Miếu “thần”?
Cái này vượt qua khả năng nhận thức của nàng rồi.
Hận không thể lập tức hỏi Quả Lựu miếu thần kia là gì, cái này nàng chưa có phương pháp để hỏi.
Bởi vì nàng đối với miếu thần không biết gì hết.
Nghĩ ngợi, bọn họ ra khỏi cửa hàng bán phấn son, nàng hỏi Quả Lựu, “Ta nghĩ sẽ đến miếu thần”.
“ Ngươi điên rồi!”
Quả Lựu hoảng sợ,” Miếu thần không phải nơi có thể đi lung tung!”
“ Ta biết”.
Nhưng lại thật sự rất muốn biết, bởi vì miếu thần không có người qua lại, cửa chính đều bị đóng chặt.
“ Ta……… ta vẫn muốn đến, thật sự không có biện pháp nào sao?”
“Tất nhiên là không có cách nào, cho dù đi vào, cũng không thể dâng hương được mà!”
“ Ta chỉ muốn vào rồi đi ngay thôi”
Nếu Bạch công tử cùng miếu thần đều giống nhau thì người mà bọn hắn gặp kia đều có liên quan, nàng nhất định phải vào xem.
“ Thì vẫn có cơ hội để vào, nhưng là………..”
Quả Lựu chần chờ nhìn nàng, “ Cho dù đứng là ở bên ngoài điện, quy củ cũng rất nhiều”.
Mọi ở chung với nhau đã lâu, đều biết quy củ nàng đều không tuân theo, chớ nói trong nơi uy nghiêm quy củ chặt chẽ này.
“ Ta sẽ tuân thủ!” Hạ Noãn Ngôn cam đoan.
Bình thường là nàng rảnh rỗi phiền toái thôi, còn đến lúc thực sự cần thì nàng sẽ có thể tuân thủ quy củ.
“ Ngươi cam đoan cũng vô dụng, phải hoàng thượng tin mới được, mỗi lần cung nữ muốn đến miếu thần, đích thân đến hoàng thưởng hỏi”.
“ Như vậy à……..”
Chắc là không có vấn đề gì đi.
Đến buổi tối, Hạ Noãn Ngôn ở tẩm cung nói với hắn muốn đi miếu thần.
“Miếu thần?”
Gia Các Mộ Quy lặng đi một chút, buông bút lông, vẻ mặt trịnh trọng đứng lên.
“ Miếu thần không phải là nơi bình thường, nếu vi phạm một quy củ nhỏ, đến cả ta cũng không cứu được ngươi đâu”.
“Ta sẽ đúng mực, không làm điều xằng bậy”. Nàng lập tức cam đoan.
“ Phải lạy nhiều lần” Hắn nhắc nhở nàng.
“ Ồ”.
Quỳ đi quỳ lại, hóa ra miếu thần cũng muốn người khác quỳ à?
“ Ngươi nhìn thấy ta cũng chưa bao giờ quỳ”.
“ Hiện tại muốn ta quỳ sao?” Nàng cười nhìn hắn.
“……….. Không cần”.
Sắc mặt Gia Các Mộ Quy cổ quái quay mặt ra chỗ khác.