Sau khi cảm xúc của Lý Như Ý được đối phương vỗ về mà dịu trở lại, Lý Như Ý chui vào trong lồng ngực của Ngô Đình Khải như một con mèo con.
Ngô Đình Khải cứ thế mà vòng tay ôm lấy cô, lặng lẽ nhìn ánh trăng sáng vằng vặc trên bầu trời.
Lúc này, trong lòng của anh cảm thấy thật bình yên đến lạ thường.
Nếu có thể giữ lại một khoảnh khắc nào đó thì đêm nay sẽ là đêm mà anh muốn kéo dài vĩnh viễn.
Con gái cục cưng đang ngủ ngon lành ở bên cạnh, còn có hai con chó một lớn một bé đang nằm canh ngay cạnh bé con.
Riêng bản thân anh thì lại đang ở bên người yêu, lặng lẽ ngắm trăng.
Không cần phải nói quá nhiều, càng không cần phải hành động quá nhiều.
Hai trái tim của người trẻ tuổi đã từng vương vấn lẫn nhau biết bao nhiêu năm qua, lần đầu tiên lại có thể gần gũi đến như vậy.
Hai con tim đặt cạnh nhau, hai nhịp tim phối hợp ăn ý với nhau, ngay cả tấm lòng của cả hai cũng như vậy, cùng hòa vào nhau thành một thể.
"Ngô Đình Khải~" Giọng nói của Lý Như Ý mang đến cảm giác hơi uể oải.
“Hả?”
“Hóa ra võ công của anh lại cao như vậy, sau này em sẽ không ngăn cản anh thi đấu nữa.”
“A…”
Lý Như Ý biết rằng cuộc so tài giữa các võ sư cũng là một cách để chứng minh trình độ võ thuật của nhau.
Nếu ngăn cản quá nhiều có thể ảnh hưởng đến việc tiến cấp của Ngô Đình Khải.
Lý Như Ý vừa dứt lời, đôi môi mềm mại của cô đã bị chặn lại.
Thời gian trôi qua thật lâu, đôi môi cũng bị hôn đến sưng đỏ.
Mặt mũi Lý Như Ý đỏ bừng cả lên, nũng nịu nói: “Anh thật là xấu xa~”
Ngô Đình Khải nhìn người đẹp thẹn thùng trong vòng tay mình, cười nói:“Trai không hư thì gái không yêu mà.”
“Em là vợ của anh, giữa hai chúng ta là điều đương nhiên... ”
Anh còn chưa kịp nói hết câu thì Lý Như Ý đã giơ bàn tay ngọc ngà lên che kín miệng của anh lại.
Cô hờn dỗi nói: “Tên khốn này, chúng ta còn chưa có kết hôn đâu, anh đừng có mà nghĩ lung tung.”
Ngô Đình Khải thành thật gật đầu, vẻ mặt rất chính trực nói: “Em yên tâm đi, anh sẽ không suy nghĩ lung tung nữa đâu."
" Nhưng mà trước khi kết hôn, có rất nhiều chuyện cần phải chuẩn bị trước, tránh để sau khi kết hôn... "
Còn chưa kịp nói xong thì Lý Như Ý đã nhanh chóng ngắt lời của anh.
Cô ngượng ngùng nói: “Ôi, con người anh sao lại trở thành như thế này rồi hả?”
“À phải rồi, ngày mai anh đi mua quà đi, tiệc mừng thọ của ông nội sắp đến rồi, chúng ta phải chuẩn bị càng sớm càng tốt.”
“Trong bữa tiệc mừng thọ, em sẽ đi xin ông nội đồng ý chuyện kết hôn của bọn mình. "
Vừa dứt lời, Ngô Đình Khải đã nói ngay: "Yên tâm đi, anh đã chuẩn bị xong những thứ này từ lâu rồi, ông nội Lý chắc chắn sẽ rất thích cho mà xem."
"Nhưng mà bây giờ vẫn chưa thể bật mí cho em biết được."
Lý Như Ý trợn mắt tức giận nói: "Cái tên ngốc này, từng tuổi này rồi mà còn giở trò thần bí nữa. "
Nói xong, cô từ từ đứng dậy, nói nhỏ: "Đã khuya lắm rồi, anh cũng đi ngủ sớm đi. "
Thật ra trong lòng cô cũng cảm thấy có chút phiền muộn.
Cô chủ động nói rằng mình muốn đến xin ông nội đồng ý chuyện cưới xin nhưng cái tên này lại không hề hiểu ý của cô.
Bản thân cô là một đứa con gái, lại chủ động đi hỏi chuyện cưới xin, việc này dù sao thì vẫn có chút không thích hợp cho lắm.
Nhưng cái tên Ngô Đình Khải này lại hoàn toàn không hiểu được ý tứ trong lời nói của cô.
Nhưng cô lại không hề biết rằng Ngô Đình Khải không những nghe ra ẩn ý bên trong lời nói mà còn đáp lại lời cô luôn rồi.
Viên đá trái tim của đại dương duy nhất trên thế giới mà Ngô Đình Khải phái người đi nước ngoài mua về sẽ đến thành phố Thục trong ít ngày nữa.
Viên đá trái tim của đại dương này là món quà mà Ngô Đình Khải đã chuẩn bị.
Sao có thể để cho một cô gái đi cầu hôn được?
Đến lúc đó, anh sẽ khiến đám người giàu sang quyền thế ở thành phố Thục này phải mở to mắt ra mà xem, chứng minh cho bọn họ thấy rằng sự lựa chọn và sự kiên trì của Lý Như Ý vốn dĩ không hề sai.
Anh muốn cho toàn bộ người nhà họ Lý hiểu ra rằng, rời khỏi nhà họ Lý, cuộc sống của Lý Như Ý chỉ có hạnh phúc hơn chứ không kém.
Mấy năm qua Lý Như Ý đã phải ngậm đắng nuốt cay mà sống bao nhiêu thì từ nay về sau anh sẽ khiến cho cô chìm đắm trong ngọt ngào mà sống bấy nhiêu.
Về phần chuyện nhà họ Trần sắp ra tay trong bữa tiệc mừng thọ của ông cụ Lý, Ngô Đình Khải vốn không thèm để ý tới.
Những tinh nhuệ của Quân đoàn Cuồng Long mà hành động, việc hạ gục nhà họ Trần không phải là chuyện rất dễ dàng hay sao.
Nếu không thì Ngô Đình Khải xin thề, tên của mình sẽ bị viết ngược lại.