, không thì cô để tôi xem sơ qua xem”.

Long Thiên Tiếu lại nói.

"Vậy cũng được, mời anh vào”.

Nữ nhân viên kinh doanh nghe vậy thì có chút do dự, nhưng cuối cùng vẫn mời Long Thiên Tiếu vào trong. Mặc dù người ta ăn mặc bình thường, nhưng dù sao người ta cũng đến để mua xe, lỡ như người ta là người có tiền thì sao? Cho nên, nữ nhân viên kinh doanh vẫn giữ thái độ tôn trọng và nụ cười trên môi.

"Xe trong cửa hàng các cô thường dao động trong tầm giá nào?”

Long Thiên Tiếu hỏi.

"Giá xe ở cửa hàng chúng tôi có mức giá tương đối bình dân. Có loai khoảng 100 ngàn tệ, cũng có loại 300 ngàn đến 500 ngàn tệ, tùy vào sự lựa chọn của anh”.

Nữ nhân viên kinh doanh kiên nhẫn đáp lại.

"Chiếc xe này giá cả như thế nào?"

Long Thiên Tiếu trực tiếp hỏi. Chỉ là khi anh vừa hỏi câu này thì sắc mặt nữ nhân viên kinh doanh có chút xấu đi, mua xe không phải mua như vậy đâu, người thực sự mua xe làm sao có thể hoàn toàn không làm một vài công tác lên kế hoạch và tìm hiểu trước khi mua được.

Nhưng lúc Long Thiên Tiếu hỏi ra vấn đề này, cô ta liền biết Long Thiên Tiếu hình như là tên ăn trộm giữa ban ngày, nếu không thì anh cũng sẽ không hỏi trực tiếp như vậy. Chiếc xe Long Thiên Tiếu nói tới thực ra là chiếc Audi A6, nếu như là người am hiểu về xe thì chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, làm sao có thể hỏi như vậy chứ.

"Chiếc xe này là Audi A6, là mẫu xe mới nhất năm nay, giá là 630 ngàn tệ”.

Nghe được câu hỏi của Long Thiên Tiếu, sự nhiệt tình của nữ nhân viên kinh doanh giảm đi đáng kể, có vẻ như người này căn bản không hiểu gì về xe và đương nhiên cũng không đủ tiền để mua một chiếc xe, hoàn toàn chỉ là vào để nhìn xem thử thôi.

"Lấy cho tôi chiếc này”.

Long Thiên Tiếu thản nhiên nói.

"Cái gì, anh lấy chiếc xe này sao?"

Nữ nhân viên kinh doanh nghe vậy, có chút kinh ngạc nói.

"Đúng vậy, lấy cho tôi chiếc này”.

Long Thiên Tiếu nói lại một lần nữa.

"Đây chính là chiếc Audi A6 cao cấp nhất, giá là 630 ngàn tệ, anh chắc chắn muốn lấy chiếc này sao?"

Nữ nhân viên kinh doanh nói với vẻ mặt khó hiểu.

"Chắc chắn, mới có 630 ngàn tệ, chẳng lẽ còn phải suy tính lâu hơn nữa à?"

Long Thiên Tiếu nói với vẻ mặt khó hiểu.

"Không phải, thưa anh, mua xe không phải mua như vậy đâu”.

Nữ nhân viên kinh doanh có chút mơ hồ rồi, trong lúc nhất thời không biết nên diễn đạt như thế nào.

"Cái gì là mua xe không phải mua như vậy, không phải mua như vậy thì nên mua như thế nào?"

Long Thiên Tiếu nghe vậy, có chút cạn lời, mua xe còn cần phải nghiên cứu gì nữa, chẳng lẽ không phải một tay giao tiền một tay giao hàng sao?

"Không phải. Thưa anh, chẳng lẽ anh không muốn tìm hiểu về tính năng của chiếc xe này hay sao? Không cần tôi giới thiệu chi tiết cho anh sao? Hơn nữa, anh cũng không cần lái thử sao?"

Nữ nhân viên kinh doanh nói với vẻ mặt đau khổ.

"Cũng không cần, tôi trực tiếp thanh toán tiền, như vậy có thể trực tiếp lái đi sao?"

Long Thiên Tiếu lại nói, nữ nhân viên kinh doanh viên lại ngây ngẩn cả người sau khi nghe xong lời của Long Thiên Tiếu.

"Thưa anh, anh chắc chắn là anh đang mua xe chứ không phải là mua bắp cải chứ? Dù sao thì đây cũng là món đồ hơn mấy trăm ngàn tệ, anh thực sự không cần tìm hiểu rõ ràng sau đó lái thử rồi suy nghĩ lại hay sao?"

Nữ nhân viên kinh doanh vẫn có chút không thích ứng kịp, cô ta kinh doanh xe nhiều năm như vậy nhưng chưa từng gặp được khách hàng nào như vậy.

"Tôi đang vội, cũng không cần những thứ này. Tôi trả tiền, các cô làm thủ tục cho tôi, làm xong thủ tục thì tôi lái xe đi luôn. Chỉ có vậy thôi”.

Long Thiên Tiếu cũng có chút không nói nên lời. Anh chỉ mua một chiếc xe thôi, sao lại nói nhiều như vậy chứ.

"Chuyện này…”

Nữ nhân viên kinh doanh có chút khó xử.

"Tôi chỉ hỏi, như vậy có được không?"

Long Thiên Tiếu lại nói tiếp.

"Có thể”.

Nữ nhân viên kinh doanh nói.

"Vậy đi, cô tính số tiền mua xe đi!"

Long Thiên Tiếu lấy một tấm thẻ vàng màu đen từ trên người ra rồi đưa cho cô nữ nhân viên kinh doanh.

"Được, thưa anh, mời anh đi theo tôi”.

Nữ nhân viên kinh doanh vô cùng bất đắc dĩ, đành phải nói, cô ta thực sự rất muốn biết trong thẻ của Long Thiên Tiêu có phải thực sự có hơn 600 ngàn tệ hay không. Chỉ cần không phải là ăn trộm là được. Còn nếu thực sự có hơn 600 ngàn tệ thì chỉ có thể nói rõ người đàn ông ăn mặc thấp hèn trước mắt cô ta lúc này chính là một tên nhà giàu hàng thật giá thật, hoàn toàn không thèm để ý tới mấy trăm ngàn tệ.

Dưới sự chỉ dẫn của nữ nhân viên kinh doanh, Long Thiên Tiếu đi tới phòng kế toán tài vụ, nữ nhân viên kinh doanh giao thẻ vàng màu đen cho nhân viên tài vụ, để cho họ tính tiền.

"Thưa anh, xin anh vui lòng nhập mật mã”.

Nữ nhân viên kinh doanh nói với vẻ mặt khó hiểu.

"Chắc chắn, mới có 630 ngàn tệ, chẳng lẽ còn phải suy tính lâu hơn nữa à?"

Long Thiên Tiếu nói với vẻ mặt khó hiểu.

"Không phải, thưa anh, mua xe không phải mua như vậy đâu”.

Nữ nhân viên kinh doanh có chút mơ hồ rồi, trong lúc nhất thời không biết nên diễn đạt như thế nào.

"Cái gì là mua xe không phải mua như vậy, không phải mua như vậy thì nên mua như thế nào?"

Long Thiên Tiếu nghe vậy, có chút cạn lời, mua xe còn cần phải nghiên cứu gì nữa, chẳng lẽ không phải một tay giao tiền một tay giao hàng sao?

"Không phải. Thưa anh, chẳng lẽ anh không muốn tìm hiểu về tính năng của chiếc xe này hay sao? Không cần tôi giới thiệu chi tiết cho anh sao? Hơn nữa, anh cũng không cần lái thử sao?"

Nữ nhân viên kinh doanh nói với vẻ mặt đau khổ.

"Cũng không cần, tôi trực tiếp thanh toán tiền, như vậy có thể trực tiếp lái đi sao?"

Long Thiên Tiếu lại nói, nữ nhân viên kinh doanh viên lại ngây ngẩn cả người sau khi nghe xong lời của Long Thiên Tiếu.

"Thưa anh, anh chắc chắn là anh đang mua xe chứ không phải là mua bắp cải chứ? Dù sao thì đây cũng là món đồ hơn mấy trăm ngàn tệ, anh thực sự không cần tìm hiểu rõ ràng sau đó lái thử rồi suy nghĩ lại hay sao?"

Nữ nhân viên kinh doanh vẫn có chút không thích ứng kịp, cô ta kinh doanh xe nhiều năm như vậy nhưng chưa từng gặp được khách hàng nào như vậy.

"Tôi đang vội, cũng không cần những thứ này. Tôi trả tiền, các cô làm thủ tục cho tôi, làm xong thủ tục thì tôi lái xe đi luôn. Chỉ có vậy thôi”.

Long Thiên Tiếu cũng có chút không nói nên lời. Anh chỉ mua một chiếc xe thôi, sao lại nói nhiều như vậy chứ.

"Chuyện này…”

Nữ nhân viên kinh doanh có chút khó xử.

"Tôi chỉ hỏi, như vậy có được không?"

Long Thiên Tiếu lại nói tiếp.

"Có thể”.

Nữ nhân viên kinh doanh nói.

"Vậy đi, cô tính số tiền mua xe đi!"

Long Thiên Tiếu lấy một tấm thẻ vàng màu đen từ trên người ra rồi đưa cho cô nữ nhân viên kinh doanh.

"Được, thưa anh, mời anh đi theo tôi”.

Nữ nhân viên kinh doanh vô cùng bất đắc dĩ, đành phải nói, cô ta thực sự rất muốn biết trong thẻ của Long Thiên Tiêu có phải thực sự có hơn 600 ngàn tệ hay không. Chỉ cần không phải là ăn trộm là được. Còn nếu thực sự có hơn 600 ngàn tệ thì chỉ có thể nói rõ người đàn ông ăn mặc thấp hèn trước mắt cô ta lúc này chính là một tên nhà giàu hàng thật giá thật, hoàn toàn không thèm để ý tới mấy trăm ngàn tệ.

Dưới sự chỉ dẫn của nữ nhân viên kinh doanh, Long Thiên Tiếu đi tới phòng kế toán tài vụ, nữ nhân viên kinh doanh giao thẻ vàng màu đen cho nhân viên tài vụ, để cho họ tính tiền.

"Thưa anh, xin anh vui lòng nhập mật mã”.

Sau một lúc, em gái tài vụ nói. Nữ nhân viên kinh doanh thì lại nhìn chằm chằm vào máy cà thẻ, cô ta muốn biết rốt cuộc trong thẻ của Long Thiên Tiếu có phải thực sự có thể cà hơn 600 ngàn tệ hay không.

Theo lời nhắc của em gái tài vụ, Long Thiên Tiếu nhập mật mã.

"Tích… Thanh toán thành công!"

Một âm thanh thanh thúy truyền từ máy cà thẻ, khiến cho nữ nhân viên kinh doanh không khỏi bàng hoàng.

"Được rồi, thưa anh, mời anh nhận lại thẻ của mình”.

Em gái tài vụ lễ phép nói.

Lúc này nữ nhân viên kinh doanh ở bên cạnh vẫn chưa hết bàng hoàng.

"Sau đó tôi còn phải làm gì nữa không?"

Long Thiên Tiếu lại hỏi, chỉ là không nhận được câu trả lời của nữ nhân viên kinh doanh. Long Thiên Tiếu không nói gì, chỉ vẫy tay mấy cái trước mặt nữ nhân viên kinh doanh, lúc này nữ nhân viên kinh doanh mới bừng tỉnh lại từ trong cơn mê.

"Hả? Anh vừa mới nói cái gì?"

Nữ nhân viên kinh doanh ngơ ngác hỏi, vừa rồi cô ta quá sửng sốt nên không để ý lời Long Thiên Tiếu nói. Lúc này, cô ta mới phản ứng lại, vì vậy cô ta cố gắng khiến bản thân nở nụ cười tươi nhất có thể.

Cô ta không ngờ rằng, một ông chú trung niên trông có vẻ không có bao nhiêu tiền lại là một gã nhà giàu tự do tùy hứng.

----------------------------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.