Đến khi bữa tiệc sinh nhật của Quan Vi Duyệt chính thức bắt đầu, lần này Vũ Dụ Bạch nhìn xung quanh, quả nhiên là người có danh có tiếng ở Phong Thành, ngay khi chỉ là sinh nhật của một thiên kim thôi mà cũng đã hội tụ đủ nhiều người tai to mặt lớn ở Phong Thành đến dự.
Tuy từ nhỏ đến lớn Vũ Dụ Bạch cũng đã từng tham gia nhiều bữa tiệc còn lớn hơn như vậy, nhưng mà chỉ có là....!Anh toàn ngồi vào một góc, mặc kệ những người kia có muốn bắt chuyện hay không.
Và lần này, cũng vậy
Quan Vi Duyệt và Tề Mẫn Hi định sẽ qua đứng gần với Vũ Dụ Bạch và Lý Hàn, nhưng có một chiếc xe khác dừng lại ngay cổng chính của Quan gia làm thú hút sự chú ý của tất cả mọi người, trong đó có cả Vũ Dụ Bạch.
Bước xuống từ chiếc xe sang trọng đó là một cô gái xinh đẹp, khi Lý Hàn nhìn thấy cô gái đó liền kích động nhìn sang Vũ Dụ Bạch.
Còn anh, khi nhìn thấy cô gái kia liền không tự chủ được mà đứng dậy, hành động này của anh làm cho Quan Vi Duyệt phải chú ý.
Người con gái mới bước vào chính là thiêm kim khuê cát của Giang gia, tên là Giang Nhạn Duy.
- Nha...!Nhạn Duy...
Giang Nhạn Duy nghe thấy có người gọi tên mình liền quay sang nhìn, cô gái đó liền giật mình vì ngạc nhiên, sau đó từ từ bước đến gần Vũ Dụ Bạch và Lý Hàn.
Nhạn Duy nhìn anh, rồi mỉm cười dịu dàng
- Tiểu Bạch, đã lâu không gặp.
Cao hơn chị mất rồi.
Vũ Dụ Bạch ngây ngốc, người con gái này...!Năm đó vì gia đình nên đã đi du học, cô ấy đi rồi đem luôn trái tim của anh đi, đã gần 5 năm rồi, cuối cùng anh cũng chờ được.
Vũ Dụ Bạch kích động cầm tay Giang Nhạn Duy khẽ hôn nhẹ
- Nhạn Duy, đã lâu không gặp.
- Tiểu Bạch, chị chứ?
Vũ Dụ Bạch không quan tâm, anh kéo mạnh Giang Nhạn Duy kéo vào lòng ôm chặt, còn khẽ xoa xoa đầu của cô gái kia
- Tôi rất nhớ chị.
Cảnh tượng này làm cho Quan Vi Duyệt hóa đá.
Hóa ra từ đầu chí cuối Vũ Dụ Bạch đã sớm có người ở trong lòng thật, không phải là Dạ Uyển mà là Giang Nhạn Duy.
Ha...!Vậy mà cô còn định lên kế hoạch tán tỉnh Vũ Dụ Bạch cơ đấy.
Nhìn đi, Giang Nhạn Duy là thiên kim khuê cát đúng mực, dáng người chuẩn, giọng nói êm ái, tính cách dịu dàng, cử chỉ đoan trang hiền thục, nhan sắc thì không cần phải bàn, không chỉ vậy...!Quan trọng nhất chính là Giang Nhạn Duy có được trái tim của Vũ Dụ Bạch.
Quan Vi Duyệt chợt cười buồn.
Còn ở bên Vũ Dụ Bạch, Giang Nhạn Duy không đẩy anh ra, cũng chỉ dịu dàng choàng tay vòng qua hông của anh, tựa đầu vào lồng ngực ấm áp của anh.
Khẽ thì thầm
- Chị cũng rất nhớ em.
Vũ Dụ Bạch khẽ hôn nhẹ lên mái tóc dài của Giang Nhạn Duy, trên môi còn vướng lại nụ cười, một nụ cười hiếm hoi của anh, một nụ cười dịu dàng chứa chan tình yêu...!Nhưng đáng tiếc, người nhận đó lại không phải Quan Vi Duyệt cô đây.
Trong buổi tiệc, nếu như theo tính toán thì Quan Vi Duyệt sẽ ở bên cạnh Vũ Dụ Bạch, nhưng vì sự xuất hiện của Giang Nhạn Duy mà kế hoạch đó thất bại, trong suốt buổi tiệc bàn tay của Vũ Dụ Bạch luôn nắm chặt lấy tay của Giang Nhạn Duy, mười ngón tay đang chặt vào nhau, lâu lâu anh còn dịu dàng lau một ít mồ hôi cho Giang Nhạn Duy.
Khi chuẩn bị về, thì Vũ Dụ Bạch cũng là người đưa Giang Nhạn Duy lên xe, trước khi rời khỏi nhau, Vũ Dụ Bạch còn hôn nhẹ lên trán của cô ấy....
Cho dù không muốn nhưng Quan Vi Duyệt không thể phủ nhận, Vũ Dụ Bạch và Giang Nhạn Duy thật sự rất đẹp đôi.
Đẹp đến nổi cô phải ghen tị....!Giang Nhạn Duy không tốn công sức gì liền có thể nắm giữ được trái tim của Vũ Dụ Bạch...!Không chỉ là nắm giữ, mà còn làm cho anh u mê không lối thoát.
Cách xa nhau lâu như vậy, mà Vũ Dụ Bạch vẫn giữ một lòng son sắt đối với Giang Nhạn Duy, đoạn tình cảm này khiến Quan Vi Duyệt cô ghen tị, ghen tị đến phát điên!
[........................]
Sáng hôm sau
Hôm nay là chủ nhật nên cô không phải đi học, từ tối hôm qua đến gần sáng thì Quan Vi Duyệt chỉ biết khóc đến sưng cả mắt.
Cô chỉ vừa mới chợp mắt được một lúc thì lại gặp một giấc mơ, trong giấc mơ Quan Vi Duyệt nhìn thấy Vũ Dụ Bạch và Giang Nhạn Duy kết hôn, mặc kệ sự phản đối của Quan Vi Duyệt....!Hai người họ đọc lời thề hôn nhân, rồi ôm nhau...!trao nhẫn...!hôn nhau....!và còn có cuộc sống hạnh phúc nữa.
Cô không muốn! Không muốn nhìn thấy những việc này!
Đúng là cô ích kỉ, cô muốn Vũ Dụ Bạch là của mình.
Cho là cô ích kỉ cũng được, cho là cô tự đa tình cũng được...!Quan Vi Duyệt cô thật sự đã bị rung động bởi Vũ Dụ Bạch mất rồi.
Buổi trưa
Quan Vi Duyệt chán nản nên rủ Tề Mẫn Hi đi shopping, nhưng người tính vẫn không bằng trời tính, thế quái nào mà đi shopping vẫn gặp Vũ Dụ Bạch và Giang Nhạn Duy đang ở bên nhau thế này? Không chỉ vậy, Vũ Dụ Bạch còn....!còn mặc đồ đôi với Giang Nhạn Duy, nhìn hai người họ chẳng khác nào là tình nhân cơ chứ?
Tề Mẫn Hi nhìn hốc mắt của Vi Duyệt đỏ lên liền không kìm lại được, cô nàng muốn bước ra mắng cho Vũ Dụ Bạch một trận, nhưng lại bị Quan Vi Duyệt giữ lại, cô cố gắng kìm nén nước mắt của mình nuốt vào trong, nhàn nhạt nói
- Xông ra đó rồi lấy tư cách gì chất vấn cậu ấy? Người yêu không phải, tình nhân không phải, hôn thê càng không phải....!Chúng tớ chỉ là bạn...!Mà đã là bạn thì tớ có quyền gì mà ngăn cản chuyện cậu ấy yêu đương..